Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 336 - Bi Doa Sơ

Chương 336 - Bi Doa SơChương 336 - Bi Doa Sơ
Chương 336 - Bị Doạ Sợ
Sắc mặt người phụ nữ trở nên khó coi, cảm thấy cực kỳ mất mặt mũi, liên nói với mẹ chồng,'Đây là cháu trai của mẹ, cũng là vì cháu trai mẹ, nếu không con chẳng muốn ở lại đây mấy ngày làm gì.'
Thực ra cô ta sinh con sớm hơn Thẩm Thanh Thanh, nhưng cuối cùng sau khi sinh được một đứa con trai, cảm thấy sống lưng mình thẳng tắp, cô ta nằng nặc đòi ở lại bệnh viện thêm hai ngày nữa để theo dõi.
Chưa tính chi phí khác, chỉ riêng tiên giường một ngày đã là ba hào, thêm hai ngày là sáu hào, từng đó đủ để mua một cân lương thực tinh.
Mẹ chồng không tin lời cô ta nói,Nói là tốt cho cháu trai tôi, kết quả là đến giờ chị vẫn có sữa, rốt cuộc không biết chị làm được tích sự gì. Bị mẹ chông vạch trần trước mặt nhiêu người như vậy, người phụ nữ vừa thẹn vừa bực. Rốt cuộc xấu hổ quá không nán lại lâu được, cô ta nhanh chóng thu dọn đồ đạc rồi cun cút về với chồng với mẹ chồng.
Thẩm Thanh Thanh thì thâm vào tai Thẩm Thính Hồng/Mấy ngày nay ở bệnh viện, cô ta trêu chị vì chỉ sinh ra một đứa con gái. Chị thấy cô ta sinh con trai mà đãi ngộ chẳng ra gì!"
Thẩm Thính Hồng vỗ lưng cô ấy, tuy cô biết Thẩm Thanh Thanh rất tích cực, nhưng sợ tâm tình của cô ấy sẽ bị người phụ nữ này ảnh hưởng nên nói,'Chị không cần để tâm lời nói của bọn họ, càng nói càng tốt. Phàm mà người ta càng khoe thứ gì thì chính tỏ người ta càng thiếu thứ đó, nhà chúng ta không thiếu đàn ông."
"Đó không phải là sự thật sao? Con gái chị đẹp thế này, sao lại phải quan tâm đến con trai cô ta chứ?" Thẩm Thanh Thanh cũng tỏ ra kiêu ngạo, biết rằng lần này cô ấy coi như hiểu được sức sát thương của con gái trong nhà họ Thẩm.
Không nói đến những người khác, có Diệp Thận Ngôn và Thẩm Thính Võ bình thường có vẻ không chuyện gì khiến họ để bụng. Trong trường hợp của Diệp Thận Ngôn, ngoại trừ chuyện Thẩm Thính Hồng ra, những chuyện khác đều là chuyện nhỏ.
Nhưng dù vậy, lần này Diệp Thận Ngôn vẫn mua rất nhiều đồ, Thẩm Thính Hồng cũng thấp giọng nói, những thứ họ mang đến đều có ích trong bệnh viện. Ngoài ra, còn có rất nhiêu thứ khác đều để ở nhà. Thẩm Thính Võ cũng mua rất nhiều, chuẩn bị không ít lễ vật cho cô cháu gái nhỏ của mình.
Đặt ở nhà khác, nếu con đầu lòng là con gái thì nhà mẹ đẻ thực sự phải lo lắng không biết cuộc sống của con gái mình ở nhà chồng có trôi qua dễ dàng không. Còn đặt ở nhà họ Thẩm thì chẳng phải lo lắng chút nào.
Chắc hẳn sản phụ ở giường bên cạnh đã xuất viện từ lâu. Dù sao sau khi người sản phụ nhiều chuyện rời đi, trong phòng sinh chỉ còn lại người nhà họ.
Mọi người đều không muốn trì hoãn, đặc biệt là Thẩm Thanh Thanh. Hai ngày này ở bệnh viện thật sự rất mệt mỏi, bây giờ cô ấy không muốn ở lại bệnh viện dù chỉ một phút.
Thời điểm trở về, Thẩm Thanh Thanh, Thẩm Thính Hồng và cả em bé ngồi trên xe bò, những người con lại đi bên cạnh xe.
"Chị nói em nghe nè, mỗi lần nhìn thấy mụ y tá, trong lòng chị cực kỳ bực bội!" Thẩm Thanh Thanh tranh thủ phàn nàn với Thẩm Thính Hồng.
"Sao vậy?" Thẩm Thính Hồng cũng không hiểu, dù sao cô thực sự chẳng có chút kinh nghiệm gì trong vấn đề này.
Thẩm Thanh Thanh ghé vào tai Thẩm Thính Hồng nhỏ giọng nói,'Không phải hai ngày trước chị vẫn chưa có sữa sao? Ngày nào y tá cũng đến mát xa cho chị, nói làm vậy sữa mới nhanh về, không xấu hổ đâu nhưng đau muốn chất.
Thẩm Thính Hồng cảm thấy nghe có vẻ hơi khủng bố, Thế nó đau hơn sinh con hả chị?"
"Đấy là hai kiểu đau khác nhau, tuy cơn đau lúc sữa vê không giống lúc sinh con nhưng cũng khiến chị đau đến đầu óc trống rỗng."
Phải thừa nhận rằng, Thẩm Thính Hồng sợ phát khiếp.
Suy cho cùng, vẫn phải trải qua chuyện sinh con. Không nhất thiết người phụ nữ nào cũng phải trải qua việc này hay việc gì đó, cái chính là cô cũng mong muốn có một đứa con.
Kiếp trước cô rất thích trẻ con, hiện tại kiếp này đã có người yêu của riêng mình, đương nhiên càng muốn có một đứa con của riêng mình.
Nhưng nghe Thẩm Thanh Thanh nói như vậy, cô không khỏi có chút sợ hãi.
"Đừng quá sợ hãi, chị thấy sinh con chỉ đau lúc đó thôi. Dù sau lúc ấy mình có cảm thấy cái gì khác ngoài đau đớn đâu mà. Nói nữa, lúc đó khó chịu như vậy, chắc chắn càng cố gắng sinh con ra hơn, đó như một tiếng trống thúc đẩy ta sớm hoàn thành công việc. Chủ yếu là phải có đủ sữa, nói cách khác lần đầu sữa vê thực sự khó chịu, chắc chắn nỗi đau có sự chuẩn bị sẽ không bằng sự không có chuẩn bị."
Thẩm Thanh Thanh cũng nhận ra, vẻ mặt Thẩm Thính Hồng có gì đó không ổn. Cô ấy sợ bản thân vô tình nói sai, hù dọa cô gái này không dám sinh con nữa thì tội lỗi vô cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận