Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 594 .-

Chương 594 .-Chương 594 .-
Chương 594 -
Chưa kể đến người trong cuộc, ngay cả Trương Tiến và Nhạc Mộng cũng cảm thấy anh ta hơi kỳ. Hai người họ quan hệ tốt, anh ta có liên quan gì, anh ta như vậy chẳng phải rất vô lý sao?
Tịch Quán Dục cau mày, Thân lắm à?
Du Hoán Yến im lặng, đúng là không thân lắm, trước khi Diệp Phái San gọi điện thoại hôm nay, anh ta và Diệp Phái San hầu như không nói chuyện gì.
Mặc dù không thể phủ nhận rằng Diệp Phái San thực sự rất xinh đẹp, nhưng trong làng giải trí chẳng thiếu bất kỳ người phụ nữ xinh đẹp nào cả. Du Hoán Yến trước đây cũng không hề nghĩ đến việc sẽ làm gì với Diệp Phái San.
Vốn dĩ Tịch Quán Dục tính đến tặng chìa khóa xong rồi đi nhưng không nghĩ tới nửa đường lại xuất hiện Du Hoán Yến, anh nghĩ nên nán lại chút.
"Hôm nay em còn bao nhiêu cảnh, chụp xong anh đi cùng em được không?”
Tịch Quán Dục hỏi.
Diệp Phái San có chút bất ngờ,Anh không bận sao?”
Tịch Quán Dục lắc đầu,'Có chuyện gì quan trọng hơn Nhị Bảo của anh đâu, hơn nữa anh lái xe đến, đi đến đó cũng tiện hơn.”
Trương Tiến hít một hơi, lái xe, đây lại là thiếu gia nhà ai. Ông ấy vừa mới nghĩ ra ý tưởng mời người ta đi đóng phim, người ta giàu vậy liệu có thể coi trọng tiên thù lao đóng phim sao?
Vẻ mặt Du Hoán Yến cũng có chút kì lạ, tuy anh ta cũng có chút danh tiếng nhưng vẫn chưa thể mua được xe, mà người thiếu niên trước mặt nhìn qua nhiều nhất cũng chỉ mười tám chín tuổi đã mua được xe.
Coi như là thiếu niên đó tốt số, còn mình sinh sai gia đình rồi, nếu sinh là con của một gia đình có tiên, với thực lực bây giờ của anh ta có lẽ đã sớm làm mưa làm gió đại giang nam bắc.
Loại đại thiếu gia này, ngoài có tiên ra đoán chừng cái gì cũng không biết.
Nhìn thái độ Diệp Phái San đối với mình và với đại thiếu gia này, anh ta cảm thấy cô gái này thật ra cũng rất coi trọng vật chất.
Nhạc Mộng đứng bên cạnh nhìn sắc mặt Du Hoán Yến thay đổi thất thường, ánh mắt còn có chút ghen ghét không cam lòng, đột nhiên cảm thấy có chút lạnh sống lưng.
Rốt cuộc người mình thích là loại người gì thế này.
Cuối cùng cũng kết thúc công việc, Diệp Phái San nhảy nhót chạy tới bên cạnh Tịch Quán Dục,Anh Quán Dục, anh thấy diễn xuất của em thế nào?"
"Rất tốt! Giỏi lắm luôn!"
Tịch Quán Dục không tiếc lời khen ngợi cô, khiến Diệp Phái San tươi cười như hoa.
"Đạo diễn Trương, chúng ta cùng đi đến sân bên kia nhìn xem, ngài nhìn xem sân bên đó đã được chưa.”
Trương Tiến cười không khép miệng được, Được được được."
"Đạo diễn, không bằng chúng ta cùng đi xem đi. Dù sao sau này phải đóng phim ở đó, chúng ta đến đó không chừng cũng có thể tìm được cảm giác." Du Hoán Yến nói.
Anh ta còn lôi kéo Nhạc Mộng đi cùng, Nhạc Mộng cau mày. Tuy không phản bác nhưng cũng không biết người này đang nghĩ cái gì.
"Cũng không phải không được, nhưng chúng tôi dẫn theo đạo diễn và sản xuất rồi, trên xe không còn chỗ ngồi, mọi người có thể tự mình đi đến đó được chứ?” Tịch Quán Dục nói.
Đặc biệt là câu nói cuối cùng kia "Có thể chứ?" Thật là khiến người ta cảm thấy nhục nhã.
"Không sao, chúng tôi có thể tự đi đến đó."
Nghĩ đến việc phải duy trì hình tượng thân thiện trước mặt Diệp Phái San, dù rất là muốn mắng chửi người khác, Du Hoán Yến vẫn nhịn.
Nhạc Mộng kéo tay áo Du Hoán Yến/Hay là chúng ta đừng đi được không, dù sao sớm hay muộn cũng sẽ thấy thôi mà"
"Cô nói cái gì vậy, bây giờ chúng ta đi đó trước tìm cảm giác không được sao? Kỹ thuật diễn của cô vốn dĩ đã không tốt, bây giờ lại không biết tránh thủ thời cơ mà cố gắng, sao cô nghĩ nữ chính sẽ là cô." Du Hoán Yến ghét bỏ nói. Trong mắt không thèm che giấu vẻ chán ghét khiến Nhạc Mộng đau đớn, cô ta chỉ cảm thấy dù sao chỗ đó còn chưa chính thức xác nhận cho đoàn phim quay. Đó là nơi riêng tư, họ lại không được mời đi mà lại đi, thật sự là không thích hợp.
"Hoán Yến à, không thì hai người vẫn nên vê nghỉ ngơi trước đi." Tất nhiên Trương Tiến cũng nghĩ đến chuyện này, người có tiên tính tình rất kỳ quái. Nếu bọn họ tùy tiện dẫn theo người đến, nói không chừng người ta lại không cho dùng nữa, đến lúc đó ông mới thật là không biết đi đâu mà khóc.
Du Hoán Yến vẫn kiên trì muốn đi xem, Tịch Quán Dục và Diệp Phái San nhìn nhau, Diệp Phái San liên mở miệng nói,'Bọn họ muốn đi thì cứ đi thôi, nhưng mà họ phải tự tìm cách đi đến đó."
Tuy Du Hoán Yến cảm thấy mình nhục nhã nhưng vẫn rất muốn đi nhìn xem nhà Diệp Phái San thật sự có một tòa tứ hợp viện bảy gian hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận