Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 54 - Đổi mới tam quan 1

Chương 54 - Đổi mới tam quan 1Chương 54 - Đổi mới tam quan 1
Chương 54 - Đổi mới tam quan 1
Vốn ban đầu, những giáo viên ở đây đều cho rằng cha Tống hiểu chút đạo lý nhưng cuối cùng ý của ông ta vẫn là không muốn đền tiền.
Điều này coi như đã đổi mới tam quan của những người giáo viên ở tiên, ngay cả người có tính tình tốt như thây Trân cũng bắt đầu tức giận,Bạn học Tống, cha mẹ con như vậy, con có gì để nói không?"
Nhưng Tống Khiết vẫn thờ ơ như thể chuyện này không liên quan gì đến cô ta.
Thầy Trần tức đến cười, ngay từ đầu còn nghĩ rằng cô học sinh này không thể đi học nên ông ấy có chút thương cảm còn có chút áy náy. Ai mà ngờ rằng, tính cách cực phẩm của học sinh này không nên ở lại lớp của mình làm gì, thậm chí cũng không nên ở trong trường này. "Số tiên này hai người phải đên, nếu không đền thì chúng ta đến đồn công an giải quyết. Thật sự, tôi sống lâu như vậy rồi mà đây là lần đầu tiên nhìn thấy gia đình vô lý như vậy. Nữ giáo viên không hề khách khí nói.
Sắc mặt của cha Tống và mẹ Tống đột nhiên trở nên khó coi, trong bất kỳ thời điểm nào thì báo công an là phương pháp tốt nhất
"Đền! Chúng tôi sẽ đền tiền!" Cuối cùng cha Tống cắn răng nói, sau đó kêu mẹ Tống về nhà lấy tiên và tem phiếu.
Dù gì thì Tống Khiết cũng là đứa con đầu tiên của cha Tống và mẹ Tống vậy nên họ cũng có chút yêu thương được con gái này nhưng so với hai người con trai trong nhà thì cũng không quá quan trọng.
Lần này lại xảy ra chuyện cha Tống càng thêm kiên quyết không muốn cho cô ta tiếp tục đến trường nữa. Thầy giáo Trân chúng tôi còn một chuyện phiên đến thầy, bây giờ nhà chúng tôi rất túng quân thẩy xem có thể giúp Tống Khiết nhà chúng tôi làm thủ tục thôi học không?" Sau khi mẹ tống đi rồi cha Tống mới nói.
"Cha!" Tổng Khiết không thể nào làm người ngoài cuộc nữa.
Chỉ cần cô ta bỏ học thì vê cơ bản cuộc sống sau này đã được định sẵn, gả cho người đàn ông lớn hơn mình mấy tuổi kia, sinh con đẻ cái và cả một cuộc sống vượt quá khả năng chịu đựng của mình.
Chăm sóc đàn ông, con cái, hâu hạ cha mẹ chồng. Hơn nữa, nghe nói trong nhà người đàn ông kia có hai em trai và một em gái, tuổi cũng không lớn lắm. Bởi vì gia đình chỉ có một đứa con gái nên nó rất được nuông chiều, không những thế tất cả chúng còn chưa lập gia đình, nếu mình mà gả qua đó thì sẽ phải đối mặt với việc chăm sóc cả một đại gia đình.
"Cha! Con không muốn bỏ học, con sẽ học hành thật chăm chỉ, chuyện hôm nay chỉ là tai nạn ngoài ý muốn thôi!" Tống Khiết khóc nức nở nói.
Thẩm Thính Hồng không cảm thấy cô ta đáng thương một chút nào, cách cư xử của gia đình này quả thật là cực phẩm, so với gia đình nhà bác cả mình chỉ có hơn chứ không có kém.
"Không được! Chuyện học này cần phải loại bỏ, con đi học thì có lợi ích gì, với cả bây giờ cũng làm gì có trường đại học cho con học tiếp. Không bằng cứ ra ngoài làm việc hoặc gả chồng sớm một chút để đỡ đần phần nào cho gia đình. Nếu con tiếp tục đi học thì cũng tiếp tục dựa vào cha và mẹ, nếu như vậy thì hai đứa em của con phải làm sao bây giờ?" Thái độ của cha Tống vô cùng kiên định.
Ban đầu, trong lòng thầy giáo Trân vẫn ôm ý định muốn khuyên bảo bọn họ nhưng sau khi chứng kiến biểu hiện của toàn gia đình họ và cả Tống Khiết dám làm mà không dám nhận, thầy giáo Trần chẳng còn tâm tư muốn khuyên bảo làm gì nữa.
"Được, nếu gia đình đã nói như vậy rồi thì tôi sẽ đi xử lý.” Thây giáo Trần nói.
"Thây!"" Tống Khiết không thể tin được mà nhìn thầy giáo Trần.
Thầy giáo Trân không bảo vệ cô ta, vừa rồi khi chứng kiến cảnh Tống Khiết nhìn cha mẹ mình bắt nạt Thẩm Thính Hồng, ông ấy đã rất thất vọng về người học sinh này.
Một người có thể không có học thức nhưng các đức tính cơ bản của con người vẫn phải có.
Hơn nữa, ông ấy không phải dạy học sinh tiểu học mà là học sinh cấp ba. Đã học cấp ba rồi mà một đạo lý cơ bản như này cũng không hiểu, nhiều năm đèn sách coi như vô dụng, học tiếp cũng chỉ như vậy thôi.
Đôi mắt Tống Khiết tràn đầy tuyệt vọng, cô ta cảm thấy không thể chấp nhận được sau khi tưởng tượng đến những gì mình sẽ phải trải qua sau khi bỏ học.
"Thẩm Thính Hồng! Tất cả là do mày!" Trong lúc nhất thời không tiếp thu được sự thật, Tống Khiết tát thẳng vào mặt Thẩm Thính Hồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận