Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 302 - Ngủ Môt Mình Không Nóng

Chương 302 - Ngủ Môt Mình Không NóngChương 302 - Ngủ Môt Mình Không Nóng
Chương 302 - Ngủ Một Mình Không Nóng
Chàng trai trẻ cũng biết lời mình nói có gì đó không đúng, nhất thời cảm thấy có chút xấu hổ/Đó không phải ý của tôi, tôi chỉ thấy phim này hay muốn xem hất."
"Cho mọi người xem là tình cảm chứ không phải nghĩa vụ. Nếu muốn xem Tivi thì phải để lúc chúng tôi rảnh rỗi! Tan đi!" Thẩm Thính Hồng ra lệnh mời khách lần cuối.
Tuy rằng mọi người đều có chút luyến tiếc nhưng không còn cách nào, không dám chọc Thẩm Thính Hồng không vui. Hiện giờ cuộc sống nhà ai tốt hay sống khổ đều trông cậy vào Thẩm Thính Hồng.
Mặc dù ở nhà máy bên kia không phải Thẩm Thính Hồng độc quyền nhưng cũng không sai lắm. Dù là đại đội trưởng Thẩm Vệ Quân hay nhóm cán bộ thôn thì đều làm dưới sự chỉ huy của Thẩm Thính Hồng, bọn họ không có khả năng đắc tội.
Cuối cùng cũng được thanh tịnh, Thẩm Thính Hồng hít một hơi thật sâu, Thật sự là đau đầu quá."
Diệp Thận Ngôn an ủi,Chỉ cần sau này đừng để bọn họ tới đây là được."
"Người nói chuyện vừa rồi còn muốn bắt cóc đạo đức em." Vẻ mặt Thẩm Thính Hồng không vui.
"Bắt cóc đạo đức có ý nghĩa gì?" Diệp Thận Ngôn không hiểu.
"Nó có nghĩa là đứng trên đỉnh cao của đạo đức, rộng lượng với người khác, để một người đánh mất lợi ích của mình mà phải giúp đỡ người khác."
Thẩm Thính Hồng giải thích.
"À, lời này rất có lý, vợ đừng tức giận, tối nay tôi sẽ trùm bao tải thằng đấy. Diệp Thận Ngôn vung lên nắm đấm to lớn. "Phìi" Thẩm Thính Hồng buồn cười.Anh nghiện trùm bao tải rồi phải không?”
"Không!" Diệp Thận Ngôn mỉm cười,Không phải anh ta khiến vợ tức giận sao? Tôi sẽ đánh bất cứ ai khiến em không vui.'
"Được rồi được rồi, lân này quên đi, nếu lần sau có người dám bắt cóc em vê đạo đức, anh có thể đánh họ lần nữa!" Bị sự không vui của anh gián đoạn, Thẩm Thính Hồng ngược lại không tức giận chút nào.
Thẩm Thính Võ đã lấy hai cái quạt về nhà họ Thẩm, khoá cửa kỹ càng xong, hai người liên đi qua.
Lúc này, Lưu Nguyệt và Thẩm Thanh Thanh đang nhiệt tình thử chiếc quạt điện.
"Thứ này thật tốt, thật mát mẻ!" Lưu Nguyệt cảm khái nói.
"Thật sự rất thoải mái.' Thẩm Thanh Thanh cũng nói.
"Mẹ! Chúng con vê rồi" Thấy họ không chú ý đến mình, Thẩm Thính Hồng hét lên.
"Vê rồi đấy à? Cái quạt này không tệ, bao nhiêu tiền, để mẹ lấy cho con."
Lưu Nguyệt nói.
Mặc dù con gái bà có thể kiếm tiền, nhưng bây giờ con bé đã kết hôn. Bà phải cân nhắc từ góc độ của Diệp Thận Ngôn, cố gắng không làm khó con gái mình.
"Mẹ trả tiền để làm gì? Cái này con mua cho mẹ, sao mẹ lại khách khí với con chứ?" Thẩm Thính Hồng nói với vẻ mặt không đồng tình.
Diệp Thận Ngôn cũng biết lúc này hắn nên đứng lên bày tỏ lập trường của mình;Mẹ, đây là con và Thính Hồng hiếu kính mẹ. Mẹ đừng nhắc đến việc có tiên hay không.
"Không đâu, tiền của các con có phải mớ giấy lộn đâu, yên tâm, mẹ có tiền!" Lưu Nguyệt tài đại khí thô nói.
Diệp Thận Ngôn mỉm cười nói,'Mẹ, nếu mẹ như thế này, Thính Hồng và con sẽ rất xấu hổ khi đến đây dùng bữa sau này.
Diệp Thận Ngôn thật sự rất hiểu mẹ vợ, vừa nghe nói sau này sẽ không tới ăn cơm, Lưu Nguyệt lập tức dừng lại, cũng không đề cập tới chuyện đưa tiền.
Thẩm Thính Hồng đã thử ở nhà rồi, cánh quạt của chiếc quạt hiện tại được làm bằng sắt, khá mát nhưng âm thanh khá to.
Nhưng có còn hơn không, ít nhất về đêm trời sẽ không quá nóng.
"Thanh Thanh, buổi tối con mang một cái về phòng, ban ngày lấy ra đặt ở phòng khách, lúc chúng ta ăn cơm sẽ không nóng như vậy." Sau đó bà lại liếc nhìn Thẩm Thính Võ.
Thẩm Thính Võ rất lễ phép nói: "Mẹ, cái còn lại mẹ dùng, con ngủ một mình, không nóng.'
Tuy rằng khá biết điêu nhưng sao nghe kỳ quái như vậy, gì mà ngủ một mình không nóng chứ?
Quả nhiên, nghe xong lời này, tai Thẩm Thanh Thanh liên đỏ bừng.
"Mẹ thấy con chính là thiếu đánh!" Lưu Nguyệt cười mắng.
Thực ra, bên nhà hai người Thẩm Thính Hồng có hơn một cái nhưng lúc này cô lại không đề cập đến việc mang một chiếc khác đến.
Không phải do cô tiếc rẻ mà cần phải thận trọng trong việc giúp đỡ gia đình. Nếu cái gì mình cũng an bài xong xuôi, liệu anh cả anh hai cô có cố gắng làm việc chăm chỉ không? Chỉ có thể để anh hai oan khuất một chút, đợi đến thời cơ thích hợp sẽ mua cho một cái.
Tiếc là chưa có điều hòa, thứ đó mới là chân ái. Mùa hè ở miền Nam không nóng nhất nhưng rất nóng.
Ngay cả khi chỉ ngôi không, cũng có thể ướt đẫm mồ hôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận