Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 494 -

Chương 494 -Chương 494 -
Chương 494 -
Từ lúc mang thai tính cách Lý Thắng Nam càng lúc càng giống con nít, không muốn ai đi theo, biến mất lúc nào cũng không ai biết.
Thẩm Thính Hồng và Thẩm Thanh Thanh bắt đầu bận rộn, việc ở xưởng quần áo chất cao hơn núi, thỉnh thoảng còn phải đến quan sát tình hình bên phía công trường, Thẩm Thính Hồng phải liên tục làm việc hết năng suất.
Diệp Thận Ngôn cũng không khá hơn là bao, bây giờ hai vợ chông ngoại trừ gặp nhau vào buổi tối còn lại không có thời gian gặp nhau.
Cổ Giác cũng không biết nghĩ như thế nào, tự nhiên lại bắt đầu kinh doanh thuốc ở đây, thật ra có một số người chống lại thuốc trung y, không phải vì trung y không tốt bằng tây y, chủ yếu là vì không hiểu được tác dụng của dược liệu trung y nên họ không muốn phí tiền cho thuốc trung y.
Dù sao ở Hồng Kông cũng là địa bàn chính của nhà họ Cổ, Cổ Giác cũng không thể ở lại Đại Lục thời gian dài
Việc Thẩm Thính Võ nuôi heo chủ yếu là được Thẩm Thính Hồng gợi ý, anh ấy không được xem là người thông minh nhưng chỉ cân có người đưa ra gợi ý, anh ấy vẫn làm theo. Mặc dù Lý Thắng Nam tốt nghiệp đại học Kinh đô nhưng vẫn không hiểu biết vấn đề này quá nhiều, thế nên Thẩm Thính Võ vẫn thường xuyên đến tìm Thẩm Thính Hồng hỏi chuyện.
Nếu một vùng núi rộng lớn như vậy chỉ dùng để nuôi heo thôi thì thật phí, hơn nữa muốn nuôi được nhiều heo sẽ phải tốn không ít thứ. Thế nên, Thẩm Thính Võ đã nghe theo lời đề nghị của Thẩm Thính Hồng, trông một số loài cây ăn quả, hay đại loại như cỏ phấn hương.
Không chỉ giới hạn trong việc ăn loại cỏ phấn hương nào, mà quan trọng là những thứ mà heo có thể ăn, cũng có thể trông thêm một vài loại khác. Cứ vậy, sau này chỉ cân chú ý để chúng không ăn phải những thứ gây nguy cơ tử vong cao, còn lại vốn chẳng cần phải lo lắng quá nhiều.
Tất nhiên, nuôi heo trên núi, chắc chắn cũng sẽ không để những thứ đó xuất hiện trên núi.
Thẩm Thính Võ làm theo lời nói của Thẩm Thính Hồng, trông cũng khá ra hình ra dáng. Thêm vào đó, hồi còn ở trong thôn, anh ấy đã từng tự mình nghiên cứu một chút về việc nuôi heo, dành phần lớn thời gian mỗi ngày với mấy con heo đó.
Chỉ cần là lúc Thẩm Thính Võ đang rảnh rỗi, chắc chắn sẽ chạy tới chuồng heo, người không biết, chắc còn nghĩ đó mới là nhà của anh ấy.
Không ngờ bây giờ việc nuôi heo lại cực kỳ thuận buồm xuôi gió, mọi thứ vốn đang đi đúng quỹ đạo, nhưng tối nay, lại bắt được trộm đang ở trong núi.
Dù sao cũng đã nuôi nhiều heo và cây ăn quả như thế, chắc phải mời vài người đến canh núi rồi.
Lão Cổ đang mở công ty bảo vệ nhỉ, thế chẳng phải tiện quá rồi sao? Thế nên họ đã đến tìm ông lão để thuê vài người, mấy người này đều từng tham gia quân ngũ, năng lực điều tra không tệ, một hai tên trộm sẽ không thể dễ dàng thoát khỏi ánh mắt của bọn họ.
Thẩm Thính Võ bao trọn cả một ngọn núi, sau khi mua thêm vài con heo con và mấy cây ăn quả thì anh ấy đã tiêu hết tiền trong tay. Thậm chí, Lý Thắng Nam còn lấy cả tiền tiết kiệm của mình ra.
Chỉ là với dự án lớn như thế, thì dù của hồi môn do nhà họ Lý cho không hề ít, cũng chỉ như muối bỏ biển. Vì để dành dụm tiền vốn, Thẩm Thính Võ chỉ đành dựng một hàng lưới sắt quanh núi, mà không xây tường, thế mới để mấy tên trộm đó có cơ hội táy máy.
Chẳng qua sau lần này, Thẩm Thính Võ cảm thấy bản thân vẫn nên xây tường. Vốn định sau khi hồi vốn mới xây, nhưng xem ra nếu không xây ngay, trong lòng sẽ không yên ổn được.
Ban đầu anh ấy cứ nghĩ có người bên công ty bảo an canh là được, nhưng nếu có một thêm bức tường thì sẽ vững chắc hơn. Không phải là không tin bọn họ, chỉ là con người có ba nhu cầu cấp thiết, nên sẽ có lúc lơ đãng mà để người lạ đi vào.
Nếu có người ghen tị với họ, rải vài loại thuốc vào núi, đến lúc ấy cũng chẳng biết sẽ tổn thất bao nhiêu.
"Bé út, em có thể cho anh mượn ít tiền để anh xây tường chắn trước không?" Nói xong, mặt Thẩm Thính Võ lập tức đỏ lên, đã làm ăn nhiều năm như thế mà giờ còn phải vay tiền của em gái mình, nên hơi... Thật ra Thẩm Thính Hồng chẳng nghĩ gì nhiều,Anh hai, anh cần bao nhiêu, anh em chúng ta không cần phải hỏi có hay không đâu."
Thẩm Thính Võ có hơi cảm động,'Bé út, anh cũng hết cách rồi, anh nghĩ vẫn nên xây tường trước đã.
Bạn cần đăng nhập để bình luận