Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 146 - Ý Đinh Của Bà Ngoai

Chương 146 - Ý Đinh Của Bà NgoaiChương 146 - Ý Đinh Của Bà Ngoai
Chương 146 - Ý Định Của Bà Ngoại
Lưu Đại và Hà Ái Phân có hai đứa con trai, lần lượt tên là Lưu Hồng Binh và Lưu Vi Dân, hai người này đứng ở hàng anh cả và anh ba trong nhà.
Họ đều đã kết hôn, Lý Tú Tú chính là vợ của Lưu Hồng Binh.
Thật ra Lưu Nhị và Tạ Quyên chỉ có độc một đứa con trai tên là Lưu Hồng Quân, đứng hàng anh hai. Hiện tại người này cũng đã kết hôn nhưng chưa Có con.
Lưu Tam và Hồ Tiểu Tuệ cũng có hai đứa con trai, một đứa là anh tư tên Lưu Lỗi cũng đã có đối tượng để kết hôn, đứa con trai nhỏ nhất tên Lưu Thành mới chỉ mười mấy tuổi, coi như đã đến tuổi cập kê nhưng giờ vẫn chưa làm mai.
Đại gia đình này mỗi lần ăn cơm đều có hai bàn trở lên, hôm nay cả nhà năm người của Lưu Nguyệt cũng tới đây, không cần kê thêm bàn nữa.
Mặc dù mỗi ngày tiêu hao rất nhiều đồ ăn, nhưng đại gia đình lại có thể kiếm được. Ở thôn họ Lưu, nhà họ Lưu cũng không phải gia đình dễ trêu chọc, ai bảo nhà người ta có nhiều đàn ông vạm vỡ.
Ở niên đại này mọi người đều nghèo khổ, so sánh duy nhất là nhà nào nam nhiều hơn. Nếu trong nhà chỉ có con gái, ra ngoài sẽ cảm thấy lưng không thẳng, đây là lý do tại sao rất nhiều người ta bây giờ có tư tưởng trọng nam khinh nữ.
Lý do chính không gì ngoài người đàn ông có thể kiếm được nhiều công điểm, phụ nữ dù có mạnh mẽ đến đâu thì cũng không thể nào kiếm được nhiều công điểm như đàn ông. Nhất là khó khăn mãi mới nuôi lớn được đứa con, sau này cũng phải gả đi làm con nhà khác, đây cũng là vấn đề bức bách của thời đại này.e b o o k sh o p . vn - e b o o k t r u y ệ n d ị c h g i á r ẻ
Trong ba thế hệ của gia đình, cũng chỉ có Lưu Nguyệt và Thẩm Thính Hồng là con gái nên đương nhiên các người đàn ông trong nhà họ Lưu rất vui khi nhìn thấy hai mẹ con họ đến.
Vợ Lưu Hồng Quân là Phương Tiểu Cốc có phần không vui vẻ khi thấy Thẩm Thính Hồng vừa đến đã hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Các cô đều là phụ nữ như nhau, tại sao ở nhà họ Lưu cô ta lại không được ưu đãi như vậy.
Nhìn chồng liên tục gắp rau cho Thẩm Thính Hồng, Phương Tiểu Cốc cảm thấy rất khó chịu, nhưng cô ta chỉ mím môi không dám nói gì.
Không chỉ cha mẹ chồng mình đều như vậy, chứ đừng nói đến bà lão giống như gậy như ý (*) ở trong nhà, càng là yêu thương cô nhỏ và đứa em họ này như bảo bối nên cô ta không dám ho he bất kể từ gì.
(*) là tên đầy đủ của Như Ý Kim Cô Bổng trong tay Tôn Ngộ Không, là bảo vật trấn thủy trong thiên hà, cũng là một trong những pháp bảo mà Thái Thượng Lão Quân tạo ra.
Chỉ cần có người vào cửa nhà họ Lưu đều biết, ở trong lòng bà lão, quan trọng nhất không phải ba người con trai, cũng không phải mấy đứa cháu trai này mà là người cô nhỏ đã gả ra ngoài.
"Thính Hồng, nhìn em được bảo dưỡng tốt thế thì chắc không phải làm gì đây nhỉ?” Tuy không dám nhắm thẳng vào Thẩm Thính Hồng nhưng nó cũng ảnh hưởng đến ý định trong lòng Phương Tiểu Cốc.
Lời này nghe không có vẻ gì là xấu xa cả, chỉ là giọng điệu lại mang đến cho người ta cảm giác quái quái.
Thẩm Thính Hồng mẫn cảm phát hiện ra người chị dâu thứ ba này có vẻ không thích mình nhưng nó cũng chẳng quan trọng, chị ta đâu có sống cùng cô đâu.
"Vâng!"
Thái độ của Thẩm Thính Hồng càng khiến Phương Tiểu Cốc hụt hãng trong lòng.
Thật ra những người khác không có vấn đề gì, hôm nay Hà Ái Phân dùng mỡ do mấy người Lưu Nguyệt mang đến đây để xào thức ăn, nó thơm nức mũi nên mọi người đều vui vẻ ăn uống.
Duy chỉ có mỗi Phương Tiểu Cốc là luôn có chút không vui.
Tiêu Kiến Phương đã sống nhiều năm như vậy rồi, cũng đã sớm có cái nhìn y hệt người thành tinh. Bà chỉ cần liếc mắt một cái là đã hiểu được đứa cháu dâu này có tâm tư gì, trong lòng bắt đầu nghĩ lại những ý nghĩ trước đây của mình. Sau khi ăn cơm xong, sắc trời đã tối hoàn toàn nhưng Tiêu Kiến Phương vẫn kéo Lưu Nguyệt vào phòng nói chuyện một lúc.
Trên đường về nhà, Lưu Nguyệt liên nói đến chuyện mà Tiêu Kiến Phương đã nói với bà ấy.
"Bà ngoại mấy đứa muốn phân gia."
Thẩm Thính Hồng khá bất ngờ vì chuyện này, những người còn lại cũng bất ngờ giống hệt cô vì ở niên đại này có rất ít người lớn tuổi chủ động nhắc tới chuyện phân gia.
Cả ba người cậu nhà họ Lưu đều là những người rất hiếu thảo nên họ cũng không nghĩ đến chuyện phân gia, không biết tại sao Tiêu Kiến Phương lại có ý tưởng này.
Lưu Nguyệt có lẽ hiểu được nghi vấn của bọn họ, cho nên nói: "Thật ra chuyện này cũng bình thường thôi, dù sao cậu của các con cũng sắp lên chức ông nội rồi, nếu cả nhà chen chúc nhau thì thật sự rất không hợp lý."
Thẩm Thính Hồng gật gật đầu, tỏ vẻ lý giải, cô cũng cảm thấy bà ngoại là một người rất sáng suốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận