Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 116 - Bán nhân sâm

Chương 116 - Bán nhân sâmChương 116 - Bán nhân sâm
Chương 116 - Bán nhân sâm
Hà Cẩn Chi khẽ liếc nhìn Diệp Thận Ngôn, trong lòng không nhịn được mà trào phúng. Đúng là không ai bình thường khi yêu, mình ngồi ở đây nãy giờ còn chưa nói gì mà Diệp Thận Ngôn đã "Cầm đèn chạy trước ô tô' rồi.
Mặc dù Diệp Thận Ngôn và Thẩm Thính Hồng không nói gì với anh ta về quan hệ của họ nhưng Hà Cẩn Chi liếc mắt một cái là thấy được sự khác biệt giữa Diệp Thận Ngôn và Thẩm Thính Hồng, chậc chậc...
Biết Hà Cẩn Chi là một bác sĩ, Thẩm Thính Hồng cảm thấy rất yên tâm.
Tuy chất lượng củ nhân sâm cô lấy ra không bằng nhân sâm rừng nhưng nó cũng không phải là hàng giả.
Thật sự, cô vẫn xem nhẹ năng lực của không gian, sau khi Hà Cẩn Chỉ nhìn củ nhân sâm một lúc, vẻ mặt của anh ta càng trở nên nghiêm trọng hơn, thậm chí nhìn chằm chằm vào củ nhâm sâm kia không dứt.
Thẩm Thính Hồng đúng lúc mở miệng hỏi,'Nó có vấn đề gì không?"
Hà Cẩn Chi gật đầu,'Có, có, cô đào được thứ này ở đâu vậy? Phẩm chất của nó rất tốt, cô mau đưa tôi đi xem thử.
Thẩm Thính Hồng nhìn thoáng qua Diệp Thận Ngôn, anh lập tức hiểu được ý tứ của cô.
"Anh là bác sĩ, chắc hẳn cũng biết được vùng đất Tứ Xuyên này không phải nơi thích hợp để nhân sâm sinh trưởng. Gặp được một củ nhân sâm này được coi là rất may mắn rồi nên chúng tôi chỉ có một cái này."
Anh nói là chúng tôi, ý nói với Hà Cẩn Chi là anh và Thẩm Thính Hồng ở trên một chiến tuyến.
Hà Cẩn Chi cũng cảm thấy câu nói của mình quá phận, nhất thời cũng có chút ngượng ngùng.
"Là do tôi đường đột, đúng là tỉnh Tứ Xuyên này không phải nơi thích hợp để nhân sâm sinh trưởng. Không biết là hai người muốn bán củ nhân sâm này với giá bao nhiêu?”
Thẩm Thính Hồng mở miệng nói,Anh là bác sĩ, hẳn là am hiểu giá trị của thứ này hơn chúng tôi rất nhiều."
Hà Cẩn Chi liếc mắt nhìn Diệp Thận Ngôn một cái, chà chà, đối tượng của tên hũ nút không hiểu phong tình này đúng là một cô gái khôn khéo.
"Tôi và Diệp Thận Ngôn đã làm bạn nhiều năm, tôi đây ăn ngay nói thật, tuy niên đại của củ nhân sâm rừng này không cao nhưng đúng thật là phẩm chất của nó cực kỳ tốt. Mà cha của tôi rất cần thứ này, hai người thấy năm trăm đồng có được không?”
"Năm trăm đồng quả thật là một cái giá rất cao, ở niên đại này một tháng công nhân viên bình thường chỉ có ba mươi sáu đồng thôi nên năm trăm đồng tiên mặt đặt ở đâu cũng là một khoản tiền khổng lồ.
Nhưng...
"Nói hay lắm!" Diệp Thận Ngôn lạnh như băng mở miệng.
Anh quá hiểu biết người Hà Cẩn Chi này, anh ta chính là một tên hồ ly khôn khéo, giá báo lúc đầu chắc chắn không phải giá quy định.
"Nhưng đúng thật là niên đại của củ nhân sâm rừng này không cao!"
"Anh cũng nói rồi đấy, phẩm chất cực kỳ tốt, tôi tin rằng niên đại cũng không phải tiêu chuẩn duy nhất để đánh giá." Diệp Thận Ngôn tiếp tục nói.
Hà Cẩn Chỉ:...
Nhìn Thẩm Thính Hồng, anh ta thấy cô gái này không có biểu hiện gì kể từ khi mình báo giá năm trăm đồng. Ngoài dự đoán của anh ta, trong tưởng tượng, Thẩm Thính Hồng chỉ là một cô gái nông thôn thôi, chắc cũng chẳng am hiểu gì về giá cả của dược liệu nên anh ta cho rằng khi mình báo cái giá này thì nhất định Thẩm Thính Hồng sẽ thật vui vẻ rôi đồng ý cái giá này.
Sự thật lại hoàn toàn tương phản với những gì anh ta vẽ ra trong đầu, dù là Diệp Thận Ngôn hay cô gái nông này, cả hai đều như không hể rung chuyển với cái giá này.
Hà Cẩn Chi sờ mũi/Thế sáu trăm, Diệp Thận Ngôn đây là giá thật đấy, tôi cũng chỉ đưa ra được mức giá này thôi."
Lúc này Lưu Nguyệt từ ngoài cửa đi vào, vừa lúc nghe được câu này nên lập tức mở miệng hỏi, Sáu trăm cái gì cơ?”
Thẩm Thính Hồng bước tới nắm lấy tay của Lưu Nguyệt nói,'Mẹ, trước đây con vô tình đào được một củ nhân sâm rừng khi lên núi, chuyện này con chưa kịp nói với mẹ và ba. Vị đồng chí Hà Cẩn Ngôn này là bạn của Diệp Thận Ngôn, anh ta muốn ra giá sáu trăm đồng để mua củ nhân sâm rừng này."
Tay Lưu Nguyệt run lên, sáu trăm, đây là bao nhiều tiền, nếu đổi toàn bộ số tiền này sang tiên hào thì chắc chắn phải đếm rất lâu.
Nhưng bà tự xưng là người đã từng được đi học, cũng không thể vì sáu trăm đồng này mà làm mất đi "Dáng vẻ" của mình được nên bà chỉ gật đầuỪ thế mấy đứa nói tiếp đi, mẹ đi nấu cơm.
Nhìn dáng vẻ giả vờ bình tĩnh của mẹ, Thẩm Thính Hồng chỉ cảm thấy vừa buồn cười vừa đáng yêu. Nếu không phải cô nhìn thấy mẹ mình lảo đảo mấy bước thì đúng thật là cô sẽ tin tưởng mẹ mình không kích động chút nào.
Thẩm Thính Hồng trở về lại cạnh người Diệp Thận Ngôn, Diệp Thận Ngôn bất động thanh sắc gật đầu với Thẩm Thính Hồng. Thấy vậy cô liên biết đó đã là giá cả cuối cùng của anh ta vì thế hào phóng mở miệng.
"Anh đã là bạn của Diệp Thận Ngôn, đương nhiên tôi cũng tin tưởng anh, vậy chốt sáu trăm đi."
ebookshop. vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận