Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 215 - Tich Tĩnh An 2

Chương 215 - Tich Tĩnh An 2Chương 215 - Tich Tĩnh An 2
Chương 215 - Tịch Tĩnh An 2
Diệp Thận Ngôn biết tối nào Thẩm Thính Hồng cũng ra ngoài. Tuy không biết cô ra ngoài để làm gì nhưng Diệp Thận Ngôn biết cô có bí mật, hơn nữa chắc chắn Thẩm Thính Hồng sẽ không làm chuyện vô nghĩa.
Tới gần địa phận của chợ đen, Thẩm Thính Hồng liền đi tìm địa điểm thay hình đổi dạng. Nhưng lúc chuẩn bị đi vào nhà vệ sinh công cộng, cô lại phát hiện ở ven đường có một bóng đen.
Lúc đó, cô thật sự rất hoảng loạn, trời đã khuya, mà xung quanh chẳng có bóng người nào nên cô rất sợ hãi.
Cô không phải là người thích xen vào chuyện của người khác, nhưng khi nhìn thoáng qua, cô nhận ra đó chính là người mà mình vừa gặp lúc chiều, không phải nam đồng chí đã giúp họ chụp ảnh họ sao? Thẩm Thính Hồng suy nghĩ một chút rồi quyết định đi tới xem xét tình hình, lại phát hiện sắc mặt Tịch Tĩnh An rất xấu, thậm chí tái nhợt.
"Tỉnh lại đi!" Thẩm Thính Hồng vỗ vỗ mặt Tịch Tĩnh An.
Tịch Tĩnh An không có phản ứng, Thẩm Thính Hồng cũng không biết rốt cuộc anh ta đã xảy ra chuyện gì, cô chỉ có thể tìm tòi trên người anh ta.
Tốt xấu gì cô đã tìm được một lọ thuốc, vì bốn bề xung quanh không có người nên Thẩm Thính Hồng liền lấy từ không gian ra một cái ly, lấy một ít nước giếng trong không gian vào.
Nhưng thật sự miệng Tịch Tĩnh An ngậm rất chặt, như thể ngăn người ta đầu độc mình vậy.
Thẩm Thính Hồng cạn lời, cô lẩm bẩm nói,'Anh này, anh mở miệng ra đi!"
Không biết có phải do câu nói của cô có tác dụng hay không, miệng Tịch Tĩnh An liên mấp máy một chút. Nhân cơ hội này,
Thẩm Thính Hồng rót cho anh ta một ít nước giếng trong không gian.
Không biết nó có tác dụng gì hay không nhưng với tình trạng này của anh ta thì thật khó để uống thuốc.
Chờ một lúc, cuối cùng Tịch Tĩnh An cũng đã nhúc nhích, chậm rãi mở mắt.
"Tỉnh rôi đấy à?" Thẩm Thính Hồng hỏi.
Tịch Tĩnh An vừa mở mắt liền nhìn thấy bóng hình mình nhớ thương đêm ngày, thiếu chút nữa anh ta còn cho rằng mình đang nằm mơ.
Rốt cuộc hôm nay chỉ ra ngoài một mình, mà đột nhiên lại phát bệnh, chỉ sợ rằng đã trực tiếp đến thẳng nơi công đạo đó.
"Tôi đang nằm mơ phải không?”
Nghĩ gì anh ta liên hỏi nấy. Thẩm Thính Hồng cạn lời với người này,'Đồng chí, nếu không có việc gì thì uống thuốc nhanh đi."
Lúc này Tịch Tính An mới ý thức được bọn họ vẫn còn ở trong con hẻm nơi trước đó anh ta đã ngất đi, đành ép mình ngồi dậy.
Nhưng khi tỉnh dậy, cơ thể vẫn rất yếu, thậm chí anh ta còn suýt ngã xuống.
Không còn cách nào khác, Thẩm Thính Hồng đành giúp anh ta một tay.
Cuối cùng, Tịch Tĩnh An cũng ngồi vững dậy rồi uống thuốc.
Thẩm Thính Hồng nhanh chóng cất chiếc cốc trở lại không gian, rốt cuộc ra ngoài ai sẽ mang theo chiếc cốc men?
Cô còn có những chiếc cốc khác, nhưng chúng hoàn toàn không phù hợp với thời đại này, không thể lấy ra được.
"Cảm ơn”" Tịch Tĩnh An nói. "Nếu anh đã ổn thì tôi sẽ rời đi trước."
Thẩm Thính Hồng đứng dậy, rốt cuộc là trai đơn gái chiếc , không thể chữa trị quá lâu.
"Cô tên là gì?" Tịch Tĩnh An hỏi sau khi Thẩm Thính Hồng đứng dậy.
"Thẩm Thính Hồng."
“Tôi tên là Tịch Tĩnh An."
Nhìn bóng dáng Thẩm Thính Hồng rời đi, Tịch Tĩnh An mỉm cười.
"Đại ca, đại ca, anh ổn chứ?"
Một lát sau, vài người trẻ tuổi chạy về hướng Tịch Tĩnh An. Thời điểm nhìn thấy Tịch Tĩnh An đang ngồi dưới đất, vẻ mặt của tất thảy họ đều hoảng loạn.
Nhìn những người anh em đứng vây quanh mình, Tịch Tính An đứng dậy, Chờ mấy người đến tôi đã chết lâu rồi."
Giọng điệu của anh ta có chút lạnh lùng, không hề dịu dàng như khi đối diện với Thẩm Thính Hồng.
Mấy người trẻ tuổi vội vàng cúi đầu xuống, bọn họ cũng biết hôm nay mình đã làm sai chuyện gì.
Vốn dĩ thân thể của lão đại đã không tốt, lúc nào bên người cũng cần phải có người đi cạnh. Thế mà hôm nay lại chẳng có một mống nào bên cạnh người lão đại, thời điểm vê nhìn không thấy bóng hình lão đại bên cạnh, quả thực họ bị doạ sợ.
Lão đại, dù sau này trời có sập xuống đi nữa thì chắc chắn chúng tôi không dám cho anh ra khỏi cửa nữa." Một tiểu đệ trong đó đảm bảo.
"Kết quả thế nào?”
Tịch Tĩnh An không trả lời mà hỏi ngược lại.
"Vẫn chưa tìm được người đó. Trước đây Lão Hổ từng nói, lân nào người có thể lấy ra thứ đồ tốt nọ cũng hoá trang khác nhau nhưng hắn ta đã quan sát lâu như vậy, rõ ràng là chung một người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận