Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 314 - Đi!

Chương 314 - Đi!Chương 314 - Đi!
Chương 314 - Đi!
Chỉ nhận được một cân thịt, nhưng bàn tay Thẩm Thính Hồng vừa vung lên liền mua một bộ lòng heo, một bộ gan heo, mười cân thịt ba chỉ, một cái đầu heo khác và cả một cặp móng heo.
Không phải là cô không muốn mua nhiều, mà là năm nay có rất nhiều người có thể mua thịt, mua nhiều thì người khác sẽ phải mua ít, cho nên Thẩm Thính Hồng cũng không tham lam. Dù sao trong không gian cũng có rất nhiều thịt, cô còn nuôi thêm nhiều như vậy, càng miễn bàn đến số thịt đã mua, thực tế mấy năm nay chưa tiêu hao được bao nhiêu.
Nhưng dù chỉ vậy, mọi người đều ghen tị, nhiều người chỉ sẵn sàng mua ba hoặc bốn cân thịt, có người chỉ mua một hoặc hai cân.
Không phải nhà nào cũng có tiền mua thịt. Nhà Thẩm Đại Lực không có thực lực này, dù sao Thẩm Hữu Vi mới cưới vợ. Trên cơ bản đã tiêu hết tiền tiết kiệm, trong nhà không có ai làm việc trong nhà máy nên đương nhiên cũng giống như trước.
Thậm chí vì phân gia mà họ còn tệ hơn trước một chút.
Những năm trước, khi mọi người còn sống chung, nếu trong nhà không có nhiều thịt thì bà nội Thẩm vẫn phải bỏ ra một ít tiền để mua thịt.
Thực ra, nếu có tiên mọi người trong đại đội đều sẵn sàng mua thịt của đại đội, rốt cuộc không cần phiếu, ngày thường không thể mua được, chỉ có trong hai ngày này.
Lưu Nguyệt cũng mua một ít thịt, bà cũng mua đôi móng giò còn lại, bởi vì Thẩm Thanh Thanh sắp sinh con. Thời tiết hiện tại đang lạnh, đến lúc đó rắc ít muối lên, chờ đến khi Thẩm Thanh Thanh ở cữ là ăn được. Đương nhiên, gia cảnh của đại đội trưởng Thẩm Vệ Quân cũng rất khá giả, hàng tháng đều được chia hoa hồng từ nhà máy. Năm nay ông ấy cũng mua rất nhiều thịt, dự định sẽ chia cho gia đình con trai và con gái một ít.
Về phân Thẩm Tiểu Thúy bên kia, ông ấy cũng có dự định. Ngày xưa nhà nghèo, Thẩm Tiểu Thúy nghỉ học cấp hai, may là vì ông ấy là đại đội trưởng, lương một tháng hơn mười đồng mới cho chị ấy học được đến cấp hai.
Chỉ là cả bốn đứa nhỏ trong nhà đều phải đi học, áp lực không hề nhỏ chút nào. Thẩm Tiểu Thuý hiểu chuyện chủ động nghỉ học, suốt ngần ấy năm Thẩm Vệ Quân luôn cảm thấy hổ thẹn trong lòng. Thêm vào đó lúc Thẩm Tiêu Thuý lấy chồng gia cảnh họ cũng không tốt, ông ấy không cho được con bé cái gì. liệu cô ấy có thể học trung học cơ sở không?
Trước đó Thẩm Thanh Thanh giao công việc cho Thẩm Tiểu Thúy, Thẩm Tiểu Thúy nói sẽ trả 100 đồng để mua công việc, cuối cùng sau khi biết chuyện Thẩm Vệ Quân đã trực tiếp trả tiên.
Nhưng như vậy còn chưa đủ, bây giờ ông ấy có điều kiện, cho dù con gái cả lấy chông ở thôn khác, ông ấy vẫn muốn mọi chuyện công bằng.
Chỉ cần trong nhà có người làm việc ở nhà máy thì cuộc sống năm nay sẽ tốt đẹp nên rất nhiều gia đình đều mua một ít thịt.
Tuy nhiên, cũng có nhiêu người dù có tiền trong túi cũng không muốn mua, vì họ đã quen tiết kiệm.
Cho nên cuối cùng vẫn còn sót lại một chút, nhưng cũng không phải phần thịt ngon. Cuối cùng Thẩm Vệ Quân dứt khoát mua hết, dù sao trong nhà có rất nhiều người, dù là thịt loại ba cũng không có người nào ghét bỏ Tiền bán heo phải chia cho tất cả mọi người nên hôm nay ai cũng vui, kể cả người không có tiên mua thịt cũng vui, vì dù sao họ cũng được chia tiền.
Chia tiền xong, xem như hai vở kịch lớn nhất trong ngày hôm nay đã hoàn thành. Tiếp đó là đô ăn mổ heo, Thẩm Thính Hồng thực sự không có hứng thú với món này chút nào, mà nó còn chẳng ngon.
Vì thế dứt khoát nhờ mấy người Lưu Nguyệt nhận, cô và Diệp Thận Ngôn liền vê trước.
Lấy mấy quả quýt ra khỏi không gian, Thẩm Thính Hồng để Diệp Thận Ngôn nhà một mình rồi chạy đi tìm Thẩm Thanh Thanh.
Diệp Thận Ngôn không chịu nổi việc ngồi yên một chõ, liền dứt khoát đi tìm Thẩm Thính Võ đã làm xong công việc. Sau đó đến nhà họ Thẩm gọi Thẩm Thính Văn, Thẩm Hồng Binh và Thẩm Hồng Kỳ, chuẩn bị cùng nhau lên núi. Tình cờ đụng phải Thẩm Tiểu Binh nhị phòng, vừa nhìn thấy thứ họ đang câm, Thẩm Tiểu Binh liên biết bọn họ muốn làm gì, lập tức bắt đầu chuẩn bị.
Bây giờ cậu ta đã 16 tuổi, coi như đã trưởng thành, còn học hành khá ổn, thường xuyên tìm Diệp Thận Ngôn học vài chiêu. Tuy nhiên, Diệp Thận Ngôn luôn bắt đầu bằng những kỹ năng cơ bản, đồ ăn ở nhà cũng ngày càng được cải thiện. Thế nên dù tuổi còn nhỏ nhưng cậu bé này đã khỏe như bê và có kỹ năng rất tốt.
"Anh rể, anh rể, anh cứ đưa em đi cùng, em hứa sẽ không gây chuyện gì!" Thẩm Tiểu Binh kéo Diệp Thận Ngôn không chịu buông ra, sợ anh sẽ không để anh đi theo mình như lần trước.
"Được rồi! Đi thôi!"
"Em thực sự..." Đôi mắt của Thẩm Tiểu Binh đột nhiên mở to/Anh rể, anh có đồng ý không?" " "Ừ, có đi hay không, chần chừ là anh đổi ý đấy!" "ĐỊ"
Bạn cần đăng nhập để bình luận