Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 240 - Đi Chụp Ảnh

Chương 240 - Đi Chụp ẢnhChương 240 - Đi Chụp Ảnh
Chương 240 - Đi Chụp Ảnh
Khi Diệp Thận Ngôn chú ý đến đôi giày trên tay Thẩm Thính Hồng khóe miệng anh không khỏi nhếch lên, nhếch lên, lại nhấc lên...
Thẩm Thính Hồng đi đến trước mặt anh, nhét đôi giày vào tay anh, nhỏ giọng nói: “Đừng cười nữa, quá hung dữt
Diệp Thận Ngôn không hề tức giận, vui vẻ thử giày.
Vừa vặn vừa chân!
Khi phát hiện ra điều này, Diệp Thận Ngôn không khỏi mỉm cười. Hình như anh chưa từng nói cho cô biết size giày của mình, sao cô lại biết?
Thẩm Thính Hồng không nói nên lời,'Trước đây anh ở trên giường nằm, tôi thấy lúc anh hai tôi giúp anh giặt giày."
Mặc dù Thẩm Thính Hồng đã giải thích nhưng tâm tình của Diệp Thận Ngôn vẫn rất tốt.
Không nghe không nghe, vương bát niệm kinhl
Cô đúng là quan tâm đến anh, anh sẽ không nghe bất cứ điều gì khác.
Cuối cùng, mọi người đều đi giày mới, ngoại trừ Thẩm Thính Văn, người đang đi đôi giày mới mua ngày hôm qua, nhưng không kiểm tra.
Tổng cộng là sáu đôi giày, tốn hết 70 đồng. Thực ra giày của Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn không quá đắt nhưng đôi của Diệp Thận Ngôn phải đắt hơn đôi của Thẩm Thính Hồng mấy đồng bởi vì giá cả tính theo số đo, số đo càng lớn thì tiên càng nhiều.
Tính ra đôi giày hồi lực của Thẩm Thính Võ là đắt nhất.
Lưu Nguyệt lại chọn thêm cho Thẩm Thanh Thanh một đôi giày da nhỏ, và cả đôi giày da đầu to cho Thẩm Đại Cường. Đôi giày da nhỏ có gót nhẹ cũng không hề rẻ.
Rất hiếm khi nhân viên mới bán được một lúc nhiều đôi giày như vậy, trong lòng cảm thấy rất vui vẻ. Tuy không được hoa hồng nhưng nếu lãnh đạo cảm thấy vui vẻ, không chừng lại khen thưởng thêm cho mình nhiều hàng Tết một chút.
Đi giày mới vào chân nhưng vẫn tiếc không muốn ném giày cũ đi. Kiểu đế giày ngàn lớp của Thẩm Thính Võ mang về sửa lại là có thể đi được nên tất cả đều cất vào túi.
Đôi giày da sáng bóng, cộng với đôi giày hồi lực trắng đến mức tỏa sáng, ở giữa có hoa văn màu đỏ bắt mắt, muốn không chú ý cũng khó.
Cả nhà đều được chú ý khi bước sang quây khác, dù là nhân viên bán hàng hay khách hàng đến đây mua đồ đều tỏ ra ghen tị. Những đôi giày này không hề rẻ, để mua cho mỗi người trong nhà một đôi giày thì tốn bao nhiêu tiền cơ chứ?
Lại mua thêm một ít những thứ khác, cả nhà đã chán việc mua sắm.
Nhưng Thẩm Thính Hồng vẫn đề nghị nói,Nhà ta đến tiệm cơm quốc doanh ăn một bữa, đến chiều chúng ta lại đi chụp một bức ảnh gia đình. Sau này chúng ta sẽ đến đây hàng năm”
Lưu Nguyệt phụ hoạ,Thế cũng tốt, việc chụp ảnh hằng năm rất ý nghĩa. Có khi ngày này năm sau chị dâu con đã có bé con ôm trong ngực rồi đó."
Thẩm Thanh Thanh nằm không cũng trúng đạn, cô ấy xấu hổ đến mặt đỏ thẫm, Thẩm Thính Văn cũng chẳng khá khẩm hơn bao nhiêu.
Cả nhà đi vào tiệm cơm quốc doanh, ngồi vào bàn thật lớn.
Đồ ăn cũng không được thiếu, đây là lân đầu tiên cả nhà ăn mặc chỉnh tê ra ngoài ăn cơm cùng nhau.
Nhưng họ không phải là những người duy nhất như thế, nhiều người khác cũng như vậy. Quanh năm đã làm việc vất vả nên đương nhiên Tết Nguyên Đán phải ra ngoài ăn cơm.
Vì thế cho dù nhà họ có nhiều người như vậy thì cũng không thấy có gì kỳ lạ.
Vào dịp này, tiệm cơm quốc doanh rất sâm uất.
Ở quầy giao đồ ăn, người đến người đi liên tục. Cô thu ngân cũng rất bận rộn, không ngừng di chuyển tay để thu tiên và đổi tiền.
Họ sẽ không bê thức ăn ra tận bàn mà gọi khách hàng đến lấy.
Tuy nhiên bâu không khí ở đây rất tốt, xung quanh đều là tiếng cười đùa của mọi người, tất cả đều là không khí dịp tất niên.
Dường như Tết Nguyên Đán có một sức hấp dẫn đặc biệt. Dù năm tháng trôi qua thế nào, khi nó đến, người ta không khỏi quên đi những lo toan muộn phiền.
Nếu có việc gì phải làm thì phải đợi đến sau Tết.
Ăn uống xong, họ lại đến cửa tiệm chụp ảnh.
Trong thị trấn cũng có một tiệm chụp ảnh nhưng địa điểm không lớn. Thẩm Thính Hồng đã từng tới nơi đây, không có quá nhiều phông nền.
Phông nên mà cô đang nói đến là loại tấm vải bố lớn, nhiêu tấm được cuộn lại với nhau và được treo ở phía sau như một cánh cửa cuốn.
Sau đó, khi chụp ảnh tấm vải này sẽ được buông xuống. Nếu không hài lòng với hình nền thì có thể thay đổi nó.
Suy cho cùng thì không giống như chụp ảnh ở thế hệ sau, thậm chí chụp ảnh trong nhà cũng là cảnh thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận