Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 505 -

Chương 505 -Chương 505 -
Chương 505 -
Bắt anh ấy phải ở nhà nghỉ ngơi hai ngày, làm Thẩm Thính Võ rất bất lực, cũng may đã trùng vào hai ngày thứ 7, chủ nhật. Thẩm Thính Võ được nghỉ, anh ấy liền dày mặt nài nỉ nhờ Thẩm Thính Văn chạy qua trại nuôi heo xem thử.
Thật ra cũng chả có việc gì quan trọng cân giải quyết, nhưng phải theo dõi sát sao mới có thể yên tâm, Thẩm Thính Võ có quan điểm của riêng mình vê việc nuôi heo, đã đưa vào thử nghiệm. Trước mắt có thể coi là có tác dụng, những chính vì thế mới không thể để xảy ra bất cứ sai lâm nào.
Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn tới thăm bọn họ, xách theo một ít đồ bồi bổ thân thể, chủ yếu là dược liệu trong không gian, đều là loại có dược tính tương đối ôn hòa, rất thích hợp dùng điều dưỡng cơ thể hàng ngày. "Em mang nhiều đồ đến đây làm gì? Không bỏ tiên mua sao?" Lý Thắng Nam dở khóc dở cười.
Kết quả vừa dứt lời Thẩm Thanh Thanh cũng bước vào phòng.
Đương nhiên Diệp Thận Ngôn không đi vào trong, Thẩm Thính Võ chạy ra đi ngoài tìm anh nói chuyện. Nếu thật sự phải ở trong phòng hai ngày, với tính tình của Thẩm Thính Võ chắc chắn là chịu không được, nói thật thì có thể cho phép anh ấy đi lại trong trong nhà, chỉ giới hạn phạm vi trong nhà.
Thẩm Thanh Thanh cũng mang đến một số thứ, thêm đồ của Thẩm Thính Hồng mang đến, dù để ăn, uống, quần áo cho em bé, cái gì cần có đều có.
"Hai người thật là..." Lý Thắng Nam cũng không biết nói gì cho phải.
"Đừng nói những thứ đó có hay không, em và chị Thanh Thanh muốn về Tứ Xuyên một chuyến. Trong khoảng thời gian này sẽ không thể đến đây thăm chị và em bé, đây cũng coi như một chút quan tâm của hai đứa mình. Nếu chị còn lải nha lải nhải chúng ta sẽ nghỉ chơi." Thẩm Thính Hồng chặn lời Lý Thắng Nam đang muốn nói tiếp.
"Được rồi, vậy cảm ơn hai người nhiều lắm."
"Đó! Vẫn khách sáo như vậy.' Thẩm Thanh Thanh trợn mắt.
Đúng là các cô chuẩn bị đi, chủ yếu là vì mọi thứ ở nhà máy đều đã dàn xếp xong, tuyển chọn công nhân sớm hơn một chút, sau đó bắt đầu hoạt động.
Dù sao Thẩm Thính Hồng đã quyết định xong, đến lúc đó sẽ mở mấy cửa hàng làm thương hiệu độc lập.
Lộ trình lần này các cô đã vạch ra rất rõ ràng, mục đích là hình thành chuỗi cửa hàng hình thức hoặc là cửa hàng của mình hoặc là tìm người nhượng quyền, hình thức kinh doanh mà người khác trực tiếp đến tìm các cô lấy quảng cáo, sau đó dán lên nhà người khác, Thẩm Thính Hồng và Thẩm Thanh Thanh đều không có ý định làm thế.
Bởi vì chính bản thân Thẩm Thính Hồng hay là Thẩm Thanh Thanh, đều rất tin tưởng vào Thẩm Thính Hồng.
Cô thiết kế quân áo chắc chắn không thể không bán được.
Hình thức kinh doanh của các cô lúc đầu có thể không tốt lắm, thậm chí một khoảng thời gian dài cũng chưa thể hồi vốn. Nhưng một khi đã ổn định, sau này chỉ cần thu phí gia nhập và tiền hàng của những cửa hàng khác, không biết họ có thể mang về được nhiều ít bao nhiêu doanh thu.
Mà tiền lời đều là chuyện sau này, quan trọng nhất ở trước mắt vẫn là chuyện tuyển người, nhà máy cũng yêu cầu tìm người mà có thể quản lí được nhà máy mới yên tâm, họ không có khả năng mỗi ngày đều túc trực canh giữ ở nhà máy.
Chính Thẩm Thanh Thanh cũng đã mở sẵn hai cửa hàng, chờ xưởng quần áo chính thức đi vào hoạt động rồi khai trương cửa hàng, xưởng quần áo của mình, chính mình càng muốn giữ thể diện.
Vì thế ngày hôm sau Thẩm Thính Hồng lập tức đi đặt vé, bây giờ bọn họ cũng coi như có danh tiếng ở Bắc Kinh, cũng không cần nhờ người khác hỗ trợ, dễ dàng đặt được hai vé giường nằm trưa hôm đó đi Tứ Xuyên.
Nhưng Thẩm Thính Hồng vẫn lẩm bẩm trong lòng, tình hình giao thông hiện tại vẫn chưa hiện đại lắm. Hy vọng máy bay sẽ sớm được phổ biến, ít nhất ở mỗi tỉnh có một cái cũng tốt lắm rồi.
Mua vé xong rôi cô vê nhà chuẩn bị hành lý, vừa đúng lúc nhận được điện thoại Cổ Giác,'Cậu ơi, chuyện điều hòa đã xong chưa?” Thẩm Thính Hồng trực tiếp hỏi.
"Phải khen là cháu quá thông minh, cậu đã có đầy đủ rồi, rất nhanh sẽ tìm người chuyển đến đó cho cháu, đến lúc đó cháu tha hồ lắp trong nhà!"
Cổ Giác nói.
Đối với lời nhờ vả của cháu ngoại, ông ấy chạy trốn rất nhanh, nhưng lại cảm thấy nếu mình không làm tốt được chuyện này sẽ rất mất mặt với tụi nhỏ.
Vốn dĩ số lượng ở đây không nhiều lắm thậm chí ông ấy phải lấy hai cái từ người khác mới gom được nhiều như Vậy.
"Cậu, tổng cộng là nhiều hay ít?" Thẩm Thính Hồng hỏi.
"Cũng không nhiều lắm, chỉ có bảy cái mà thôi, đều là chuyện nhỏ, không có tốn kém gì.
Chị Hoa: Mẹ ông mới không có việc gì, rõ ràng cướp của bà đây à mấy cái anh em khác, thế mà bây giờ còn không biết xấu hổ nói là chuyện nhỏ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận