Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 120 - Tiên Để Nói Chuyên Không?

Chương 120 - Tiên Để Nói Chuyên Không?Chương 120 - Tiên Để Nói Chuyên Không?
Chương 120 - Tiện Để Nói Chuyện Không?
Ngô Vân liếc nhìn về phía phòng bếp, bên trong là Thẩm Xuân Hoa đang rửa bát nên bà ta hạ giọng nói, Trước đây tôi gặp được một người chị ở bên nhà mẹ đẻ, chị ta nói là muốn giới thiệu đối tượng cho Thẩm Xuân Hoa, chúng ta có thể đính hôn cho con bé được không?”
Thẩm Đại Dũng có chút khiếp sợ nhìn vợ mình rồi nói thẳng,Không phải bà muốn bán con gái mình để lấy tiền xây nhà đúng không?”
'Sao ông lại nói chuyện khó nghe như vậy, bán con gái là có ý gì? Tôi nuôi nó lớn đến vậy, chẳng lẽ thu chút tiền lễ vật có vấn đề gì sao? Gả ra ngoài chính là người nhà khác, kiếm công điểm cũng là kiếm cho nhà chồng. Chúng ta nuôi nó lớn đến chừng này, không thể cho không người khác đúng không?” Thấy vẻ mặt của Thẩm Đại Dũng vẫn đen, Ngô Vân còn nói tiếp,/Với cả, ông là đàn ông mà không hiểu được tâm tư của đàn ông sao? Nếu lấy được thứ gì dễ như trở bàn tay thì sau này sẽ không trân trọng, thậm chí còn muốn vứt bỏ."
Lúc này, vẻ mặt của Thẩm Đại Dũng mới dịu đi một ít, rồi mới bắt đầu tinh tế mà tự hỏi lời nói của Ngô Vân.
Không thể không thừa nhận chính là, phàm là những thứ rất khó khăn mới đạt được thì người ta sẽ trân trọng hơn.
"Vậy bà phải tìm kỹ vào, cũng đừng nên tìm bừa phứa mấy đứa khố rách áo ôm, đặc biệt phải chú ý nhân phẩm. Bà đừng chỉ tin lời bà mối, nếu nhìn trúng ai thì cứ đi hỏi thăm mọi người để xem người khác nói như nào.
Tuy Thẩm Đại Dũng chỉ là hạng người bình thường nhưng không quá bất công. Trên cơ bản, ông ta quan tâm con trai và con gái giống nhau nên không quá tán thành cách Ngô Vân quá yêu chiều con trai như thế.
Nhưng trước sau gì con gái cũng phải gả sang nhà người ta, hơn nữa Thẩm Xuân Hoa còn lớn hơn Thẩm Thính Hồng một chút. Thẩm Thính Hồng đã đính hôn rồi nên đương nhiên Thẩm Xuân Hoa đã tới tuổi cặp kê. ...
Đến giờ thân thể Diệp Thận Ngôn đã khôi phục hoàn toàn, có một số việc không thể trì hoãn thêm nữa. Rốt cuộc chờ thêm một khoảng thời gian nữa thì có khả năng anh phải quay trở lại quân khu.
Vì thế hôm nay khi tất cả mọi người đã ra ngoài, Diệp Thận Ngôn mới gõ cửa phòng Thẩm Thính Hồng,Thính Hồng, em có tiện để chúng ta nói chuyện cùng nhau không?”
Có lẽ Thẩm Thính Hồng cũng đoán được anh định nói gì, loại chuyện này muốn trốn cũng không được vì vậy cô ra khỏi phòng để chuẩn bị nói chuyện. Hai người ngồi đối diện nhau trên một cái bàn ở phòng chính, một lúc lâu mà không ai nói gì.
Diệp Thận Ngôn vẫn là người chủ động phá vỡ sự yên tính.
"Thính Hồng, em nghĩ thế nào về chuyện tôi đã nói trước đây? Tôi sẽ trở lại quân khu sau khi bình phục hoàn toàn, nếu em không muốn tôi vê đó thì tôi sẽ ở lại đây."
Thẩm Thính Hồng không nói gì, chỉ tiếp tục nhìn anh.
Diệp Thận Ngôn lại nói tiếp, Tôi chưa bao giờ hẹn hò với ai nên khả năng ở cùng em cũng không thể cẩn thận được nhưng những thứ đó tôi đều có thể học. Hơn nữa, dù không trở lại quân khu thì nhất định tôi sẽ đối xử tốt với em, không để em phải chịu khổ, chuyện này em cứ yên tâm..
Sau khi im lặng vài giây, Thẩm Thính Hồng đột nhiên hỏi,Anh muốn cưới tôi và anh hỏi ý kiến tôi về chuyện này là vì chúng ta đã đính hôn hay là vì bản thân tôi?
Người đính hôn cùng Diệp Thận Ngôn chính là nguyên chủ nên Thẩm Thính Hồng cần phải hỏi xem rốt cuộc Diệp Thận Ngôn suy nghĩ như nào. Nói là cô ra vẻ cũng đúng, cô cảm thấy nếu thật sự kết hôn thì mình phải kết hôn với người thật sự thích mình.
Cô không phải là người nhút nhát, sau nhiều ngày ở bên nhau, nói cô không có cảm tình với Diệp Thận Ngôn là nói dối nên cô mới hỏi như vậy. Nếu anh thật sự không thích, chắc chắn Thẩm Thính Hồng sẽ chủ động nói đến chuyện giải trừ hôn ước, căn bản là do cô không đợi nổi đến khi Diệp Thận Ngôn tìm mình nói chuyện này.
Tuy nói quân hôn không phải trò đùa nhưng Thẩm Thính Hồng không muốn tạm chấp nhận cả đời. Dưới tình huống thật sự không thích, dù mạo hiểm cô cũng nói ra.
Nhưng sau nhiều ngày ở chung như vậy, tuy đôi khi người đàn ông Diệp Thận Ngôn này nói chuyện không xuôi tai, thậm chí còn chọc giận cô nhưng Thẩm Thính Hồng có ấn tượng rất tốt vê người này.
Phỏng chừng Diệp Thận Ngôn cũng không ngờ cô hỏi như vậy nhưng cũng không do dự nói, Đương nhiên là vì em, trước đây chúng ta chưa từng ở chung nên có thể chưa hiểu nhau lắm nhưng em có thể yên tâm. Tôi là một người rất có trách nhiệm, cũng là thích em thật sự, muốn lập gia đình với em."
Thấy vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc của anh, Thẩm Thính Hồng cũng cảm thấy buồn cười,Anh cười cái xem nào, nhìn mặt anh nghiêm túc như vậy ai không biết còn tưởng anh đang đàm phán với quân địch í chứ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận