Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 398 -

Chương 398 -Chương 398 -
Chương 393 -
"Mẹ cũng không hỏi nữa, bản thân các con tự suy nghĩ đi" Lưu Nguyệt cũng có suy nghĩ giống như Thẩm Thính Hồng, chuyện này chỉ có thể thuận theo tự nhiên.
Lỡ như Thắng Nam đó mắt mù nhìn trúng con trai nhà mình, vậy thì bà cũng vui mừng.
Sau đó một khoảng thời gian, Thẩm Thính Võ bắt đầu bán những thứ mà bản thân đem về, sau đó đợi đến khi sắp đến lúc Thẩm Thính Hồng tan học thì để trước cửa canh
Mấy lần đều không thấy Lý Thắng Nam, tâm trạng của anh ấy có chút thất vọng.
“Anh hai anh làm sao vậy? Khóe miệng của Thẩm Thính Hông cong thành nụ cười hóng hớt, hỏi.
"Không sao không sao, chẳng phải đến đón hai đứa tan học sao?" Thẩm Thính Võ lại nhìn vê phía trường học một cái, thất vọng thu lại ánh nhìn. Haizz lúc trước khi kêu bản thân học thì sao không biết nỗ lực đi, nếu không bản thân có phải có thể học ở trong trường này sao, ngày nào cũng được gặp cô ấy.
"Hứ rốt cuộc em đến đón bọn chị tan học hay là muốn gặp người nào đó, thật sự tưởng tụi chị không nhìn ra sao?"
Thẩm Thính Hồng gật đầu: "Đúng vậy, có em và Thận Ngôn, Hồng Kỳ ở đây sao lại cân anh đón chứ."
Thẩm Thính Hồng giữ bọn họ ở lại ăn cơm tối.
Trương Điêm và Lý Thắng Nam đương nhiên sẽ ngại.
Thế nhưng khi ra cửa thì bị Lưu Nguyệt kéo về lại 'Hai đứa nhóc các con, còn khách sáo làm gì nữa? Thính Hồng và Thanh Thanh nhà dì ở trên trường còn không được ít nhiều hai con chăm sóc sao, cứ ở lại ăn cơm đi."
"Đúng vậy, còn phải tập luyện nhiều ngày như vậy, nếu như ngày nào các cậu cũng như vậy, về trường cũng không kịp ăn cơm, dứt khoát khoảng thời gian này ở nhà ăn cơm được rồi." Thẩm Thính Hồng cũng đề nghị.
Trương Điềm và Lý Thắng Nam suy nghĩ một lát, cuối cùng mỗi người đưa ra mười đồng đưa cho Lưu Nguyệt.
"Dì nếu như dì không nhận vậy thì bọn con cũng ngại ở đây ăn cơm, dù sao bọn con ăn căn tin hay là ăn ở tiệm cơm cũng đều phải cần tiền. Dì cứ nhận đi, nếu không bọn con cũng không ăn." Thái độ của Trương Điêm vô cùng quyết liệt.
Lưu Nguyệt cũng bất lực, chỉ đành nhận lấy nhưng mà khi nhận lấy thức ăn trong nhà đều vô cùng thịnh soạn.
Đây đều là chuyện sau này. Khi ăn cơm cho dù Trương Điềm và Lý Thắng Nam không muốn thỉnh thoảng cũng phải nhìn thấy Thẩm Thính Võ và Thẩm Hồng Kỳ. Sau đó lại nhớ đến cảnh tượng khi bọn họ đến, lại nhịn không được muốn bật cười.
Tóc của Thẩm Thính Võ và Thẩm Hồng Kỳ cho dù đã gội sạch cũng thay một bộ đồ bình thường nhưng vốn dĩ muốn làm cho hai cô gái mê đắm kết quả lại khiến bọn họ cười chết.
Tâm trạng cũng tương đối không tốt nhưng khi nhìn vào ánh mắt của bọn họ bản thân còn miễn cưỡng cười, vì thế khi ăn cơm hai người đều duy trì một nụ cười còn khó nhìn hơn cả khóc.
Thẩm Thính Hồng và Thẩm Thanh Thanh khi cúi đầu ăn cơm cũng sẽ nhìn thấy đôi vai đang run, có thể thấy bốn cô gái vui vẻ không ít.
Cho đến khi Lý Thắng Nam và Trương Điềm rời đi rồi, Thẩm Thính Hồng và Thẩm Thanh Thanh mới không nhịn được ôm bụng cười lớn, bọn họ thật sự đã cố gắng hết sức đang giữ mặt mũi của anh trai, em trai của mình.
Thật sự không muốn cười nhưng không nhịn được.
Thẩm Thính Hồng nhìn Thẩm Thính Võ, nước mắt cũng cười ra,Anh hai, rốt cuộc vì sao anh lại nghĩ không thông như vậy?”
"Anh..." Thẩm Thính Võ nhăn mặt,/'Em gái à, em thành thật nói với anh ấn tượng của Thắng Nam với em có phải trở nên tệ rồi không?"
Thẩm Thính Hồng lắc đầu.
Thẩm Thính Võ vừa muốn vui mừng thì nghe em gái của mình nói: "Nếu như không bất ngờ thì ấn tượng của cô ấy đối với anh chưa từng tốt."
Thẩm Thính Võ xụ mặt, Thẩm Hồng Kỳ cũng không muốn hỏi nữa, đoán chừng cũng là như vậy.
Trương Điềm nhìn Lý Thắng Nam bên cạnh,"Thắng Nam, anh hai nhà họ Thẩm thích cậu đó, cậu cảm nhận được không?
Lý Thắng Nam gật đầu.
"Vậy cậu cảm thấy anh ấy như thế nào?" Vẻ mặt của Trương Điêm hóng hớt.
Mặt của Lý Thắng Nam đỏ lên, vốn dĩ cô ấy trông trắng trẻo, khi mặt đỏ nhìn thấy vô cùng rõ.
"Vậy ấn tượng của cậu đối với Thẩm Hồng Kỳ như thế nào?" Lý Thắng Nam lại vứt vấn đề sang Trương Điềm.
Trương Điềm trái lại nói chuyện thật thà/Tớ cảm thấy cũng được, chỉ là có chút nhỏ, tớ cảm thấy tìm được đối tượng lớn hơn bản thân mấy tuổi sẽ tốt hơn, lớn chút nữa sẽ thương người, Thẩm Hồng Kỳ cùng tuổi với tớ, còn nhỏ hơn cả hai tháng, tớ cảm thấy không phải rất thích hợp."
Bạn cần đăng nhập để bình luận