Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 467 -

Chương 467 -Chương 467 -
Chương 467 -
Lão Cổ ngồi bên cạnh, thấy họ đã bàn bạc xong nhanh như vậy cũng rất bất ngờ, chị Hoa là người khôn khéo, Lão Cổ còn nghĩ chắc sẽ rất lâu mới xong.
Bọn họ cũng không biết, lúc Thẩm Thính Hồng lấy bản vẽ ra đã chinh phục được chị Hoa. Là một kiến trúc sư chuyên nghiệp, chị rất hài lòng bản vẽ với bản vẽ của Thẩm Thính Hồng. Vô cùng hợp lý, thậm chí vượt qua mong đợi.
"Nếu đã hợp tác vui vẻ thì bây giờ chúng ta cùng nhau đi ăn cơm đi, tôi đã đặt bàn ở nhà hàng Đế Hào." Lão Cổ nói.
Nhà hàng Đế Hào giống như tên của nó, nghĩa là hào khí, dù là trang trí hay là phục vụ, nhìn thoáng ra là biết chuyên phục vụ cho người có tiền. Người bình thường không đặt được bàn ở đây.
"Được đó, vậy tôi phải ăn một bữa thật ngon." Chị Hoa không từ chối.
Họ ngôi lại trò chuyện một chút về dự án, đã đến giờ đặt bàn, Lão Cổ mới dẫn mọi người đến nhà hàng.
Mọi người đi xuống lầu, phía sau chị Hoa có hai chiếc xe chạy đến, sau lưng chị là vài người vệ sĩ, chị ngồi vào chiếc xe đầu tiên, vệ sĩ chạy theo sau.
Tiệm cơm phía bên Hồng Kông và bên Đại Lục cũng không giống nhau, ở nơi này còn có một số món ăn nước ngoài, thậm chí Lão Cổ còn không có gọi món kêu bọn họ tự sắp xếp, vừa nhìn đã biết là khách quen rồi.
Nhưng mà Lão Cổ vẫn gọi nhân viên phục vụ lấy một quyển menu đến, cho Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn gọi món mình thích, chị Hoa trái lại không cần. Nhân viên phục vụ của phía bên Đế Hào cũng có mắt quan sát, trên cơ bản đều ghi nhớ sở thích của mỗi ông lớn ở trong lòng, vì vậy không cần đợi khi cân sắp xếp đương nhiên sẽ biết sắp xếp một số món chị Hoa thích ăn.
Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn cũng chỉ là gọi một món cho có ý rồi cũng không gọi nữa, dù sao cũng không kén ăn, đi ăn cũng không chỉ là ăn cơm mà là vì nói chuyện tiếp với chị Hoa.
Trong bữa cơm Lão Cổ liên tục kêu nhân viên phục vụ chăm sóc Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn. Dáng vẻ đó cản bản không giống như một ông lớn hô mưa gọi gió thật sự chỉ là một trưởng bối hiền từ mà thôi.
Tuy nhiên năm đó Hồng Kông loạn thành như thế, bao gồm cả bây giờ vẫn rất loạn, có thể vượt qua nhiều người bị chết chóc như vậy, có được địa vị như bây giờ, sao Lão Cổ có thể là một nhân vật đơn giản được.
Đạt được chung hiểu biết với phía bên chị Hoa, trở về lại khách sạn, Thẩm Thính Hồng liên mừng rỡ ôm lấy Diệp Thận Ngôn.
Hai vợ chồng khác cũng ăn mừng một phen.
Kết quả xét nghiệm ADN lấy được sau một tuần, Lão Cổ đích thân trực tiếp đến đón hai người.
Nhìn thấy Diệp Thận Ngôn cũng nước mắt chảy ròng, trái lại không phải bởi vì ông lão nhìn thấy kết quả xét nghiệm mới tin rằng Diệp Thận Ngôn là cháu ngoại của mình mà là bởi vì bây giờ ông có thể quang minh chính đại giới thiệu Diệp Thận Ngôn cho tất cả mọi người.
"Cháu ngoan, về nhà với ông ngoại đi!" Lão Cổ đỏ mắt nắm lấy tay của Diệp Thận Ngôn.
Diệp Thận Ngon nhíu mày,Cho dù chúng ta quả thật có mối quan hệ như vậy nhưng cháu không nhất định phải theo ông vê nhà, chắc chắn cháu sẽ về lại Đại Lục, chúng ta cũng có thể liên lạc vậy nhưng thật sự không ở lại bên đây."
Lão Cổ đã sớm biết được kết quả này, vốn dĩ từ nhỏ cháu ngoại đã sống bên phía Đại Lục. Bây giờ cũng đã ở bên đó kết hôn sinh con, ông lão không thể nào ích kỷ yêu cầu anh ở lại Hồng Kông, huống hồ đứa trẻ này cũng không phải là người sẽ đồng ý chuyện này.
"Ông thật sự không có ý khác chỉ mà muốn cháu về nhà với ông một chuyến, ông giới thiệu cháu để mọi người quen biết, cũng có một số đồ thuộc về mẹ cháu giao lại cho cháu.
Lời này vừa nói, Lão Mạnh luôn theo sau ông thay đổi sắc mặt, ánh mắt nhìn Diệp Thận Ngôn càng khác biệt, ông lão quyết định đưa cổ phần của đại tiểu thư cho cháu ngoại sao.
Nhưng mà dù sao lão ta cũng là người trải qua rất nhiều chuyện, rất nhanh đã khôi phục lại bình thường.
Chỉ mà khi Cổ Xưa và Diệp Thận Ngôn nói chuyện đã lén lút đi ra ngoài cửa.
Thẩm Thính Hồng vừa hay chú ý đến sắc mặt của Lão Mạnh này không đứng, nếu như lão ta trung thành tuyệt đối với Lão Cổ thì sao khi nghe thấy câu nói đó lại phản ứng như thế.
Lẽ nào không nên vui vì ông lão đã tìm được người thân sao?
Thẩm Thính Hồng mượn cớ bản thân phải đi nhà vệ sinh đã trực tiếp đi theo ra ngoài.
Phát hiện Lão Mạnh lén lút móc một cái điện thoại di động ra, chuẩn bị gọi điện thoại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận