Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 373 -

Chương 373 -Chương 373 -
Chương 373 -
Nói thật thì nội thất trên tâng 4 đều được làm bằng gỗ tương đối thông thường, Thẩm Thính Hồng chọn một số kiểu dáng mà mình thích. Sau đó bảo hai người Thẩm Thanh Thanh tự mình lựa chọn, cuối cùng quyết định năm bộ bàn ghế.
Một bộ dành cho Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn, một bộ dành cho Thẩm Thanh Thanh và Thẩm Thính Văn, một bộ dành cho Lưu Nguyệt và Thẩm Đại Cường và một bộ dành cho Thẩm Thính Võ và Thẩm Hồng Kỳ.
Sống trong nhà Thẩm Thính Hồng, Thẩm Hồng Kỳ đương nhiên rất xấu hổ khi ở một mình một phòng
Một bộ có thể dùng để dự phòng, Thẩm Thính Hồng nghĩ đợi một khoảng thời gian nữa, có lẽ cô vẫn cần tìm bảo mẫu. Bọn họ đều đã đi học, không biết Lưu Nguyệt mệt đến mức nào nếu phải dọn căn nhà lớn như này.
Lưu Nguyệt còn phải chăm sóc Nữu Nữu nữa, ai biết khi nào anh cả của cô sẽ sinh con thứ hai và thứ ba. Trong thời gian này cô và Diệp Thận Ngôn cũng chưa có biện pháp nào, lỡ như cô mang thai thì chẳng biết Lưu Nguyệt sẽ xoay sở như nào.
Dù sao thì cũng không thiếu chút tiền ấy, hoàn toàn có thể thuê bảo mẫu để cuộc sống thoải mái hơn.
Người bán hàng cũng không ngờ những người trẻ tuổi này lại có thể mua một lúc nhiều thứ như vậy. Tổng cộng thực sự không hề rẻ, trị giá mấy trăm đồng.
Thẩm Thính Hồng liên giải thích họ vừa mới trở lại thành phố, nhà cửa cần sửa sang lại chứ không nói họ từ nơi khác đến đây mua nhà. Nhân viên bán hàng lập tức tỏ vẻ hiểu, đúng thật là trong khoảng thời gian này có không ít người đến mua nội thất. Những người có thân phận đặc thù trở vê đêu không muốn dùng đồ người khác đã sử dụng, mua thêm mới cũng là chuyện hiển nhiên.
Lập tức để lại địa chỉ của mấy người Thẩm Thính Hồng, Thẩm Thính Hồng trả tiền xong, nhân viên bán hàng cho cô một biên lai, rôi đợi họ sắp xếp người đến giao.
Một ngày trước khi khai giảng, cuối cùng cả nhà cũng chuyển vào tứ hợp viện.
Thành thật mà nói, hình dáng hiện giờ khác một trời một vực với ban đầu, bây giờ nơi này thực sự trông giống như phủ của Vương gia cổ đại.
"Thật là hùng vĩ." Tuy rằng không phải lân đầu tiên nhìn thấy, nhưng Lưu Nguyệt không khỏi cảm thán. "Đúng vậy, sau này chúng ta sẽ sống ở đây, ba mẹ có vui không?" Thẩm Thính Hồng kéo cánh tay Lưu Nguyệt hỏi.
"Vui chứt! Sao lại không vui? Ngay cả trong mơ, mẹ cũng chưa bao giờ dám nghĩ rằng một ngày nào đó mình có thể sống trong một căn nhà lớn như vậy." Lưu Nguyệt nói.
Thẩm Đại Cường im lặng một lúc lâu mới nói,'Quang Tông Diệu Tổi"
Mọi người cười lớn, đôi lúc Thẩm Đại Cường cũng khá nghịch ngợm.
Thẩm Thính Hồng nhờ bác gái giúp tìm người dọn dẹp vệ sinh ở đây. Giờ bọn họ chỉ cân xách túi dọn vào ở, nội thất mới toanh khiến người ta cảm thấy dễ chịu.
"Con gái, chúng ta ở trong một căn nhà như thế này. Nếu người khác biết, liệu họ có nói chúng ta là nhà tư bản không?” Lưu Nguyệt mừng rỡ nhưng không khỏi cảm thấy có chút lo lắng. thời điểm này chính sách vẫn còn chưa minh bạch, ai biết được sau này có thay đổi gì không?
"Mẹ yên tâm, chắc chắn con đã hỏi thăm rồi. Hơn nữa quanh đây cũng có rất nhiều nhà, chỉ cân chúng ta không công bố ra bên ngoài, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì." Thẩm Thính Hồng nói.
Thực ra, Lưu Nguyệt lo lắng không phải không có lý, nhưng thay đổi chính sách chỉ là vấn đề thời gian, Thẩm Thính Hồng không muốn vì điều này mà tự mình làm khổ mình.
Nói nữa, nếu không sống trong tứ hợp viện thì liệu họ phải ở trong căn nhà ngang chật hẹp với điều kiện tôi tàn sao?
Chuyển tới nhà mới đương nhiên phải muốn khai hoả sưởi ấm vì thế Thẩm Thính Hồng và Lưu Nguyệt cùng nhau ra ngoài.
Kéo Lưu Nguyệt đi chỉ để yểm trợ cho cô dễ dàng lấy đồ trong không gian ra hơn. Chính vì vậy lúc Thẩm Thanh Thanh ngỏ lời đi cùng, Thẩm Thính Hồng đã từ chối.
"Chị ở nhà kiểm tra xem có gì phải chú ý không. Họ đều là đàn ông, đương nhiên không thể cẩn thận bằng phụ nữ."
Nghe xong, Thẩm Thanh Thanh cảm thấy mình như được Thẩm Thính giao phó những nhiệm vụ quan trọng. Trong lòng cực kỳ vui vẻ, quyết định phải kiểm tra thật kỹ nhà mới.
Thẩm Thính Hồng dẫn Lưu Nguyệt vào một con hẻm nhỏ, sau đó lấy rất nhiều đồ từ trong không gian ra.
Thậm chí còn có một cái sọt, bên trong có một miếng thịt bò lớn, còn có thịt gà, vịt, cá, còn có thịt heo, vẫn là loại thịt ba chỉ ngon.
Đương nhiên các món ăn kèm cũng là những món không thể thiếu, gân như cô đã lấp đầy gần hết cái sọt.
Lưu Nguyệt nhìn thấy cảnh này vẫn có chút ngơ ngác, mặc dù bà đã biết con gái mình không bình thường từ lâu.
Tuy nhiên những điều tương tự đã từng xảy ra trước đây, bà nhanh chóng điều chỉnh bản thân.
Bà bình tĩnh nhận chiếc giỏ từ tay Thẩm Thính Hồng rồi tự mình cầm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận