Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 475-

Chương 475-Chương 475-
Chương 475 -
Tất cả mọi người đều im lặng, đặc biệt là những người đã được chứng kiến thủ đoạn của Lão Cổ khi còn trẻ bây giờ đều căng thẳng đến mức nín thở.
Ông chủ đang thể hiện quyền lực, lúc này tốt nhất là không nên nói gì.
"Dẫn lên!"
Cố Thiên Bá vẫy tay, rất nhanh đã có mấy người ném một đám người bị trói chặt vào.
Thật sự chính là một đám người bởi vì tay chân họ đều bị trói lại và không biết đâu là tay chân của ai nữa.
Lão Cổ nhìn người trên mặt đất với sắc mặt lạnh lùng, sau khi mọi người nhìn thấy rõ mặt người đó thì đều hít một hơi.
"Đây không phải là Lão Mạnh sao? Ông ta chính là anh em của Lão Cổ lúc còn trẻ, địa vị ở nhà họ Cổ cũng rất cao, tại sao bây giờ lại thành ra như vậy?”
"Mọi người không nghe thấy Lão Cổ vừa mới nói gì sao? Chuyện này có liên quan đến việc con gái của ông ấy mất tích, không lẽ là lão Mạnh đã làm gì đó?"
"Tôi cảm thấy không thể nào, Lão Mạnh từ trước đến nay đều đi theo Lão Cổ, sao có thể làm ra loại chuyện như vậy được?
"Biết người biết mặt không biết lòng, một gia tộc giàu có như vậy chắc chắn có rất nhiêu khúc mắc bên trong."
Lúc Hứa Quyên nhìn thấy dáng vẻ này của lão Mạnh không hề cảm thấy đau lòng, cũng sẽ không đau lòng. Nếu không phải sự thật rõ ràng thì bà ta căn bản cũng sẽ không thừa nhận mình có một người cha như vậy, có tiếng nói trong nhà họ Cố thì sao chứ? Không phải cũng chỉ là một người hầu thôi sao? Nhìn thấy Hứa Quyên tránh ánh mắt của mình, Lão Mạnh cúi đầu, lão ta làm nhiều như vậy, không phải chỉ để con gái sống tốt sao?
Điều này dù tốt hay xấu cũng chứng tỏ con gái lão thông minh, biết rõ lúc này nhất định không nên liên quan gì đến mình.
"Lão Mạnh, những năm qua tôi đối xử với ông có tốt không?" Giọng nói của Lão Cổ tang thương lạnh băng như thể tiếng than khóc đến từ vực sâu địa ngục.
Trên thực tế, thâm tâm Lão Cổ không chịu nổi khi phải dùng những phương pháp như vậy đối với Lão Mạnh. Điều khó chịu nhất là nguyên nhân khiến con gái ông tìm kiếm bấy lâu nay xảy ra chuyện là do hành động của người mà ông tin tưởng nhất trước mặt này.
"Đầu do tôi mình làm, ông có thể giết hoặc chém thành mảnh tùy ý." Lão Mạnh khá là cứng rắn. "Có phải do ông tự mình làm hay không tôi tự có tính toán."
Lão Cổ hừ lạnh một tiếng,'Ra nông nỗi này còn muốn giấu, ông vì con gái mình tính toán đủ đường nhưng có phải muốn nhiêu quá rồi không, còn con gái của tôi phải làm sao bây giờ?"
Lúc này, Thẩm Thính Hồng cùng Diệp Thận Ngôn đã đứng ở bên người Lão Cổ, trên người Diệp Thận Ngôn toát ra một luồng khí lạnh.
Lão Mạnh đột nhiên cười, chỉ lúc cười to lại động đến những vết thương trên người, cơn đau khiến nụ cười của lão ta trông đặc biệt dữ tợn.
"Đều phải cực khổ như nhau, ban đầu chúng ta đều là anh em. Tại sao mà ông có thể làm lớn, cả đời tôi lại chỉ có thể ở cạnh ông làm con chó săn."
Lão ta không đề cập đến người con gái trong miệng Cổ Thiên Bá bởi vì lão không dám. Lão ta cảm thấy chỉ cần bản thân thừa nhận, con gái lão sẽ bị huỷ diệt, huỷ diệt một cách triệt để."
"Lão Mạnh, có phải ông cảm thấy tôi chưa đủ hiểu biết ông không? Ông cho rằng ông không nói thì tôi sẽ không biết gì đúng không?”
"Hứa Quyên này, cha cô đã ra nông nỗi này rồi mà không đến xem à? Mà Lão Mạnh này, ông che giấu kỹ thật đấy! Tôi cũng không biết hoá ra ông mới là thông gia chân chính của tôi."
Hứa Quyên sửng sốt, bà ta không ngờ cha chồng lại nhắc tên mình nhanh như vậy.
"Cha, con không biết cha đang nói cái gì.
Bà ta có phần hoảng loạn, nhưng đã ở nhà họ Cổ nhiều năm như vậy, đương nhiên phải có kiến thức, lập tức liền che dấu sự hoảng loạn của bản thân.
"Không biết tôi đang nói cái gì? Cô biết tại sao tôi trắng trợn mà táo bạo mang Thận Ngôn về không? Bởi vì tôi đã làm xét nghiệm ADN ở nước ngoài, mà giờ trên tay tôi cũng có xét nghiệm ADN của hai người. Vốn dĩ tôi không dám tin nhưng sự thật đúng là như vậy, thế mà con dâu tôi lại là con gái ruột của Lão Mạnh, còn liên thủ với lão làm hại con gái tôi.
Nhà họ Hứa cũng là một gia tộc có tiếng ở Hồng Kông, lúc này đương nhiên cha mẹ nhà họ Hứa cũng đứng ngồi không yên.
"Thông gia, lời này của ông có ý gì? Quyên Quyên đúng là con gái ruột của chúng tôi, lúc ấy tôi mang thai mọi người đều thấy, ông như vậy không phải..."
Bà lão không nói lời tiếp theo, bản thân Hứa Quyên chính là con ruột của bà lão. Nếu nói không phải con cái nhà họ Hứa thì có khác gì bảo bà lão cắm sừng chồng mình không. Không chỉ bị gièm pha mà người đàn ông của bà lão cũng sẽ không buông tha. Nhưng thực sự bà lão chưa làm điều này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận