Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 450 -

Chương 450 -Chương 450 -
Chương 450 -
Thật ra cô có nước giếng trong không gian, mỗi ngày cũng ăn uống đầy đủ dinh dưỡng nên cơ thể phục hồi rất tốt, sau khi sinh con hai tháng thì đã sớm trở lại trạng thái tốt nhất rồi.
Thậm chí còn bởi vì sinh con xong mà trên người cô lại có thêm sự quyến rũ thành thục của phụ nữ.
Thẩm Thính Hồng cởi áo khoác, còn chưa kịp cởi đồ lót đã nghe một tiếng "xé", quần áo trên l:= Ï biến mất.
Người đàn ông vội vàng thậm chí còn chưa cởi quân áo đã bắt đầu nếm thử khẩu phần ăn dành riêng cho Đại Bảo và Nhị Bảo.
Một đường đi đến khu vực bí mật, Thẩm Thính Hồng chỉ cảm thấy toàn thân run lên, không có cách nào ngăn được dòng nước nhỏ giọt. Sau khi hầu hạ vợ mình đến thoải mái, Diệp Thận Ngôn mới bắt đầu cởi quần áo của mình, bởi vì vừa rồi cô đã ra nên lúc anh đi vào cũng rất thuận lợi.
Hai người đồng thời phát ra những âm thanh làm người ta mặt đỏ tai hông, đã lâu không ở cùng nhau nên lần này cả hai đều cố gắng để làm đối phương thoải mái.
Kết quả là Thẩm Thính Hồng mệt đến mức trực tiếp ngủ thiếp đi.
Tuy nhiên một giây trước khi ngủ cô vẫn đưa cả hai ra "z7
Người đàn ông đã ——= IICT] rất có tinh thân, nếu không phải thấy vợ mình thật sự mệt mỏi thì anh cảm thấy mình còn có thể chiến đấu thêm một hiệp nữa.
Diệp Thận Ngôn giúp cô tìm quần áo mới mặc vào sau đó yên lặng mà nghe tiếng tàu hỏa chạy, sau kích thích thật sự là không thể ngủ được. Vì vậy nên Diệp Thận Ngôn cứ lặng lẽ mà ngắm nhìn khuôn mặt đang ngủ của vợ mình, để Thẩm Thính Hồng có thể thoải mái hơn khi ngủ mà anh đã nằm trên giường đối diện với cô.
Khi Thẩm Thính Hồng mở mắt lần nữa thì xe lửa đã đến Bắc Kinh và sẽ vào ga trong vài phút nữa.
Vừa mở mắt ra đã đối mặt với ánh mắt của người nào đó, nghĩ đến chuyện vừa xảy ra, Thẩm Thính Hồng có chút đỏ mặt. này đã học chiêu thứ Mì sự làm người ta không chịu nổi.
"Vợ, em tỉnh rồi à? Chúng ta thu dọn một chút, chuẩn bị xuống xe rồi."
"Ừm!" Thẩm Thính Hồng đứng dậy nhưng vẫn cảm thấy hai chân mình không có sức lực.
Nhìn ra sự bối rối của cô, Diệp Thận Ngôn vừa đau lòng lại vừa buồn cười,'Em nghỉ ngơi một chút đi, anh sẽ thu dọn đồ dạc."
Thật ra cũng không có gì để thu dọn, dù sao thì họ cũng có không gian nên rất nhiêu thứ đã được ném vào đó, cũng không cần phải để quá nhiều đồ ở bên ngoài.
Nhưng dù sao thì cũng đi tỉnh một chuyến nên cũng muốn mang một ít đặc sản ở bên ngoài xem như đã đi đến đây.
Cuối cùng xe lửa đã vào ga, Thẩm tay nhau xuống xe, dù g cân vội vàng, cứ chờ cho mọi người xuống hết để tránh đông đúc.
Khi hai vợ chồng vê đến thì cả nhà đang ở trong sân chơi đùa.
Thẩm Đại Cường đang gõ gõ đóng đóng.
"Ba, ba đang làm gì vậy?”
Thẩm thính Hồng hỏi. Thẩm Đại Cường liền cười nói,'Không phải là con muốn làm một chiếc cũi nhỏ cho bọn trẻ sao? Ba đang cố gắng làm lớn hơn một chút để Đại Bảo và Nhị Bảo có thể nằm cùng nhau."
Nữu Nữu cũng có một chiếc cũi nhỏ nhưng bây giờ cô bé vẫn còn ngủ trên đó.
Bởi vì Thẩm Đại Cường tự mình làm nên cái cũi nhỏ này rất chắc chắn, vách ngăn bên cạnh còn có thể hạ xuống để giường có thể mở rộng và dài hơn, ngủ đến năm sáu tuổi cRRHmmẽm
"Mấy người bà ngoại đã về rồi ạ" Thẩm Thính Hồng thấy trong sân đã trở lại trạng thái yên tính như bình thường nên hỏi mọi người.
"Đúng vậy, sau khi các con đi hai ngày thì họ đã trở về, bà ngoại con vẫn chưa quen với việc ở lại đây." Lưu Nguyệt trả lời cô, sau đó như nhớ ra chuyện gì đó mà cười nói, Nhưng bà của con đã chụp rất nhiều ảnh trước khi đi, bà không chỉ mang những tấm ảnh đó về mà còn nói mẹ phải gửi những tấm ảnh mẹ nhận được từ hôm trước về, bây giờ chắc chúng đang được chuyển đi."
Thẩm Thính Hồng cũng cười, thật ra không phải họ không nghĩ đến chuyện khuyên Tiêu Kiến Phương ở lại đây nhưng có nói gì thì bà lão cũng không đồng ý. Nói gì thì nói, bà lão cũng đã ở Tứ Xuyên hơn nửa đời người nên thói quen sinh hoạt cũng cá bá bêLdất lớn, muốn thích ï1- j Bắc Kinh cũng không 8g
Bạn cần đăng nhập để bình luận