Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 68 - Người đầu tiên ăn cua

Chương 68 - Người đầu tiên ăn cuaChương 68 - Người đầu tiên ăn cua
Chương 68 - Người đầu tiên ăn cua
Điều duy nhất khiến cô cảm thấy tiếc nuối là mỗi lân thấy các bạn có ba mẹ chơi cùng, chứng kiến gia đình họ hạnh phúc như vậy, khó tránh khỏi lại cảm thấy mất mát.
Đến bây giờ điều tiếc nuối này coi như đã được đền bù, dù sao kiếp này cô đã có ba mẹ và hai anh trai hết mực yêu thương mình.
Cô không làm được bất cứ việc nặng nào, chứ đừng nói đến thân thể này của nguyên chủ vẫn luôn được nuôi dưỡng để có làn da mềm mịn và trắng bóc.
Trong lòng có đã có ý tưởng mới, hai ngày nữa sẽ đến lễ thượng lương đến lúc đó gia đình cô có thể chuyển đến nhà mới rồi.
Nhà mới ở cuối thôn nên mình muốn làm gì cũng tiện hơn rất nhiều. Kiếp trước đọc nhiều tiểu thuyết như vậy cũng không phải không đọng được chút kiến thức gì như nước đổ lá khoai. Hơn nữa cô cũng đã học qua lịch sử, tuy rằng những người lãnh đạo địa phương ở nơi này không giống kiếp trước nhưng chung quy hướng phát triển cũng sẽ giống nhau.
Nếu không có bất kỳ điều gì bất ngờ xảy ra, chỉ hơn hai năm nữa kỳ thi đại học sẽ được khôi phục, mà chờ đến những năm tám mươi đó mới là thời kỳ hoàng kim của kỳ thi đại học.
Nếu mình có thể nắm bắt được cơ hội này, cộng thêm với tài tiên tri của mình, cô không tin mình không thể phát tài trong niên đại này.
Trong khoảng thời gian này cô phải đi chợ đen, đúng vậy, chính là đi đầu cơ trục lợi. Đây là nơi các nữ chính của các cuốn tiểu thuyết đều phải đi đến.
Không có không gian cũng không sao nhưng cô có, cô phải nhân cơ hội này để tiết kiệm một khoản lớn trước khi cải cách hoàn toàn mở ra.
Muốn nói vào thập niên bảy mươi cách kiếm tiên nào dễ nhất thì không có gì ngoài buôn bán.
Trên cơ bản, những người thuận lợi đi qua cải cách, chắc chắn sau này sẽ trở thành tập đoàn khổng lồ ở những thế hệ sau.
Sử dụng tiền vốn tích lũy nhanh chóng chuyển mình trước khi cải cách mở ra, đến với phần tươi sáng của cuộc sống và trở thành người đầu tiên ăn cua (*)
Tuy nhiên đây đều là lời nói sau này, sau khi Thẩm Thính Hồng về nhà, mọi người quyết định ba ngày sau sẽ làm lễ thượng lương.
Mặc dù bây giờ nhà nước cấm tập tục mê tín dị đoan nhưng mọi người vẫn tin vào nó.
Kể cả lúc động thổ xây nhà mới, Thẩm Đại Cường cũng lặng lẽ nhờ người đi xem ngày xem tuổi nên ngày làm lễ thượng lương cũng không ngoài dự đoán.
Ở nông thôn đây đều là điều mà ai cũng ngầm hiểu nên cũng không có ai rách việc mà đến kiếm chuyện.
"Mẹ, lễ thượng lương nhà chúng ta có mời khách đến không ạ?" Thẩm Thính Hồng hỏi.
"Không cần, bây giờ cuộc sống của mọi người đều khó khăn nên không cần phải làm, lúc đó nhà chúng ta chỉ cần rắc ít đường là xong chuyện rồi. Nhưng chắc chắn phải mời cơm bà ngoại và cậu mợ của con, dù sao thì việc xây nhà lần này của chúng ta, họ góp không ít sức. Lưu Nguyệt nói
Nếu mời khách đến ăn tân gia, sự áp lực tiên bạc này không phải là điêu mà người thường có thể chịu được.
Bây giờ ăn tiệc khác với đời sau, Thẩm Thính Hồng có chút ấn tượng với chuyện này, thậm chí có người lấy hai quả trứng gà làm quà tân gia.
Thế có khi cũng là tốt rồi, có cả một phân hay phân và nhiều đáp số khác.
Nếu bây giờ giống đời sau, mọi chuyện xong xuôi còn có thêm tiền lời thì ai mà không muốn làm chứ.
Thẩm Thính Hồng hỏi xong rồi trở về phòng đi ngủ, ngày hôm sau khi mọi người đi làm thì Thẩm Thính Hồng lên núi.
Cái sọt này có kích thước không quá to cũng không quá nhỏ, bởi vì từ nhỏ Thẩm Thính Hồng chưa làm qua bất cứ việc nặng nào nên vóc dáng cao gầy, cõng cái sọt kia cũng không có vẻ quá bé nhỏ.
Hôm nay cô muốn lên núi, trước ở trường học thì không sao nhưng bây giờ cuộc sống lại khó khăn nên cô cần phải giúp mọi người trong nhà cải thiện thức ăn.
Trong không gian của cô có rất nhiều đồ vật, đặc biệt là mấy con thỏ, cô thấy chúng nó cả ngày không làm việc gì mà chỉ lo việc sinh sôi nảy nở.
Chúng nó không chỉ lớn như thổi mà con sinh ra mấy chú thỏ con, nếu không sớm lấy ra để ăn, sớm muộn gì không sẽ bị lấp đầy bởi mấy con này mất thôi.
Nhìn đâu cũng thấy con thỏ, thử nghĩ xem...
Rốt cuộc thì ngày mai phải mời gia đình bà ngoại đến ăn cơm, nếu trên bàn không có món gì ngon thì phải làm sao đây?
————~Chú thích———-
(*) Lỗ Tấn từng nói: Hiện nay những giống như cua con người đều rất thích ăn. Vậy thì chắn chắn là họ đã từng ăn thử nhện, chỉ có điều thấy nó không ngon nên sau này không ai ăn nữa. Nếu vậy người đầu tiên ăn thử cua nhất định đã rất dũng cảm.
Câu này có ý ca ngợi tinh thần dám thử, dám đổi mới cách tân, lược bỏ những bảo thủ của nhân loại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận