Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 664 -

Chương 664 -Chương 664 -
Chương 664 -
"Còn gương mặt này của con, cũng là do mẹ và ba con cho con. Mẹ hy vọng con giữ lại mặt mũi của mình, càng không hy vọng một ngày nào đó có người nhắc đến Diệp Hoa Bắc, liên nói đó là một tên công tử ăn chơi."
"Cho nên từ giờ trở đi, con sẽ không có tiền tiêu vặt dùng. Đương nhiên Diệp Hoa Nam cũng không có, sau này sinh hoạt phí mẹ sẽ trực tiếp đưa cho giáo viên các con. Các bạn học ăn cơm ở căn tin, con cũng chỉ có thể ăn ở căn tin.
Thẩm Thính Hồng nghiêm túc nói, nhìn rất đáng sợ.
Diệp Hoa Bắc vừa nghe không có tiên tiêu vặt, lập tức cả người mất bình tính.
"Không cần thu tiên tiêu vặt đâu, mẹ, con thật không phải cố ý muốn chọc giận mẹ. Mẹ yên tâm đi, từ nay về sau con sẽ không bao giờ làm những việc này nữa, mẹ đại nhân đại lượng, không so đo với con được không...'
Tiên tiêu vặt của cậu quả thật không ít, những người trong nhà cũng đều sẽ cho một ít, thế nên cậu tiêu xài rất thoải mái. Nếu sau này không có tiên tiêu vặt, thật sự còn không bằng giết cậu đi.
Sao cậu có thể mua gấu bông nhỏ cho Lệ Lệ, sao có thể mời Châu Châu đi ăn cơm, còn có...
"Nghĩ cũng đừng nghĩ nữa, nếu mẹ đã quyết định, chuyện này sẽ quyết định như thế. Sau này dù là ai cho tiền, các con đều không thể nhận. Nếu dám nhận mà mẹ phát hiện, thì sẽ không phải là đánh một trận đơn giản như vậy.
Về giáo dục con cái, Thẩm Thính Hồng vẫn luôn cảm thấy giảng đạo lý là biện pháp giáo dục tốt nhất. Cô chưa bao giờ tán thành giáo dục vũ lực nhưng mà trên thực tế nếu là đứa trẻ hiểu chuyện ngoan ngoãấn như Diệp Hoa Lâm và Diệp Phái San còn được. Nếu là quán thượng tam bảo thì dùng lời nói nhẹ nhàng không có tác dụng, vẫn là nên dùng đến vũ lực xử lí. Nếu không đứa trẻ này sẽ càng ngày càng khó dạy.
"Mẹ, nếu mẹ thật sự làm như vậy, sau này con sẽ có thể không có bạn gái, đến lúc đó mẹ đừng thúc giục con tìm đối tượng!"
Diệp Hoa Bắc cắn răng, cậu rằng nghĩ người lớn sợ nhất là con cháu không chịu tìm vợ chồng. Diệp Hoa Bắc còn ra vẻ chắc chắn là có thể khống chế được mẹ?
Nhưng thực tế là cậu đã suy nghĩ nhiều, bởi vì lời Thẩm Thính Hồng sắp nói đã có thể khiến cậu gục ngã.
"Có thể có người thích con chỉ là do mắt người đó bị mù, như vậy cũng tốt, tránh sau này con lại đi gây tai họa cho nhà người khác. Tuy rằng hận không thể trực tiếp đá con ra khỏi nhà nhưng nếu còn nghĩ như vậy, vẫn nên ở lại nhà suy nghĩ lỗi của mình đi."
Bị mẹ già nhà mình ghét bỏ, Diệp Hoa Bắc tỏ vẻ mình thật sự rất khó chị. Nhưng có thể có biện pháp nào đâu, đây chính là mẹ già nhà mình, còn có thể nói cái gì. Không nhìn thấy ba cậu bé như hổ rình mồi ở bên cạnh sao, chỉ cần cậu dám tiếp tục làm cho mẹ tức giận, chờ đợi cậu sẽ là một trận đánh đôi phối hợp giữa nam và nữ.
"Mẹ con đã biết sai rồi, vê sau cũng sẽ tích cực sửa lại, hy vọng mẹ cho con cơ hội một lần nữa!"
Diệp Hoa Bắc vô cùng nghiêm túc nói, bộ dáng này lớn lên vốn giống Diệp Thận Ngôn. Thoạt nhìn lại có vài phần chính khí, nhưng chính mình cũng rất hiểu rõ con trai của mình.
"Thằng nhóc thối, mẹ nói cho con, sau này lại làm những chuyện xấu đó ở trường học nữa thì đừng trách mẹ không khách khí với con. Đương nhiên lân này mẹ nói không cho các con tiền tiêu vặt thì chính là thật sự không có, đừng nghĩ tìm bất kì kẻ nào để đòi hỏi. Nếu như bị mẹ phát hiện, cẩn thận chân của con bị đánh gãy."
Dù sao cũng là lúc tuổi đang lớn, còn phải chạy theo thằng nhóc này lâu như vậy, Thẩm Thính Hồng hơi mệt mà thở hổn hển.
Diệp Thận Ngôn vội kéo cô sang bên cạnh nghỉ ngơi, sau đó nhìn về phía hai người con trai của mình. Tuy không nói cái gì, nhưng Diệp Hoa Bắc và Diệp Hoa Nam đều cảm thấy xong đời rồi!
Địa vị của bọn họ ở trong gia đình rất rõ ràng, mẹ của bọn họ chính là cái vị đứng đỉnh chuỗi đồ ăn kia. Đừng nói ba của bọn họ, chính là ông bà ngoại và các cậu của bọn họ đều thương mẹ của bọn họ nhất, người có địa vị tiếp theo chỉ ở sau mẹ trong gia đình của bọn họ chính là chị hai. Còn bọn họ những thằng nhóc này hẳn là xếp hạng ở mấy chỗ cuối cùng kia.
Chuyện đã trở thành kết quả đã định, Diệp Hoa Nam sâu xa liếc nhìn Diệp Hoa Bắc một cái.
Diệp Hoa Bắc:...
Vì sao mỗi người đều nhằm vào cậu như vậy, thật sự là bi thương đến không kiêm chế được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận