Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 342 - Trách Ai?

Chương 342 - Trách Ai?Chương 342 - Trách Ai?
Chương 342 - Trách Ai?
"Đại đội trưởng, không phải các đồng chí cách mạng như chúng ta phải giúp đỡ lẫn nhau sao? Tài liệu ôn tập này thực sự rất quan trọng đối với chúng tôi. Tại sao ngài không thể cho chúng tôi xem?"
Thanh niên trí thức táo bạo hơn một chút nhịn không được nói. Việc có nhận được tài liệu ôn tập hay không có liên quan đến tương lai của họ.
"Sao, chính cậu cũng không biết sao?" Thẩm Vệ Quân cười lạnh nhìn về phía người vừa lên tiếng.
Người đàn ông này không còn trẻ, khoảng ba mươi tuổi. Là một thanh niên trí thức đến tương đối sớm, sau đó lấy một người vợ ở đây và sinh được ba người con. Ngay khi tin tức khôi phục kỳ thi tuyển sinh đại học được công bố, anh ta liên thuộc về kiểu người bay nhảy nhiều nhất. Tuy rằng không biết những người này sau khi vào đại học sẽ như thế nào, nhưng ông ấy có thể đoán được một ít. Hơn nữa Thẩm Thính Hồng cũng giúp ông ấy phân tích, nghĩ đến cảnh tượng đó, ông ấy liền cảm thấy choáng váng.
"Hôm nay tôi sẽ nói rõ luôn ở đây, tại sao tôi không để người nhà Thẩm Đại Cường chia sẻ tài liệu cho các cô cậu? Phần lớn cô cậu đã lập gia đình, có con ở nhà. Liệu thi đại học xong các cô cậu có trở vê không? Phần lớn còn chưa có giấy chứng nhận kết hôn, nếu các cô các cậu đi biệt tăm biệt tích, bọn họ đi đâu để tìm người bây giờ?"
"Tìm không thấy người sẽ quay lại tìm ai, trách ai? Cuối cùng vẫn trách Thẩm Thính Hồng cho các cô cậu tư liệu ôn tập.'
Thẩm Vệ Quân nói rõ ràng từng câu một, thanh niên trí thức bị chọc trúng tâm tư liền biến đổi sắc mặt.
Những người trước đó còn cảm thấy thật tốt khi nhà mình có thêm một sinh viên như được một hồi chuông cảnh tỉnh. Đúng vậy, vốn dĩ bọn họ thành gia lập thất ở nông thôn vì cảm thấy không còn hy vọng quay lại thành phố. Nếu bọn họ thực sự rời đi thì chuyện gì sẽ xảy ra?
"Có gì cần nói tôi cũng nói hết rồi, mọi người suy nghĩ cẩn thận đi. Đặc biệt là những người không có giấy đăng ký kết hôn, mọi người hãy suy nghĩ kỹ địL
Thẩm Vệ Quân nói.
"Cuối cùng, tôi muốn nói rằng giúp đỡ mọi người à tình cảm, nghĩa vụ của tôi không phải là không giúp đỡ mọi người, đến lúc đó đừng để tôi làm phúc phải hoạ. Sau này có ai dám ngồi xổm trước cửa nhà họ Thẩm nữa thì đừng trách tôi! Được rồi, tan đi!"
Xua xua tay, ông ấy coi như đã tận tình tận nghĩa. Nói cũng đã nói rồi, nếu có người cảm thấy bọn họ không vứt bỏ người nhà thì cứ để họ đi.
Ông ấy muốn cuộc họp tan trong êm đẹp nhưng vẫn có người không muốn.
"Đại đội trưởng, bọn họ không thể yêu cầu ôn tập tài liệu, chắc hẳn chúng tôi có thể chứ? Chúng tôi chưa kết hôn, chưa có conl"
Đúng vậy, còn có những thanh niên trí thức chưa lập gia đình vẫn đang gây rối.
"Đây là việc riêng của cô cậu, người ta không có nghĩa vụ phải cho bất kỳ ai tài liệu ôn tập cả. Nếu người ta cho cô cậu tài liệu ôn tập thì cô cậu có thể cho họ cái gì?"
Thẩm Vệ Quân lạnh lùng nhìn người đang nói.
"Không phải chỉ là một tài liệu ôn tập thôi sao? Cho chúng tôi cũng chỉ vậy thôi, cùng lắm thì chúng tôi sao chép rồi trả lại, chắc không bắt chúng tôi phải trả tiên đúng không?” Thẩm Vệ Quân tức giận cười lớn, chỉ vào nữ thanh niên trí thức, lại buông tay xuống. Có lẽ ông ấy đã cạn lời với những thanh niên trí thức này.
"Vậy đối với những người như cô, những người vô ơn thì tại sao người ta lại phải giúp? Xem như tôi lo liệu việc này, nếu cô cậu vẫn thích vậy thì cứ việc làm, bị trừng phạt thì tới tìm tôi!”
Dứt lời, Thẩm Vệ Quân chắp tay sau lưng rời đi. Hôm nay đã xảy ra rất nhiều chuyện, trước đó nhìn nhóm thanh niên trí thức này còn vừa mắt, giờ mới nhìn ra có vẻ họ không thấy hy vọng quay về thành phố nên mới sống yên ổn. Đến giờ đã bại lộ hết cả rồi!
Thật là xui xẻol
Hôm nay đương nhiên mấy người Thẩm Đại Cường cũng tới, nhìn thấy Thẩm Vệ Quân rời đi, một ít thanh niên trí thức vẫn không bỏ cuộc mà đi về phía bọn họ, cho đến khi..." “Bụp!"
Một nam thanh niên trí thức bị Diệp Thận Ngôn ném xuống đất đến mức không đứng dậy nổi.
"A-" Một tiếng hét chói tai vang lên.
Một nữ thanh niên trí thức bị Lưu Nguyệt cào xước mặt, đây những mảnh khoai tây.
Mọi người trong nhà họ Thẩm đều có biểu cảm như,Tôi biết đánh người, đừng đánh tôi!"
Những thanh niên trí thức còn lại chỉ có thể nhìn họ rời đi.
Không chỉ họ mà những thanh niên trí thức đã lập gia đình cũng đang gặp rắc rối với gia đình,'Có thể tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học, nhưng trước tiên anh phải lấy được giấy đăng ký kết hôn trước. Nếu không đừng hòng được cho tiên, muốn đi đâu cũng không đi được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận