Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 254 - Có Tình Nguyên Không?

Chương 254 - Có Tình Nguyên Không?Chương 254 - Có Tình Nguyên Không?
Chương 254 - Có Tình Nguyện Không?
Đợi đến khi ông nội Thẩm ra khỏi cửa, Thẩm Minh Phương liên nhìn bà nội Thẩm/Mẹ, cha nói như này là có ý gì? Sao con lại cảm giác như cha sợ đắc tội mấy người anh ba nhỉ?"
Bà nội Thẩm thở dài một hơi liền nói chuyện bà đã làm trước đó và thái độ của nhà đứa con trai thứ ba cho con gái nghe.
"Cái gì cơ? Chỉ vì điều này mà họ không tới xem cha mẹ ngày nào sao? Thật sự quá bất hiếu! Thẩm Minh Phương cực kỳ tức giận nói.
"Không hẳn là vậy, chúng nó cũng đã hiếu kính đầy đủ, chẳng qua là không có nhiều hơn thôi." Bà nội Thẩm nói, rốt cuộc vẫn biện hộ vài câu cho mấy đứa con trai.
"Thế là không phải phận, hiện tại bọn họ kiếm được nhiều tiền như vậy, anh ba còn là công nhân. Không phải con bé Thẩm Thính Hồng cũng kiếm được tiền sao? Còn cả chị dâu và Thính Văn, mà cả Thẩm Thanh Thanh nữa, có người nào không kiếm được tiên đâu. Thẩm Thính Võ không kiếm được tiền nhưng rất biết kiếm công điểm. Để con nói cho mẹ, cuộc sống nhà họ tốt như vậy thì không nên hiếu kính giống với nhà anh cả, đáng lẽ phải hiếu kính nhiều hơn."
Càng nói, Thẩm Minh Phương càng cảm thấy hợp lý, mà càng cảm thấy mấy người Thẩm Đại Cường không phải người.
"Haiz, phải để chị dâu ba con đồng ý cái đã." Thật ra bà nội Thẩm cảm thấy như vậy rất hợp lý nhưng chắc chắn Lưu Nguyệt sẽ không đồng ý.
"Mẹ là mẹ chồng, chị ta là con dâu, đáng lẽ mẹ phải mạnh mẽ hơn mới phải. Theo con, nếu mẹ yêu cầu hiếu kính 500 đồng một năm thì họ cũng phải đáp ứng." Thẩm Minh Phương nói.
"Vậy em bằng lòng cho cha mẹ chồng em 500 đồng một năm hả?”
Vốn dĩ Ngô Vân nghĩ Thẩm Minh Phương đã trở lại, còn đưa cả con về. Thân là người mợ hai kiểu gì bà ấy cũng phải lì xì cho đứa trẻ, vừa đến đây liền nghe được những lời này của Thẩm Minh Phương, bà ấy tức giận ngay trong tức khắc.
Mặc dù lời Thẩm Minh Phương nhắm vào Lưu Nguyệt nhưng một người chị dâu hai như bà ấy không thể chỉ lo cho thân mình.
Làm gì nhà ai có cái kiểu con gái lấy chồng rồi vẫn vê nhà gây chuyện, sống sống thoát thoát như kẻ phá hoại nhà.
Cô em chồng này đến cùng lắm là hai ngày rồi quay đít về nhà chồng, nói không chừng bà mẹ chồng được cô con gái quý hoá khuyến khích liền tìm đến mấy người con dâu gây sự. Đặc biệt là bản thân mình đang sống ở dưới một mái hiên, liệu có thể chạy thoát được sao?
"Chị dâu hai..." Thế mà Thẩm Minh Phương lại cảm thấy xấu hổ khi bị bắt gặp.
Chủ yếu bà ta còn đang tính toán tìm bọn họ vay tiền, nếu lúc này đắc tội Ngô Vân thì thật không đáng.
"Chị dâu hai, chị hiểu nhâm ý của em rôi, em nói hai người anh ba chị dâu ba thôi."
"Nói ai cũng không nên nói với cách nói như vậy, huống chi là 500. Quốc Đống nhà em chắc một tháng chỉ làm được mười mấy đồng tiên lương, chắc một năm chỉ được khoảng 200 đồng thôi nhỉ? Để em một năm đưa cho mẹ chồng năm mươi đồng, em có tình nguyện không?”
Mặt Thẩm Minh Phương cực kỳ xấu hổ nhưng không thể nói nên lời rằng mình tình nguyện, sao có thể tình nguyện chứ? Năm mươi đồng chứ không phải năm đồng đâu đấy, từng đó đủ cho nhà họ sinh hoạt trong khoảng thời gian dài.
"Nhìn xem, chắc hẳn em cũng không muốn nhỉ? Ngay cả em cũng không muốn mà sao dám há mồm ra đòi 500 đồng, liệu anh ba và cả nhà anh ấy có cân sinh hoạt không nhỉ?"
Nói xong lời này, bà ấy không định đưa bao lì xì trong tay nữa. Đưa cho đứa em chồng chỉ biết phá nhà này cũng vô dụng, không bằng cắt thêm thịt để ăn cho ấm thân.
Ngô Vân liên xoay người đi, nghĩ đi nghĩ lại vẫn cảm thấy không thể cứ như vậy nên liền kéo Thẩm Đại Dũng sang tam phòng bên kia.
Thấy chị dâu mình hành xử như vậy, sắc mặt Thẩm Minh Phương tái nhợt. Bà ta không phải đứa ngốc, đương nhiên biết Ngô Vân tức giận.
Bên này Ngô Vân kéo Thẩm Đại Dũng tới nhà Thẩm Thính Hồng rồi kể tất cả những gì mình nghe thấy cho mấy người Lưu Nguyệt nghe, nghe xong vẻ mặt của tất cả mọi người đều kiểu táo bón.
"Thế mà nó còn dám mở mồm ra nói!" Thẩm Đại Cường tức giận đập mạnh vào bàn.
"Đây là không muốn nhà chúng ta yên bình” Người hiền lành như Thẩm Đại Dũng cũng không nhịn được mà tức giận.
Trên đường tới đây, ông ấy cảm thấy Ngô Vân nhìn có chút kỳ quái. Trong lòng cũng có chút lo lắng, không phải bà vợ mình tìm đến để gây sự với vợ chồng thằng ba chứ? Nhưng trên đường đi hỏi mãi mà vợ mình vẫn không nói.
Cuối cùng ông ấy đã hiểu được ngọn nguồn câu chuyện, tức khắc giận sôi máu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận