Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 102 - Cố ý làm mình thèm

Chương 102 - Cố ý làm mình thèmChương 102 - Cố ý làm mình thèm
Chương 102 - Cố ý làm mình
thèm
Đến khi cô làm gần xong, cũng vừa đến lúc mấy người Thẩm Đại Cường tan tâm. Mùi hương lan toả trong bếp khiến vẻ mặt của Thẩm Thính Văn và Thẩm Thanh Thanh tràn đầy sự cảm thán.
"Thẩm Thính Hồng, thế mà cậu dám lén lút học kỹ năng nấu nướng sau lưng tớ, sau đó lại khiến mọi người kinh ngạc!" Thẩm Thanh Thanh nhìn Thẩm Thính Hồng với vẻ mặt u oán như thể đang nói rằng cậu học nấu ăn mà không đưa tớ đi cùng.
Thẩm Thính Văn cũng vô cùng ngạc nhiên, Bé út, em nấu ra cái này á?"
Thẩm Thính Hồng cạn lời,'Còn ai vào đây nữa? Chẳng lẽ trong phòng bếp này còn người thứ tư sao?"
Đúng lúc này, Thẩm Thính Võ không biết đến sau họ từ lúc nào "Mấy người đang nói cái gì thế?"
"AI Cả Thẩm Thính Hồng và Thẩm Thanh Thanh đều hoảng sợ.
Thẩm Thính Võ:?2?2222??
Thẩm Thính Văn cho em trai mình một ánh mắt nguy hiểm, so với mẹ, Thẩm Thính Võ càng sợ người anh trai tri thức nhẹ nhàng này của mình hơn. Vì nếu ba mẹ đánh bạn, khả năng họ còn nhẹ tay nhưng nếu anh trai đánh bạn thì chẳng thương tình chút nào. Tuy bình thường Thẩm Thính Văn không tức giận nhưng một khi đã tức giận, Thẩm Thính Văn không dễ chọc chút nào.
"Anh cả, em có làm gì đâu?" Thẩm Thính Võ thấy thật uỷ khuất, chỉ là anh ấy tan tầm về nhà thấy mọi người tụ tập ở đây nên mới tò mò thôi mà.
"Em làm cho bé út hoảng sợ."
"Em không có ý mà!" Thẩm Thính Văn rất oan ức. 'Không có ý có nghĩa là không sai à?”
Thẩm Thính Võ: "Em sai rồi!"
Lúc này Thẩm Đại Cường và Lưu Nguyệt cũng đi đến, trong khi đó Thẩm Thính Hồng đang xào món khoai tây sợi chua cay sau khi làm món thỏ xào cay.
Có thể nói là bữa ăn cực kỳ phong phú, ngay cả Lưu Nguyệt cũng sửng sốt. Nhìn đồ ăn trong các đĩa lớn, Lưu Nguyệt tò mò hỏi,'Mấy đứa lấy thịt thỏ từ đâu ra thế?"
"Hôm nay con bắt được nó ở trên núi, con này cực béo nên Thanh Thanh phải giúp con đấy!" Thẩm Thính Hồng nói.
Thẩm Thanh Thanh cảm thấy rất xấu hổ, cùng lắm thì cô ấy chỉ hỗ trợ xách con thỏ, Thật ra con cũng không hỗ trợ gì cả, Thính Hồng bắt được con thỏ chủ yếu là do cạu ấy siêu siêu giỏi ạ."
"Cả hai đứa đều giỏi, mấy người đàn ông cao to vạm vỡ đều chẳng bắt được con thỏ này mà hai đứa lại bắt được. Hôm nay Thanh Thanh phải ở đây ăn cơm, không được đi về đâu đấy!" Lưu Nguyệt cười nói.
"Vâng ạ!" Thẩm Thanh Thanh gật đầu.
Cứ thế mọi người bắt đầu bày thức ăn lên bàn, tối nay nấu cơm nhưng không hoàn toàn là gạo, trong đó cũng pha một ít gạo kê, bên trên còn phủ một lớp khoai lang đỏ.
Khoai lang được cắt thành từng miếng một, màu hồng pha lẫn màu trắng trải trên mặt nồi trông rất đẹp mắt.
Thẩm Thính Võ đến phòng Diệp Thân Ngôn để đưa anh ra ngoài bằng chiếc xe lăn.
Nhìn đồ ăn trên bàn, anh cũng thèm lắm nhưng...
"Đồng chí Diệp Thận Ngôn, vị của món thỏ cay khá nặng, suy xét đến tình trạng cơ thể của anh nên tối nay tôi đã đặc biệt làm cho anh món canh thịt viên và thịt lợn xào, anh nếm thử xem." Tròng mắt Thẩm Thính Hồng loé lên tia ranh mãnh.
Diệp Thận Ngôn cũng rất nể tình nếm thử, thật ra hương vị của hai món này cũng rất ngon nhưng... Nói thật anh càng muốn nếm thử hương vị của món thỏ xào cay kia hơn.
Cô gái này, chắc chắn là đang cố ý làm mình thèm rồi!
Tuy vậy nhưng anh cũng không cảm thấy tức giận, ngược lại cảm thấy Thẩm Thính Hồng làm như vậy rất giống trẻ con, nhìn đáng yêu đến lạ.
"Mọi người mau ăn thử xem nó có mùi vị như nào đi!" Thẩm Thính Hồng kêu gọi mọi người mau đụng đũa.
Thẩm Đại Cường là người đầu tiên gắp thịt thỏ, miếng đâu vào miệng thơm đến nỗi muốn nuốt cả lưỡi. "Ăn ngon quái" Sau đó ông nhanh chóng gắp một đũa cho vợ mình Lưu Nguyệt, Vợ này, vợ nếm thử xem sao."
Thẩm Thính Hồng chứng kiến cảnh này cũng hạn hán lời,'Ba, nếu ba cứ làm như vậy tiếp thì con ăn no cơm chó mất"
"Gì cơ? Cơm chó là cái gì? Mặt Thẩm Đại Cường đầy dấu hỏi chấm.
"Cơm chó là hai người cứ anh anh em em ngọt ngào trước mặt mấy người độc thân như bọn con, còn bày tỏ tình cảm trước mặt con nữa chứ" Thẩm Thính Hồng giải thích.
Những lời này trực tiếp khiến mặt hai vợ chồng Thẩm Đại Cường và Lưu Nguyệt đỏ thẫm.
"Em có phải là người độc thân đâu!" Diệp Thận Ngôn đột nhiên cắt ngang.
Thẩm Thính Hồng: Anh này, anh không nói gì thì không ai coi anh là người bị câm đâu! "Chỉ cần chưa kết hôn thì tôi vẫn là người độc thân" Thẩm Thính Hồng cứng cổ nói.
"Hay chúng ta kết hôn sớm một chút để em đỡ phải ăn cơm chó." Diệp Thận Ngôn chế nhạo.
Thẩm Thính Hồng vừa nhét một miếng thịt thỏ vào miệng, nghe xong lời này liền ho sặc sụa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận