Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 273 - Sẽ Õn Thôi!

Chương 273 - Sẽ Õn Thôi!Chương 273 - Sẽ Õn Thôi!
Chương 273 - Sẽ Ổn Thôi!
Vì lo lắng đồ đạc của ông bác sẽ bị cướp nên Diệp Thận Ngôn xách sọt giữ khoảng cách với ông bác khoảng mười mét.
Bằng cách này, cho dù có người nhìn thấy anh sọt cũng sẽ không nghĩ rằng những thứ bên trong là của ông bác.
May mắn thay dọc đường không thấy người nào, đang chuẩn bị vê đến nhà thì ông bác đã dừng lại đợi Diệp Thận Ngôn và Thẩm Thính Hồng.
"Anh bạn trẻ, đặt nó xuống đây cho bác. Phía trước rất bẩn, đừng đi qua." Ông bác cười nói.
"Bác có thể xách được vào sao?" Diệp Thận Ngôn hỏi.
"Với khoảng cách này thì dùng biện pháp gì cũng làm được. Hai đứa ăn mặc lịch sự như này đừng vào để dính mùi ô uế" Ông bác nói.
Nếu bản thân mình không có thân phận như thế hoặc trải qua biến cô như vậy thì đợi khi cháu trai ông lớn hơn chút cũng sẽ giống như chàng trai trẻ này.
Đáng tiếc, không ai nghĩ tới một gia đình tốt đẹp lại có kết cục như thế này.
Ông bác xong lời này, Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn đưa đồ cho ông bác rồi chuẩn bị rời đi.
Lúc xoay người lại bị ông bác gọi lại, ông ấy có điểm muốn nói lại thôi.
"Bác còn có chuyện gì nữa không?”
Thẩm Thính Hồng hỏi.
"Ừm, cô gái, chàng trai tuy lời nói của bác có hơi đột ngột, nhưng... bác vẫn còn có một số thứ ở đó, sau này nếu hai đứa còn muốn đổi thì có thể tới đây tìm bác.'
Nói đến đây, mặt ông bác đỏ bừng, ông ấy cảm thấy yêu cầu của mình có chút đột ngột. Người ta đổi cho mình một lần có khi là vì lòng thương người, thế mà mình lại có lòng tham...
Nhưng ông ấy không muốn từ bỏ cơ hội này, có lẽ, chỉ cân kiên trì thì một ngày nào đó thế giới sẽ thay đổi.
Ông ấy không quan tâm, nhưng cháu trai vẫn còn nhỏ, đến khi lớn lên đứa bé sẽ có cuộc sống của riêng mình. Dù thế nào đi nữa, ông ấy cũng không thể để cháu mình chết đói, cho dù hai người vợ chồng già họ không thể sống được điều đó không thành vấn đề.
Ít nhất họ đã tận hưởng nửa đầu cuộc đời nhưng cháu trai của họ lại sinh ra trong khó khăn.
Cha mẹ đứa bé hiện tại không biết ở nơi nào, có còn sống hay không, ông ấy không muốn nhà mình bị tuyệt hậu như vậy...
Thẩm Thính Hồng gật đầu,'ÐĐược, lần sau cháu sẽ tới tìm ngài.
Sau đó họ liền rời đi, nhìn bóng lưng họ, ông bác thở dài. Cuối cùng ông ấy cũng gặp được một người tốt bụng, nếu không lần này ông có sống sót được hay không cũng là vấn đề.
Bất kể sau này có đến trao đổi với ông ấy nữa hay không, lân này quả thực tương đương với việc cứu mạng gia đình họ.
Tìm được nơi cất giấu một phần đồ, ông ấy mới đem một phần đồ đi, một lúc sau lại lấy tiếp số đồ tiếp theo.
Thật ra ông ấy cảm thấy nhà mình ở cạnh bãi rác cũng tốt, ít nhất ở nhà nấu món gì đó sẽ không dễ bị ngửi mùi.
"Không biết loại thế giới này khi nào mới kết thúc..." Cảm xúc Diệp Thận Ngôn không được tốt lắm.
Mặc dù anh tin tưởng chắc chắn rằng đất nước của họ sẽ ngày càng tốt đẹp hơn, nhưng những năm gần đây anh thực sự đã gặp rất nhiêu người như vậy.
Nói họ là những kẻ tàn ác cũng không đúng, có thể họ chẳng làm gì cả, nhà cửa bị tịch thu và trục xuất vô cớ, thực ra nghĩ lại cũng thấy đáng thương.
"Sẽ ổn thôi!" Thẩm Thính Hồng nói.
Cô không dám nói thời gian cụ thể, nếu không chẳng khác gì cô lại nói với Diệp Thận Ngôn rằng mình có vấn đề.
Nhưng chẳng bao lâu nữa, chỉ trong hai năm, những người này sẽ có thể trở lại vị trí ban đầu, khi đó mọi khó khăn sẽ qua đi, nhưng không biết có bao nhiêu người có thể sống sót đến lúc đó.
Hai người lại đi mua sắm rồi chuẩn bị về nhà, không ngờ lại gặp phải Phương Trác đã lâu không gặp.
"Đồng chí Thẩm Thính Hồng!"
Trong mắt Phương Trác hiện lên vẻ kinh hỉ.
Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn nhìn theo hướng giọng nói liền nhìn thấy tiểu mập mạp sau bàn ngày xưa.
Có vẻ cậu ta đã gây hơn lần trước một chút.
"Đồng chí Phương Trác!" Thẩm Thính Hồng cũng mỉm cười chào hỏi.
"Đây là đối tượng của cậu hả?" Phương Trác nhìn Diệp Thận Ngôn bên cạnh Thẩm Thính Hồng.
"Đúng!"
Thẩm Thính Hồng thoải mái hào phóng thừa nhận.
Thật ra, Phương Trác và Diệp Thận Ngôn đã từng gặp nhau. Lúc trước vì chuyện kia mà Phương Trác bị gọi đến văn phòng, sau đó Thẩm Thính Hồng và Thẩm Thanh Thanh cũng được gọi đến, lúc đó Diệp Thận Ngôn cũng có mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận