Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 63 - Con gái cưng

Chương 63 - Con gái cưngChương 63 - Con gái cưng
Chương 63 - Con gái cưng
Sau khi hai người tạm biệt, Thẩm Thính Hồng trực tiếp trở về ký túc xá, còn Thẩm Thanh Thanh bĩu môi biểu đạt sự bất mãn của mình.
Được Thẩm Thính Hồng an ủi vải câu xong, hai người mới bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Thật ra đồ đạc của hai người họ cũng không nhiều lắm, chỉ có một cái chăn bông, một cái đệm và vài món đồ vật linh tinh khác.
Mỗi người tìm một cái túi da rắn rồi bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Thẩm Thanh Thanh là một nữ hán tử (1), xách một tay một túi, nhìn thấy Thẩm Thính Hồng ở bên kia có phần quá sức. Cô ấy ném hết chăn đệm của Thẩm Thính Hồng vào túi của mình, sau đó hai người phải từ biệt ký túc xá mà họ đã gắn bó hai năm. (1)Được dùng để chỉ những cô gái độc lập, mạnh mẽ, khá là nam tính.
Vừa đến cổng trường, Thẩm Thanh Thanh tinh mắt nhìn được xe bò của đại đội.
Trên đó còn có hai người Thẩm Đại Cường và Lưu Nguyệt đang ngồi, Thẩm Thanh Thanh có vẻ đã đoán được trước,Chắc ba tớ lại bận rộn rồi, này, đúng là không ai thích bắp cải nhỏ vàng úa dưới đất -"
Thấy cô ấy giở trò, Thẩm Thính Hồng cũng mỉm cười.
Mấy người Thẩm Đại Cường vẫn luôn chú ý đến cổng lớn ở bên này, thấy hai cô đang đi đến nên họ niêm nở chạy nhanh ra chào hỏi và giúp các cô đỡ đồ.
Nhìn thấy một mình Thẩm Thanh Thanh câm ba túi, cả Lưu Nguyệt và Thẩm Đại Cường đều cảm thấy ngại.
"Con bé Ni Nhi này, sao con lại để Thanh Thanh cầm nhiều đồ như vậy?" Lưu Nguyệt vỗ nhẹ bả vai Thẩm Thính Hồng nói.
Thẩm Thính Hồng chưa kịp giải thích, Thẩm Thanh Thanh đã cười toe toét nói: "Cô, là con muốn giúp Thẩm Thính Hồng, cậu ấy làm sao mà cầm nổi chứ ạ?
"Được rồi, cảm ơn con nhiều lắm, hôm nay đại đội trưởng không thể đi nên cô và chú sẽ đưa hai đứa vê."
Lưu Nguyệt cũng giải thích lý do vì sao hôm nay Thẩm Vệ Quân không đến được.
Thẩm Thanh Thanh đã quá quen với chuyện này,'Con đã sớm biết hôm nay ba con không tới rôi! Cũng may mà hai cô chú đến, nếu không con chỉ có thể tự khiêng đồ về."
'Ha ha ha... Cái con bé này!
Mọi người đều bị cô ấy chọc cười.
Thật ra hôm nay họ định đi xe buýt đến đây nhưng hôm nay là ngày nghỉ lễ chính thức, chắc chắn trên xe đưa đón sẽ rất đông nên hai người Thẩm Đại Cường mới đến đón họ bằng xe bò.
Tuy rằng tốc độ của xe bò không được nhanh nhưng vẫn tốt hơn việc phải chen chúc trên chiếc xe kín mít. Hôm nay nhất định sẽ có rất nhiều người dọn đồ về giống hai đứa bé nên Lưu Nguyệt rất thương con gái, không muốn con bé phải chen lấn xô đẩy.
Thẩm Đại Cường giúp họ thu dọn đồ vật, sau đó giúp vợ và hai đứa bé lên xe. Còn ông ấy ngồi lái xe ở phía trước.
Thật ra, hôm nay có rất nhiều học sinh không được ba mẹ đến đón. Có những người còn không có tiên xe để trở về nông thôn, được giống như Thẩm Thính Hồng và Thẩm Thanh Thanh là rất tốt rồi.
Một người khác sẽ cảm thấy rất buồn chán khi có quá nhiều người trên xe, còn Thẩm Thính Hồng cảm thấy mình thà đi xe bò còn hơn.
Đã có kinh nghiệm đi xe buýt vào lần trước, đến giờ cô nghĩ lại vẫn còn cảm thấy chóng mặt buôn nôn.
Đến đây chưa bao lâu lại phải chuyển đến trường học ở, đã một tháng chưa được nhìn ba mẹ mình nên giờ được gặp lại cô cảm thấy hết sức thân thiết.
Vì vậy cô kéo Lưu Nguyệt hỏi rất nhiều chuyện, Lưu Nguyệt cảm thấy sau khi bị thương tỉnh lại con gái mình trở bên dễ gần hơn rất nhiều. Trước kia dù ở bên cạnh bọn họ thì tính tình con bé cũng không được tốt lắm.
"Nhà đã xây xong, chỉ chờ con về làm lễ thượng lương. Mẹ và ba con cố ý để cho con căn phòng lớn nhất, đến lúc đó con muốn trang trí như nào cũng được." Lưu Nguyệt nói.
"Cảm ơn ba mẹ, hai người là tuyệt nhất!" Thẩm Thính Hồng làm nũng nói.
Thật tốt khi có ba mẹ thương mình, thậm chí cô còn cảm thấy có chút áy náy. Không biết nguyên chủ rốt cuộc đã đi đâu, cô ấy đã tiếp nhận thân thế của mình ở thế giới bên kia hay là..."
Dù sao thì giờ mình đang chiếm giữ thân thể của nguyên chủ, hưởng thụ sự yêu thương từ người nhà cô ấy. Tuy hai người chưa gặp mặt nhau nhưng Thẩm Thính Hồng vẫn cảm thấy lo lắng về tung tích của nguyên chủ. ...
Thẩm Thanh Thanh ở một bên thấy rất hâm mộ, mặc dù ba mẹ cũng yêu thương cô ấy nhưng anh trai Thẩm Hồng Binh sống cùng chị dâu trong căn phòng lớn nhất trong nhà, em trai Thẩm Hồng Kỳ cũng có phòng riêng. Sau khi chị cả Thẩm Tiểu Thuý kết hôn thì căn phòng đó mới chân chính thuộc vê mình, vào lúc Thẩm Tiểu Thuý còn ở trong nhà, hai chị em ở cùng nhau trong căn phòng đó.
Cô và chú thật sự quá cưng chiều Thẩm Thính Hồng, cô chưa bao giờ nghe thấy một người con gái có hai anh trai có thể ở một căn phòng lớn nhất trong nhà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận