Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 188 - Môt Bài Học Đắt Giá

Chương 188 - Môt Bài Học Đắt GiáChương 188 - Môt Bài Học Đắt Giá
Chương 188 - Một Bài Học Đắt Giá
Hàn Cần cúi đầu một lúc lâu mới ngẩng đầu lên, hai mắt đỏ hoe, mặt tràn đầy ý hận, "Thẩm Thính Văn, rốt cuộc tôi thua kém Thẩm Thanh Thanh ở điểm nào? Cô ta chỉ là một con nhà quê, làm gì có cửa so sánh với tôi? Tôi là người thành phố, được tôi để ý là phúc khí của anh rồi đấy!"
"Đồng chí Hàn Cần, tư tưởng giác ngộ của cô thực sự có vấn đề, là con gái thì phải biết yêu và trân trọng lấy bản thân mình, tuỳ ý vu khống cho người khác là ý gì đây? Hơn nữa, lãnh đạo đều nói công nông là người thân một nhà, dựa vào cái gì mà cô được khinh thường người nhà nông chúng tôi? Cô có ý kiến gì với quyết sách của lãnh đạo sao?" Thẩm Thính Hồng ép hỏi nói.
Ở niên đại này, chỉ cần chụp mũ là không có ai không sợ cả.
Sắc mặt Hàn Cần trắng bệch, cái mũ này quả thật quá lớn, còn là ở trước mặt công an nữa chứ. Nếu lỡ bị bắt đi, liệu cô ta còn sống nổi nữa không?
"Cô đừng nói tâm bậy tâm bạ, tôi không có ý đó đâu!"
"Có ý tứ đó hay không thì cô là người rõ nhất, trước đây chúng tôi đã không nói gì rồi, hành vi này của cô là một loại tác phong bất chính. Chú đại đội trưởng, tụi nhỏ đi học trong trường tiểu học đều là hy vọng của thôn chúng ta sau này. Tác phong như đồng chí Hàn Cần, thật sự không thích hợp tiếp tục làm ở trường tiểu học thôn.
Sở dĩ Thẩm Vệ Quân không nói lời này chính là vì hiện giờ Thẩm Thanh Thanh đang hẹn hò với Thẩm Thính Văn, nếu nói không khôn khéo thì mọi người có thể bảo Thẩm Vệ Quân đang làm hành động quân báo tư thù. Mà lời nói của Thẩm Thính Hồng nhận được sự tán đồng rất lớn từ phía các vị phụ huynh, có rất ít người chịu chi cho con mình đi học, đứa trẻ nào có thể đi học mà không phải là bảo bối của gia đình chứ?
Nghĩ đến chuyện hiện giờ hoặc trong tương lai, con mình sẽ được giáo dục bởi một người phụ nữ có tác nhân bất chính như vậy, họ liên cảm thấy không dễ chịu.
Dù cho bọn trẻ đi học không do muốn nó nổi bật thành long thành phượng nhưng cũng không hy vọng bị dạy dỗ thành người có tam quan bất chính.
"Đúng quá, đại đổi trưởng, tôi cảm thấy Ni Nhi nhà họ Thẩm nói đúng đó, loại người có tác phong bất chính này không xứng đáng để dạy con trẻ ở trường học.
"Đúng vậy, nếu cô ả còn tiếp tục công tác ở trường tiểu học thôn thì sau này có ai dám đưa con nhỏ vào đó học nữa? Thế không phải là đưa con mình đi học cái xấu sao?"
Người có con bắt đầu la hét âm ï, người không có con cũng ở bên cạnh phụ hoạ. Dù gì công an cũng đã tới rồi, nếu thật sự có ảnh hưởng gì, chắn chắc danh hiệu đại đội tiên tiến sẽ mất, dù có làm âm làm ï lên thì chuyện cũng vậy rồi.
Chẳng bằng làm ầm ï đến cho vui vẻ.
Hàn Cần không ngờ kết quả lại đến nông nỗi này, cô ta tưởng làm vậy sẽ gả được cho Thẩm Thính Văn nhưng giờ cô ta không những không đạt được mục đích mà còn vì nó mà làm mất đi công việc của mình.
Phải biết rằng làm giáo viên ở trường tiểu học là sự lựa chọn hàng đầu của những người trẻ tuổi có văn hoá, nếu đại đội không tìm được người ở nội bộ thì mới đến lượt thanh niên trí thức như họ. Không biết có bao nhiêu thanh niên trí thức hâm mộ khi cô ta lấy được phần việc này. Đặc biệt là nhóm thanh niên trí thức nữ, ai lại không muốn một công việc có thể kiếm ra tiền mà không cân phơi nắng dầm mưa chứ! Đúng thật là tốt hơn rất nhiều lân việc làm việc ở dưới mặt đất.
"Không! Tôi biết sai rồi!" Hàn Cần sợ hãi, cô biết cho dù mình tiếp tục gây rối, không có chứng cứ thì kết quả cuối cùng cũng chỉ tệ hơn mà thôi.
"Đồng chí Hàn Cần, xem tình hình hiện tại, việc đồng chí ở lại trường tiểu học trong thôn quả thực không thích hợp. Thực ra chuyện của đồng chí tôi có thể trực tiếp thông báo cho Văn phòng Giáo dục Thanh niên, nhưng đây là lân đầu tiên của đồng chí, hãy quên đi. Nhưng chắc chắn đồng chí sẽ không thể tiếp tục làm công việc của mình ở trường tiểu học trong thôn nữa, nếu chuyện đó xảy ra lân nữa, tôi sẽ không còn cách nào khác là phải trả đông chí vê Văn phòng Giáo dục Thanh niên,"
Hàn Cần không dám làm càn nữa, xem như việc hôm nay đã dạy cho cô ta một bài học, trước đây cô ta vẫn luôn nghĩ mọi người là đương nhiên.
Cảm thấy mình thân là con gái ở thành phố, mấy người đàn ông ở quê không phải quá muốn cô ta chọn lựa ấy chứ!
Sau này không chỉ có mất việc thôi mà còn mất hoàn toàn danh tiếng ở nơi này. Chưa nói hành vi của cô ta có xấu xa hay không thì có người đàn ông nào có thể nhìn trúng một người phụ nữ bám lấy theo đuổi một người đàn ông khác dai như đỉa chứ!
Kế hoạch muốn tìm một người kết hôn ở nơi đây của ta không thất bại nhưng chắc chắn sau này sẽ không tìm được một người đàn ông tốt. Có gia đình nê nếp nào nguyện ý cưới cô ta về nhà chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận