Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 331 - Đối Tương Của Thẩm Xuân Hoa

Chương 331 - Đối Tương Của Thẩm Xuân HoaChương 331 - Đối Tương Của Thẩm Xuân Hoa
Chương 331 - Đối Tượng Của Thẩm Xuân Hoa
"Chị cũng thấy vậy, hay thử tiếp xúc xem sao?"
Mặc dù Thẩm Xuân Hoa lớn hơn Thẩm Thính Hồng một chút nhưng ở phương diện này thì vẫn là người mới hoàn toàn, hơn nữa cô ấy cũng có chút bất an .
"Cứ tiếp xúc thử xem sao, đợi bà mối tới nói chuyện, chắc chắn Lưu Cương sẽ muốn tìm tới chị. Nếu muốn mời chị đi chơi, chị chỉ cân giữ khoảng cách vừa phải là được." Thẩm Thính Hồng nói.
Thẩm Xuân Hoa gật đầu.
Cô thấy chuyện này cứ kết thúc như vậy, buổi tối vẫn ăn cơm ở nhà cũ, mấy người Diệp Thận Ngôn cũng tới đây.
Tuy không phải em gái ruột của mình nhưng cũng là em họ, Thẩm Thính Văn và Thẩm Thính Võ tương đối quan tâm cô ấy nên mới hỏi thăm.
Nhận được câu trả lời coi như không tệ, hai anh cảm thấy nhẹ nhõm hơn đôi chút.
Quả nhiên, ngày thứ ba Lưu Cương liền tới thôn, nói muốn mời Thẩm Xuân Hoa đi mua sắm.
Thẩm Xuân Hoa suy nghĩ những lời Thẩm Thính Hồng và Thẩm Thanh Thanh nói rồi đồng ý, nhưng cô ấy luôn giữ khoảng cách an toàn.
Lưu Cương được coi là người khá hào phóng, trong ngày mua sắm, anh ta mua rất nhiều thứ cho Thẩm Xuân Hoa, trong đó có một ít đồ ăn nhẹ, một đôi giày da nhỏ và một hộp kem dưỡng da.
Tổng cộng những thứ này khoảng hơn mười tệ, đúng thật là không ít. Thẩm Xuân Hoa nhất quyết không muốn nhưng Lưu Cương cứng đầu không kém, dù gì cũng phải đưa, sau đó trực tiếp dứt khoát chơi nổi lên vô lại.
Kết quả Thẩm Xuân Hoa chỉ có thể ngượng ngùng nhận lấy, trong lòng băn khoăn không biết mình sẽ phải tặng lại món quà gì.
Suy cho cùng, giờ còn chưa là đối tượng của nhau, nhận đồ của người ta thì thật xấu hổ.
Lưu Cương thực sự thích Thẩm Xuân Hoa, tuy Thẩm Xuân Hoa không phải loại người vừa nhìn liên bị hút hồn nhưng cũng cực kỳ dễ nhìn.
Các đường nét trên mặt không có gì đặc biệt nhưng khi chúng kết hợp với nhau lại mang lại cho người ta cảm giác rất thoải mái.
Trước kia suốt ngày phải xuống đất làm ruộng nên không nhìn ra được, rốt cuộc phơi nắng đến da đen xì nên chỉ có cảm giác như vậy thôi.
Sau này được đi làm trong nhà máy, tay chân cô ấy rất nhanh nhẹn, mỗi tháng kiếm được không ít tiên. Hơn nữa lại không phải phơi nắng bên ngoài, đương nhiên là trắng lên.
Công thêm làm việc đúng ở xưởng quân áo trong thôn, công nhân mua quần áo sẽ được giảm giá. Ăn mặc như thế này, có khi nói là thanh niên trí thức đến từ thành phố người ta cũng tin ấy chứ!"
Lưu Cương càng nhìn càng thích, trong lòng luôn nhớ thương việc sớm được cưới người ta về nhà, vậy nên khó tránh khỏi việc đường đột/Đồng chí Thẩm Xuân Hoa, anh thực sự thích em, cũng mong em thực sự trở thành bạn lữ cách mạng, em với anh...
Anh ta không tiếp tục nói, nhưng Thẩm Xuân Hoa hiểu ý.
“Nhưng chúng ta mới gặp nhau, cũng chưa biết rõ tính cách nhau, em muốn tìm hiểu nhau kĩ hơn."
Thấy người trong lòng không trực tiếp đồng ý chuyện này, Lưu Cương vẫn có phần thất vọng nhưng cũng lo lắng việc mình làm đường đột quá, sợ Thẩm Xuân Hoa có ý kiến với bản thân mình mà vẫn chưa nói gì.
Đưa Thẩm Xuân Hoa về thôn, anh ta cũng chỉ đến của thôn mà không vào trong.
"Xuân Hoa, chắc hẳn trong thôn có rất nhiều người. Rốt cuộc chúng ta chưa hẹn hò, khó tránh khỏi có người muốn tung tin đồn nhảm nhí, như vậy không tốt với em chút nào."
Điều này khiến Thẩm Xuân Hoa có ấn tượng tốt, cô ấy cho rằng người này khá chu đáo và tôn trọng mình.
Giờ trong nhà cũng chẳng có ai, Thẩm Đại Dũng đang làm ruộng, Ngô Vân hẳn là đang ở trong nhà máy, hôm nay cô ấy xin nghỉ phép.
Trong lòng còn có chuyện khúc mắc, cô ấy dứt khoát cầm một túi hạt dưa, chuẩn bị sang bên nhà Thẩm Thính Hồng ngồi.
Chỉ là không biết Thẩm Thính Hồng có ở nhà hay không, nhưng nhất định Thẩm Thanh Thanh có ở đó.
Nhưng đúng thật là Thẩm Thính Hồng đang ở nhà, dạo này cô rất ít đến nhà máy, cho dù có việc gì cần liên lạc, Diệp Thận Ngôn sẽ là người đi.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản, đó chính là Thẩm Thanh Thanh sắp sinh con. Tuy trường tiểu học trong thôn còn chưa khai giảng nhưng một người đàn ông trưởng thành như Thẩm Thính Văn, chắc chắn không thể chu toàn ở một số phương diện.
Mặt khác, cô có không gian và nước giếng, nếu thật sự sắp sinh. Đồ cô có thể sử dụng quá nhiều, đương nhiên tốt hơn một mình Thẩm Thính Văn luống cuống rất nhiều.
"Thính Hồng, chị dâu!" Thẩm Xuân Hoa bước vào, nhìn thấy hai người đang trò chuyện trong sân.
Thẩm Thanh Thanh nửa nằm nửa ngồi trên chiếc ghế tựa mà Thẩm Thính Văn đặc biệt nhờ người làm, cảm thấy thích ý vô cùng.
"A, Xuân Hoa, em về rồi à?" Thẩm Thanh Thanh khoa trương cười một tiếng.
Mặt Thẩm Xuân Hoa đột nhiên đỏ bừng.
"Thanh Thanh, chị làm việc có tình người hơn chút xíu đi, sao cứ thích trêu chị Xuân Hoa mãi thế?" Thẩm Thính Hồng trợn trắng mắt, vừa nói vừa mang ghế lại cho Thẩm Xuân Hoa ngôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận