Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 440 -

Chương 440 -Chương 440 -
Chương 440 -
“Mau mau mau, là một bé trail"
"Cố lên cố lên, còn một bé nữa, bé đầu tiên đã ra thì bé thứ hai sẽ ra rất dễ dàng, sinh xong liền có thể nghỉ ngơi thật tốt."
Các y tá bắt đâu thay nhau cổ vũ Thẩm Thính Hồng.
Tiếng khóc của trẻ con cũng vang lên.
Sắc nét và ngọt ng EG cho sinh mệnh kéo dà ——
Thẩm Thính Hồng chỉ cảm thấy mình đã tiêu hao mất một nửa sức lực nhưng cô vẫn biết nếu nước ối đã vỡ mà đứa bé vẫn còn ở bên trong không ra ngoài thì sẽ rất dễ bị thiếu oxy.
"Nhị Bảo, con mau ra đi!"
Sau vài phút thì Thẩm Thính Hồng hét lớn một tiếng sau đó cảm giác bụng mình đã được buông lỏng.
"Ra rồi ra rồi!" Nhìn cô sinh nở thuận lợi các bác sĩ đều cảm thấy rất vui mừng.
", đứa bé này trông thật... khỏe mạnh!"
'Nặng hơn con trai lớn một cân."
Là một bé gái, là sinh đôi long phượng...
'Aaaa...
Tiếng khóc của cô bé lớn hơn so với khác cảm thấy phiền y vui vẻ.
"Chậc chậc, lâu rồi không nhìn thấy thai long phượng, lại còn phát triển tốt như vậy.
Các y tá lau chùi cho hai bé rồi cân lại,'Bé trai nặng bốn cân rưỡi, bé gái nặng năm cân sáu.'
"Chậc, có phải anh trai nhường em gái không, nhìn xem em gái phát triển rất tốt."
Các y tá đều cười, biết rõ hai đứa bé không nghe hiểu gì nhưng vẫn trêu đùa chúng.
Thẩm Thính Hồng nghe cuộc trò chuyện của họ đã sớm kiệt sức, yên lặng để bác sĩ xử lý giúp mình.
Hai đứa bé được ôm ra ngoài.
“Chúc mừng chúc mừng, là thai long phượng.
C ó m ột y tá C h ú ï Sorry, either you aren't connected to the _- u Nguyệt đi đến vài ưđ : Xì vào tay y tá.
"Không được đâu, đây là việc chúng tôi nên làm.' Y tá liên tục xua tay nhưng cũng không dám cử động quá mạnh, dù sao bé trai vẫn còn ở trên tay cô ấy.
"Cứ nhận đi." Lưu Nguyệt nhận lấy Đại Bảo trong lòng cô ấy sau đó nói, Trong lòng chúng tôi vui vẻ, mọi người cũng vui vẻ." "Y tá, vợ tôi đâu?”
Bên kia một y tá bế cô bé giao cho Diệp Thận Ngôn nhưng anh không bế con mà chỉ một lòng nghĩ về vợ mình.
Y tá đó thở dài nói,Anh ôm bé trước đi, chúng tôi vào giúp vợ anh xử lý, rất nhanh anh sẽ có thể nhìn thấy cô ấy."
Thật ra bên trong còn có bác sĩ và các y tá khác, không cần đến các cô ấy nữa nhưng cô ấy cảm thấy nếu mình không nói như vậy thì có lẽ người đàn ông này sẽ không để ý đến đứa bé trên tay mình. TẢ
Biết đây là một bé đến TIẾT TT! UQI Cường vội vàng đi đến,'Để tôi ôm, cô y tá, để tôi ôm, con rể tôi không muốn ôm thì đừng làm tổn thương cháu gái yêu quý của tôi."
Thẩm Thanh Thanh cũng đi đến,'Nếu không thì để tôi ôm đi!"
Tịch Tĩnh An yếu ớt nói,Thật ra tôi cũng có thể ôm!" Người em trai ở một bên nhịn không được phải che mặt lại, anh trai à có tiền đồ chút đi, cả nhà người ta đều ở đây thì làm gì đến lượt anh, đừng tự chuốc lấy rắc rối làm em đi theo anh cảm thấy rất mất mặt.
"Cút đi!" Diệp Thận Ngôn quay đầu nói với Tịch Tĩnh An.
Tịch Tĩnh An sờ mũi,Là anh không muốn ôm."
Lúc này Diệp Thận Ngôn mới chú ý đến đứa bé trong lòng y tá.
Là một bé gái nhì Gà mạp, không biết có THẾ TT TTHITh Hồng vẫn luôn dùng nước giếng trong không gian để điều dưỡng cơ thể mình hay không mà đứa bé sinh ra không hề hồng và nhăn mà trông rất đáng yêu.
Lúc này cô bé cũng mở to mắt mà nhìn ba mình ở kiếp này.
"Ba đẹp quá.
Đây là suy nghĩ trong lòng cô bé. "Con gái mình dễ thương quá." Đây là suy nghĩ trong lòng Diệp Thận Ngôn.
Lúc này anh muốn ôm con nhưng lại gặp rắc rối, bình thường không gì ngăn cản được anh, vậy mà lúc này anh lại không biết xuống tay từ đâu.
'Sao còn đứng đơ ra đó?" Y tá nói không nên lời.
"Tôi không.." Diệp Thận Ngôn hơi xấu hổ.
"Lầ mà lề mề, để tôi!" Thẩm Đại Cường vươn tay bế đứagh :
Không phải là Diệp __ g muốn bế, trước kia anh cũng từng bế Nữu Nữu rất nhiều, nhưng với một em bé sơ sinh thế này thì anh có chút sợ, anh sợ mình bế không vững sẽ làm rơi con mất.
Thẩm Đại Cường ôm cháu ngoại đến quên trời quên đất, cười tới mức mặt toàn nếp nhăn.
"Con bé xinh quá, giống Ni Nhi hồi nhỏ." Thẩm Đại Cường cười nói.
"Tôi xem nào!" Lưu Nguyệt ôm cháu ngoại lớn đi đến/nhét" đứa bé vào lòng Thẩm Đại Cường rồi bế cháu gái lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận