Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 350 -

Chương 350 -Chương 350 -
Chương 350 -
Thẩm Thính Hồng cảm thấy buồn cười, bắt đầu giới thiệu không gian của mình với Diệp Thận Ngôn,/Em vô tình đến được nơi này, sau đó mới tới đây. Mọi thứ bên trong đêu nằm trong tâm kiểm soát của em, đồ ăn chúng ta ăn cũng vậy phần lớn đều lấy ra từ đây."
"Thế vợ, rốt cuộc em là tiên nữ đến từ phương nào? Diệp Thận Ngôn ngơ ngác nói.
"Thực ra em không phải tiểu tiên nữ, chỉ là anh chưa bao giờ hỏi kỹ, cho nên em cũng không nói cho anh."
Diệp Thận Ngôn để ý trọng điểm không phải ở chỗ này,'Nói cách khác, tôi hỏi, em sẽ nói cho tôi biết?"
Ánh mắt trông mong mà nhìn Thẩm Thính Hồng, Thẩm Thính Hồng vừa không nói nên lời vừa buồn cười nói, Đúng vậy!" Nhận được câu trả lời khẳng định, Diệp Thận Ngôn vui vẻ như trẻ con trong nháy mắt.
Thẩm Thính Hồng giới thiệu cho anh cách bố trí không gian của mình.
Trên thực tế, hơn một nửa số tài nguyên không thể tái tạo đó đã bị tiêu hao, trông đỡ kinh khủng hơn nhiều so với hồi cô mới đến, nhưng nó vẫn khiến Diệp Thận Ngôn chết lặng.
"Thật ra em đến từ thế hệ sau, anh có thể hiểu rằng em đến từ tương lai" Thẩm Thính Hồng nghĩ dù sao đã đưa anh vào không gian, cũng dẫn anh vào rôi nên cô dứt khoát giải thích mọi chuyện rõ ràng cho anh. để sau này anh không lo lắng nữa.
"Tương lai như thế nào?" Diệp Thận Ngôn hỏi.
"Anh không sợ sao?' Thẩm Thính Hồng nhướng mày.
"Sợ cái gì, em là vợ của tôi!" Diệp Thận Ngôn cười toe toét. Cho dù Thẩm Thính Hồng đến từ nơi nào, cô vẫn là vợ anh, anh sợ cái gì chứ?
"Ừ... tương lai rất tốt đẹp. Điện thoại đã trở nên phổ biến trong tay mọi người và trở thành điện thoại di động có thể mang theo bên mình. Dù ở xa, cũng có thể liên hệ với người khác chỉ bằng một cuộc điện thoại.
"Không chỉ vậy, trong tương lai chúng ta cũng có thể gọi điện video, video là để kết nối camera với internet, cũng có thể coi đó là một cách để gọi điện thoại. Chẳng hạn như em ở Bắc Kinh, anh ở Tinh Thành, chúng ta cũng có thể gọi nhau bằng video call để nhìn đối phương.
"Còn cả rất nhiều toà nhà cao tầng, công nghệ đang dần cải tiến. Trong vài năm nữa, nước ta sẽ có vị trí quyết định trên thế giới."
"Mọi người đều có thể có đủ no, thậm chí ăn rất khá, bữa nào cũng có thịt, bữa nào cũng có cơm, con cái có thể đến trường."
Diệp Thận Ngôn biết Thẩm Thính Hồng nhất định phải biết chuyện tương lai. Nếu không mấy năm nay sẽ không rủ rê mọi người học tập, nhưng nghe thế giới trong lời cô miêu tả, anh không khỏi hưng phấn.
Là một người lính, anh có lòng trung thành và trách nhiệm cao độ đối với đất nước của mình. Làm sao anh có thể không vui khi biết rằng sau này đất nước có thể trở nên hùng mạnh hơn?
"Thật tốt!" Diệp Thận Ngôn kết luận hai chữ cuối cùng.
Thật tuyệt! Được sinh ra ở Trung Quốc hẳn là điều mà mỗi người Trung Quốc đều cảm thấy may mắn. Ngay cả ở những thế hệ sau này, khi tất cả người dân Trung Quốc đều cảm thấy đất nước hòa bình, người dân được an toàn thì nhiều quốc gia vẫn đang trải qua chiến tranh, biết bao nhiêu người phải chịu đựng cảnh trôi dạt khắp nơi.
Vì vậy, thật tốt khi được sinh ra ở Trung Quốc. Mọi thế hệ lãnh đạo ở Trung Quốc đều thực sự làm việc vì đất nước vì người dân.
"Nếu anh đã thấy hết rồi thì lân này chúng ta hãy lấy một lô vật tư này ở Thành Đô đi.' Thẩm Thính Hồng cũng cảm thấy sau khi bày tỏ hì hai người sẽ dễ dàng hợp tác hơn.
Mặc dù trước đó Diệp Thận Ngôn đã biết cô có một loại "ma thuật" thân kỳ nhưng anh không biết tình hình thực sự.
Bây giờ hai người hoàn toàn có thể thảo luận về cách tối đa hóa lợi ích của mình.
Diệp Thận Ngôn gật đầu nói, Thật ra không chỉ thịt heo mà những thứ khác cũng có thể bán. Tôi thấy hầu hết ở đây là hải sản, ngay cả Cung Tiêu Xã và Cửa hàng bách hóa chỉ bán chủ yếu là hải sản và thịt. Giá thịt còn đắt hơn chỗ chúng ta nên chúng ta có thể bán được một mẻ thịt và trứng."
Về cơn bản, ý tưởng của anh hoàn toàn ăn khớp với Thẩm Thính Hồng. Ngay khi đang định khen ngợi anh, cô lại nghe Diệp Thận nói, Giá quạt điện bên này rẻ hơn chỗ chúng ta, còn có thể mua một lô quạt điện các loại. Đúng lúc bây giờ vẫn đang là mùa đông, quạt điện chắc chắn sẽ không bán được, giá sẽ còn rẻ hơn nữa. Nếu mua càng nhiều, có thể nó có thể rẻ hơn."
Thẩm Thính Hồng gật đầu,Nhưng chúng ta không có nhiều tem phiếu như vậy.
Diệp Thận Ngôn mỉm cười, anh không tin Thẩm Thính Hồng không nghĩ ra cách nào, chắc chỉ chờ anh mở miệng nói.'
Bạn cần đăng nhập để bình luận