Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 490 -

Chương 490 -Chương 490 -
Chương 490 -
Chính vì vậy, hàng xóm rất thích giao lưu với nhà họ Thẩm. Theo lời mọi người, Tiếp xúc nhiều với nhà họ Thẩm một chút, biết đâu có thể hưởng chút niềm vui đỗ đại học, lỡ đâu sau này nhà mình cũng có đứa đỗ vào đại học?"
Họ không mong muốn phải đỗ vào Đại học Bắc Kinh, thi đỗ trường bình thường cũng được. Bây giờ sinh viên đại học rất có giá trị, sau khi tốt nghiệp đều được giới thiệu việc làm.
Mặc dù nhà họ Thẩm không định tổ chức tiệc linh đình, nhưng hàng xóm cũng biết họ đang chuẩn bị cho ngày này nên cũng thường xuyên hỏi han. Chẳng mấy chốc, thông tin về sinh nhật ông ngoại của Diệp Thận Ngôn đã truyên đến tai mọi người, đương nhiên họ cũng muốn mang quà đến chúc mừng, tạo mối quan hệ tốt đẹp với nhà họ Thẩm. Vì mọi người đã tặng quà, đương nhiên họ phải mời ở lại ăn cơm, vậy nên các nguyên liệu đều được chuẩn bị kỹ lưỡng.
Sáng hôm sau, bác gái Trương dẫn theo mấy bà chị em thân thiết của mình, tự nguyện đến giúp đỡ.
Lưu Nguyệt cũng không từ chối, lát ăn xong, sẽ để họ gói một số món ngon vê làm quà cảm ơn.
Khi mới đến, lão gia tử không quen với khẩu vị ở đây. Mỗi lần nấu cơm đều phải làm riêng một phần cho ông. Dần dần, ông lão đã mở ra cánh cửa bước vào thế giới mới, dân dần yêu thích món ăn Tứ Xuyên, thậm chí còn không kiềm chế được.
Sau này, cũng không cần ai nói, ông đã chủ động gọi món, đặc biệt là món đậu hũ Ma Bà, đây chính là món ngon nhất trong lòng ông.
Thẩm Thính Hồng nói, hôm nay cô sẽ tự làm món này, gia vị trong không gian của cô rất nhiều, nhất định có thể làm hài lòng vị giác của ông ngoại.
Ông ngoại cũng rất vui, ông biết Thẩm Thính Hồng nấu ăn ngon, chỉ là Thẩm Thính Hồng thường xuyên bận rộn, không có nhiều thời gian nấu nướng, hôm nay có thể nấu ăn cho mình đã rất tốt rồi.
Ông lão không biết rằng, ở trong bếp Thẩm Thính Hồng không chỉ làm món đậu phụ mà còn đang làm thử bánh kem.
Thời kỳ Dân Quốc đã có bánh kem, nhưng mấy năm trước lương thực không đủ ăn, càng ít người có thể ăn bánh kem. Trong mắt nhiều người, bánh quy ở Cung Tiêu Xã là thứ tuyệt phẩm rồi.
Một số người dân quê thậm chí còn không biết bánh kem trông như thế nào, thậm chí còn chưa từng được nghe nói đến. Bên ngoài cũng có bán, một người có địa vị như Lão Cổ không thể chưa từng ăn nó, nhưng Thẩm Thính Hồng vẫn quyết định tự tay làm một cái.
Việc này đã được lên kế hoạch từ lâu, đương nhiên nguyên liệu cũng đã được lấy từ không gian, chỉ chờ bắt tay vào làm. Tuy nhiên, nhà họ không có lò nướng, chỉ có thể hấp trên nồi, Thẩm Thính Hồng cũng không biết tỷ lệ thành công của mình là bao nhiêu.
Hôm nay nhà cửa khá náo nhiệt, Thẩm Hồng Kỳ, Trường Điềm mang theo con trai họ là Thẩm Quân Thịnh, tên gọi thân mật là Cuôn Cuộn đến.
Lý Thắng Nam cũng đã về tới, bụng đã to lên khá nhiều. Nhờ chế độ dinh dưỡng tốt, trông bụng cô ấy to hơn so với phụ nữ mang thai cùng tháng. Tuy nhiên, Lý Thắng Nam đã kiểm tra, không phải là mang song thai.
Vừa trải qua thời kỳ mang thai của Thẩm Thính Hồng, mọi người nhìn Lý Thắng Nam cũng thấy quá to.
Lý Thắng Nam vê nhà cũng muốn phụ giúp, nhưng làm sao có thể để cô động tay. Để cô ấy không cảm thấy buồn chán, Thẩm Thính Võ được giao nhiệm vụ làm Lý Thắng Nam vui. Thâm Thính Võ nói: "Chuyện này con giỏi lắm!"
Thẩm Thính Hồng và những người khác bận rộn trong bếp, hàng xóm hầu như đều tới giúp đỡ. Hôm nay chắc chắn sẽ đông người, ít nhất cũng phải có bảy tám bàn. Bởi vì chỉ riêng nhà họ Thẩm cũng phải ngồi hai bàn.
Lão gia tử gân như bị bao vây bởi những lời chúc may mắn, xem ra ông lão rất vui vẻ.
Ông lão còn khoe với mọi người: "Còn gì bằng cháu trai ngoại của tôi và vợ nó, tôi đã nói không cần tổ chức rồi. Sống đến tuổi này, mấy ngày sinh nhật như này cũng không cần thiết nữa. Chúng nó không chịu nghe, còn bảo tôi không cần lo lắng, chỉ cần vui vẻ là được..."
Có một vài gia đình gân đó cũng có ông ngoại, nghe lời Lão Cổ đều rất ghen tị. Bỏ qua chuyện có tiên hay không, quan trọng là con cái trong nhà hiếu thảo.
Khi vê già, điều mong muốn duy nhất của con người là có con cái bên cạnh, không ghét bỏ mình là đã tốt lắm rồi. Lão Cổ đã lớn tuổi, thanh niên không hề ghét bỏ, quan trọng là họ vẫn đối xử với ông rất chân thành.
Diệp Thận Ngôn là cháu ngoại của ông lão, theo lý lẽ thì dù sao cũng không đến lượt Lưu Nguyệt hầu hạ ông. Nhưng sự chân thành của nhà họ Thẩm được thể hiện ở đây, Lưu Nguyệt đối với ông thực sự không chê vào đâu được.
Bỏ qua những chuyện khác, ngay cả con cái của chính mình, có mấy người được như thế? Mỗi ngày đều thay đổi công thức để nấu những món ngon.
Bạn cần đăng nhập để bình luận