Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 78 - Doremon Ỡ Bên Canh

Chương 78 - Doremon Ỡ Bên CanhChương 78 - Doremon Ỡ Bên Canh
Chương 78 - Doremon Ở Bên Cạnh
Thẩm Đại Dũng và Ngô Vân liếc nhìn nhau, cả hai đều nhìn thấy được sự vui mừng trong mắt đối phương. Tuy rằng đó chỉ là căn phòng ở trình tường bằng đất nhưng muốn xây được chắc chắn sẽ tốn không ít thời gian, với sự kiếm tiền chậm trễ của bọn họ thì chuyện này cũng quá sức.
Thật sự mười đồng tiền không quá nhiều nên hai vợ chông đều rất hài lòng. Hiện giờ Ngô Vân cực kỳ không muốn nấu chung bếp với đại phòng, thật sự Trương Tố Cầm là nguyên nhân chính của việc này.
Nếu hai người cãi nhau vài câu, lần sau đến phiên Trương Tố Cầm nấu cơm trước thì bà ta sẽ ở trong đó nấu rất lâu khiến cho nhị phòng đói bụng.
Ngô Vân lấy từ trong ví bên người ra mười đồng, Lưu Nguyệt viết một tờ giấy biên lai ngay tại chỗ. Mọi chuyện đã có giấy trắng mực đen rõ ràng như vậy, chắc chắn sau này không ai có thể phủ nhận được.
Sau khi ăn cơm xong, toàn bộ gia đình nhị phòng vui vẻ trở về nhà. Họ dự định thương lượng chuyện sửa phòng bếp với ông nội Thẩm, tuy rằng đã phân gia nhưng vẫn theo bản năng vẫn đến nói chuyện này với cha.
Cả nhà tán gẫu với nhau một hồi rồi đi rửa mặt, từng người trở về phòng đi ngủ.
Hiện tại đã có đủ phòng, hai anh em Thẩm Thính Văn và Thẩm Thính Võ đã có thể ngủ riêng.
Trước đây hai anh em họ vẫn ở chung một phòng, còn Thẩm Thính Hồng ở một mình. Hai anh em đều đã hai mươi tuổi, mà đây là lần đầu tiên được có không gian thuộc về riêng mình nên cảm thấy rất hưng phấn. Ở nhà mới, cô không phải lo lắng chuyện mình làm trong phòng bị người khác thấy nữa. Trước đây khi ở phòng cũ, bởi vì độ "thoáng" thật sự quá tốt nên cơ bản cô không dám ra vào không gian, đến bây giờ không phải lo lắng chuyện này nữa rồi.
Đặc biệt là ở trong phòng Thẩm Thính Hồng, cửa trong cửa ngoài đều có ổ khoá riêng nên hoàn toàn không phải lo vê vấn đề thiếu sự riêng tư.
Điểm này là do ba mẹ suy xét đặc biệt làm riêng cho con gái, giá hai ổ khoá không hề rẻ nhưng ngoại trừ cô ra, ngay cả Lưu Nguyệt cũng không câm chìa khoá dự phòng, quả thực là bà rất tôn trọng cô.
Thẩm Thính Hồng dứt khoát đi thẳng vào không gian, để đi xem những loại trái cây và rau củ quả gì đó.
Vừa bước vào không gian, quả thật Thẩm Thính Hồng phải trợn tròn mắt. Bất cứ một giống rau củ quả nào trong sân đều đã chín, hơn nữa chúng nó trông cũng rất ngon mắt.
Mặc dù cô biết tốc độ sinh trưởng của cây trông trong không gian thu hoạch sẽ nhanh hơn thế giới bên ngoài nhưng không ngờ rằng chúng lại lớn nhanh như thế.
Cô mới đến nơi đây được một tháng, hồi đi học cũng chỉ vào đây duy nhất một lần nhưng lúc ấy cũng không phát hiện mọi chuyện thái quá như vậy. Mới qua nửa tháng mà tất cả chúng đã chín rôi ư?
Hơn nữa lúc ấy cô cũng ôm ý tưởng trong không gian có bốn mùa nên cơ bản mỗi loại cô đều gieo trồng một ít để thử nghiệm một chút. Bây giờ xem ra không gian không có bốn mùa, chỉ cần gieo xuống đất là chúng sẽ sống, chắc chắn không bao giờ chúng chết trong không gian.
Sau đó là đến các loại động vật, Thẩm Thính Hồng nhìn đều thấy đau đầu.
Sau khi phân loại tất cả loại trứng theo thứ tự, Thẩm Thính Hồng quyết định bằng bất cứ giá nào, ngày mai cô phải lên núi một chuyến. Những quả trứng này, trứng vịt các loại, mặc kệ có hợp lý hay không thì cô cũng phải lấy ra một ít.
Dù sao chỉ cần cô khẳng định là mình nhặt được trong núi thì bọn họ cũng không kiểm chứng được, làm sao có ai nghĩ được Đô-rê-mon đang ở bên cạnh cô, trong thân hình bé nhỏ của cô lại cất giấu một bảo bối lớn.
Những quả trứng này nếu không lấy ra sẽ ngập nước, nếu lại nở ra, cô hoàn toàn có thể tưởng tượng được cảnh tượng như thế nào sẽ diễn ra trong không gian của mình.
Ngày hôm sau, lúc mọi người đi làm như thường lệ, Thẩm Đình Hồng vẫn cõng một cái sọt trên lưng để lên núi như thường lệ. Trong khoảng thời gian này, cô vẫn thường xuyên làm như vậy, chỉ cần ở nhà không có việc gì thì cô sẽ lên ngọn núi.
Dần dà người dân trong thôn cũng quen chuyện này nhưng không phải ngày nào cô cũng mang đồ về nhà. Rốt cuộc nhặt một hai lân không sao nhưng lân nào cũng nhặt được đồ vật, dù ba mẹ cô có dễ lừa đến mức nào, chắc rằng họ cũng cảm thấy có chuyện gì không đúng.
Người dân trong thôn nhìn thấy cô cũng không ngạc nhiên, thậm chí còn chào hỏi: "Ni Nhi nhà họ Thẩm, cháu lại đi nhặt củi à?" "
"Dạ, dì Vương!" Thẩm Thính Hồng cũng đáp lại.
Bây giờ những người này sẽ không nghị luận chuyện Thẩm Thính Hồng đi nhặt củi như nào nữa tuy rằng một ngày chỉ nhặt một sọt nhưng dù gì cũng tốt hơn rất nhiều. Lại nói thêm ba mẹ và anh trai của người ta đều có thể làm khiến những người như bọn họ hâm mộ không thôi.
ebookshop. vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận