Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 531 -

Chương 531 -Chương 531 -
Chương 531 -
Bà ta hối hận vô cùng, tại sao bà ta lại nhất thời hô đồ mà dây dưa với ông già Thẩm Đại Lực này, nếu không thì đã chẳng xảy ra chuyện gì rồi.
Người tình của bà ta không chỉ có một mình Thẩm Đại Lực, cuộc sống cũng coi như tạm ổn.
Vài người bị bắt đi, bọn họ đều có ý đồ xấu.
Mặc dù những người này đã bị bắt nhưng tối nay nhiều người hẳn sẽ không ngủ được, chỉ cân nói về chuyện này, bọn họ còn thấy thú vị hơn chuyện ăn uống.
Thẩm Thính Hồng và Tiêu Kiến Phương chuẩn bị về nhà, ông nội Thẩm và bà nội Thẩm run rẩy theo Thẩm Đại Dũng và Ngô Vân về gia đình con thứ hai.
Thẩm Xuân Hoa thấy đám đông đã tản đi gần hết, đi đến bên cạnh Thẩm Thính Hồng, nhỏ giọng hỏi,'Thính Hồng, em có sợ không? Nếu sợ thì tối nay em ngủ với chị?"
Thực ra Thẩm Thính Hồng đã hết sợ rồi, ngay cả khi đối mặt với tên vô lại họ Trương, cô cũng không sợ nhưng cô suy nghĩ xong vẫn đồng ý.
Vừa khéo cô cũng có chuyện muốn hỏi Thẩm Xuân Hoa.
"Được thôi."
Thẩm Xuân Hoa đi nói với Thẩm Đại Dũng và Ngô Vân.
Tình cảm của hai chị em rất tốt, đây là chuyện mà hai vợ chồng rất vui mừng, đương nhiên bọn họ cũng không có ý kiến gì.
"Đi đi, an ủi em gái của con thật tốt." Ngồ Vân nói.
Vì vậy, khi họ vê nhà thì có thêm Thẩm Xuân Hoa, Thẩm Thanh Thanh thấy có người ở bên cạnh Thẩm Thính Hồng rồi, cô ấy cũng không lo lắng lắm, nên cô ấy đã trở về nhà mẹ đẻ.
Trên đường đi, Tiêu Kiến Phương vẫn rất tức tối, thấy bản thân bà ấy vừa rồi đánh hơi nhẹ, biết vậy bà ấy nên đánh mạnh hơn.
"Lúc ra khỏi cửa sao mình lại không nghĩ đến việc cầm theo cái gậy, mặc dù dùng đá tốt nhưng dùng nhiều sức thì tay mình cũng không chịu được.”
Tiêu Kiến Phương hối hận không thôi, cũng trách bản thân khi nãy đã quá tức giận.
Bà lão không nghĩ kỹ được như vậy.
Thẩm Thính Hồng mỉm cười, mặc dù chuyện hôm nay khiến cô rất tức giận nhưng cô vẫn thấy được sự bảo vệ của bà ngoại.
Dù hôm nay ông nội Thẩm và bà nội Thẩm không có nói đỡ cho gia đình con cả, nhưng hai ông bà cũng chỉ thất vọng thôi. Bọn họ thất vọng việc gia đình con cả không biết cố gắng, cũng thất vọng việc bọn họ làm mất mặt nhà họ Thẩm.
Tuy cô có thể hiểu được lúc đó họ rất tức giận nhưng họ lại không hỏi cô có bị thương gì không, một câu quan tâm cũng không có.
Tiêu Kiến Phương cũng tức giận nhưng trong lòng bà lão chỉ nghĩ đến việc trút giận cho cô. Đây chính là lý do tại sao Thẩm Thính Hồng muốn đưa bà ngoại đến Bắc Kinh nhưng cô lại không nhắc đến việc đưa ông nội Thẩm và bà nội Thẩm đi.
Thực ra ông bà nội Thẩm muốn đến thủ đô, bình thường họ sẽ vô tình nhắc đến, ngay cả khi bọn họ gọi điện thoại, cũng nói là muốn ngắm cờ đỏ sao vàng đại loại vậy nhưng Thẩm Thính Hồng không muốn thỏa mãn nguyện vọng này của họ. Không phải là không có điều kiện, mà là cô cảm thấy nếu mình đưa họ đi, dựa theo những chuyện bà nội Thẩm từng làm khi trước, ai biết bà lão có hô đồ nữa hay không, sau đó bà lão lại kiên quyết muốn ở lại thì sao.
Trên đường đi, Thẩm Xuân Hoa hỏi Thẩm Thính Hồng rất nhiều chuyện, lúc đó cô ấy đã muốn hỏi nhưng cô ấy hiểu rõ tính nết của những người đó.
Nếu cô ấy tỏ ra quá lo lắng, hỏi Đông hỏi Tây thì sẽ làm chuyện vốn chẳng có gì trở nên không tốt, cũng sẽ bởi vì hành vi của cô ấy, ngược lại khiến Thẩm Thính Hồng gặp rắc rối.
"Chị yên tâm đi, em thực sự không sao, tên đó còn chưa làm em bị thương được, thực ra nếu em không muốn thì hắn cũng không thể đẩy em xuống ruộng, chỉ là em không bị thương một chút, làm sao để mọi người tin rằng em là nạn nhân?”
Một câu nói này của Thẩm Thính Hồng khiến Thẩm Xuân Hoa rất kinh ngạc, đây có thể coi là mưu kế của Thẩm Thính Hồng nhưng cô lại không hê e ngại mà nói ra.
Thẩm Thính Hồng hiểu được ý của Thẩm Xuân Hoa,'Em biết chị muốn nói gì, thực ra cũng không sao đâu, có mưu kế không phải sai, chỉ sai khi em dùng mưu kế vào mục đích không tốt."
"Dùng mưu kế để bảo vệ bản thân, để những kẻ hại mình phải chịu trừng phạt. Chị Xuân Hoa, chị phải biết rằng, thế giới này rất bất công đối với phụ nữ, rõ ràng chúng ta ở thế yếu nhưng trong những tình huống như vậy lại không được bảo vệ. Ngược lại sau khi bị hại, chúng ta còn có thể bị chỉ trích, nếu chúng ta không tận dụng tốt 'Nhược điểm' của mình thì thực sự sẽ chịu thiệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận