Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 245 - Cơm Tất Niên

Chương 245 - Cơm Tất NiênChương 245 - Cơm Tất Niên
Chương 245 - Cơm Tất Niên
Mềm lòng với ai thì mềm lòng chứ Lưu Nguyệt không thể mềm lòng với đại phòng. Tuy truyện trước đây đã qua đi nhưng trong lòng Lưu Nguyệt nó vẫn chưa hề phai nhạt chút nào.
Con gái của bà đã đi một vòng ở quỷ môn quan, nếu không cuối cùng phải bức bách với sự áp lực từ nhà mẹ đẻ của bà chỉ sợ là chưa chắc đã được hai mươi đồng tiền kia. Bọn họ căn bản không ý thức được sai lầm của mình, có khi còn cảm thấy con gái nhà mình mang đến xui xẻo ấy chứ.
Chính là cái con nhỏ Thẩm Bích Liên kia, đã trôi qua thời gian dài như vậy mà bà chưa từng cảm nhận được sự áy náy của đứa cháu gái này.
Nhà dột từ nóc, cũng chẳng còn cách nào khác.
Trong lúc hai chị em nói chuyện, động tác tay của họ chưa từng ngừng lại.
Thẩm Thính Hồng và Thẩm Xuân Hoa im lặng lắng nghe họ trò chuyện.
Chẳng bao lâu bữa tối giao thừa đã được chuẩn bị đầy đủ, bữa tối giao thừa năm nay quả thực rất thịnh soạn. Không chỉ Lưu Nguyệt chuẩn bị rất nhiều thịt và rau, mà Ngô Vân cũng chuẩn bị rất nhiều.
Gộp lại nó phong phú đến mức những năm trước họ không dám nghĩ tới.
Đồ ăn vừa được bưng ra ở đây, cả đại phòng đã vênh mặt đi tới, nhìn như thể là khách quý mà họ mời từ đâu đó đến, thật kiêu ngạo.
Thẩm Đại Lực không nói chuyện cũng không chào hỏi người khác, ông ta trực tiếp tìm một chỗ ngồi rồi ngồi xuống.
Hành vi như vậy khiến cả Thẩm Đại Dũng và Thẩm Đại Cường đều khó chịu nhưng xét đến việc hôm nay là ngày ăn cơm giao thừa nên họ không nói gì.
Gia đình họ Thẩm đông dân, giờ chưa có đời thứ tư nên ông nội Thẩm, bà nội Thẩm, ba người con trai và ba người con dâu ngồi cùng một bàn.
Những tiểu bối khác ngồi ở một bàn, vừa vặn hai bàn.
Trong bữa cơm đêm giao thừa, như thường lệ ông nội Thẩm sẽ nói vài câu. Ông lão cầm ly rượu lên ra hiệu cho mọi người.
"Tốt nhất là cha nên nói vài lời, năm nay nhà chúng ta đã xảy ra rất nhiều chuyện. Cả gia đình phải phân tán nhưng cha rất vui khi thấy các con ngày càng thành công.
Điều làm cha ngạc nhiên nhất là Ni Nhi, cháu thực sự đã đạt được thành công trong năm nay. Còn cả thằng bé Thính Văn cũng đã cưới được vợ, thằng ba và cả nhà thằng ba không hề tên chút nào. Võ Oa Tử cháu phải nỗ lực đừng để đến lúc con bé út nhà cháu đi lấy chồng rồi mà cháu vẫn chưa tìm được đối tượng."
Thẩm Thính Võ:...
"Nhà thằng hai cũng rất khá, năm nay làm được rất nhiều thứ. Hiện tại chứng minh các con không chọn sai, nghe nói hiện giờ thành tích của Tiểu Binh rất tốt, đây là chuyện tốt, học cao có thể sẽ được thông minh giống chị ba của cháu. Không chỉ tự mình kiếm tiên mà có thể giúp mọi người kiếm tiền nữa."
Nói xong, ông nội Thẩm nhấp một ngụm rượu.
Ngoại trừ đại phòng có vẻ mặt khó chịu, những người còn lại đều mỉm cười và đồng ý.
Đại Lực cảm thấy bây giờ cha đang xem thường mình. Khi nói đến con thứ hai và thứ ba, ông lão có vẻ kiêu ngạo, còn nói đến gia đình mình chỉ sơ lược qua, còn không phải vì nhà họ không kiếm ra tiên sao.
"Cha, lời nói không phải nói như vậy. Cho dù nhà chúng ta muốn kiếm tiền, thì cũng phải có người sẵn lòng lo liệu. Nghĩ đi nghĩ lại, nhà chúng ta cũng không có đường lối riêng, phải không?”
Trương Tố Cầm là người đầu tiên mất bình tĩnh và bắt đầu tức giận.
"Làm gì có ai đưa phương pháp kiếm tiên bọn tận mồm cho mất đứa?" Sắc mặt ông nội Thẩm trầm xuống. Mới bắt đầu một bữa cơm suôn sẻ, người con dâu lớn này lại chuẩn bị bắt đầu lại.
Trương Tố Cầm bĩu môi,'Để con nói, đáng lẽ ra Ni Nhi nên đưa bọn con tới tham dự cái xưởng kia. Chắc chắn trước đó cháu có phím cho nhà bác hai của cháu, mà không thông báo cho nhà bác chút nào. Hiện giờ mấy người đều được chia tiền rôi mà nhẫn tâm nhìn bác hai và mấy người bác sống như này sao?"
Trước khi bữa ăn chính thức bắt đầu, Trương Tố Cầm lại chỉ mâu thuẫn về hướng Thẩm Thính Hồng.
Thẩm Thính Hồng không nói nên lời,'Bác dâu cả, bác đừng nói thế, cháu không phím hay nói trước với ai cả. Còn chuyện đầu tư là bác hai và bác dâu hai tự bàn bạc với nhau, bác đừng nói như kiểu cháu thấy chuyện tốt lại cố ý không gọi bác. Làm sao cháu biết được nhất định phi vụ này có thể kiếm được tiên chứ?"
Thực ra, lời Thẩm Thính Hồng nói không phải hoàn toàn không có: lý, nhưng liệu Trương Tố Cầm có tin không? Thẩm Đại Lực có tin không? Hay Thẩm Hữu Vi, và Thẩm Bích Liên có tin không?
Theo suy nghĩ của họ, hai nhà còn lại cố tình ép họ ra ngoài.
"Muốn ăn thì ăn, không muốn ăn thì cút ra ngoài!" Ông nội Thẩm tức giận ngay tức khắc. ebookshop. vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận