Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 297 - Nút Thắt Không Thể Giải Quyết

Chương 297 - Nút Thắt Không Thể Giải QuyếtChương 297 - Nút Thắt Không Thể Giải Quyết
Chương 297 - Nút Thắt Không Thể Giải Quyết
Lưu Nguyệt trừng mắt nhìn ông,'Sao lại không liên quan? Cô ta sống không tốt mới là tốt nhất."
Hai mẹ con đều có ý nghĩ giống nhau đến không ngờ.
"Được rồi, bà nói đúng!" Thẩm Đại Cường chưa bao giờ phản bác lời nói của Lưu Nguyệt.
Lúc này Lưu Nguyệt mới vừa lòng.
Thẩm Bích Liên đã làm hại Ni Nhi của bà, sống vậy thì tốt cho cô cháu gái này quá, chắc chắn bà sẽ thường xuyên nguyên rủa cô cháu gái suốt phần đời còn lại.
Bây giờ hai nhà hoàn toàn không cùng một cấp bậc, chuyện Thẩm Bích Liên kết hôn nhanh chóng bị mọi người lãng quên, kết quả chỉ trong vài ngày đã có tin tức Thẩm Hữu Vi cũng sắp kết hôn.
Lưu Nguyệt biết được, chỉ trợn mắt hỏi,'Còn chưa đủ sao?"
Tuy nhiên, Thẩm Hữu Vi đã hai mươi bốn tuổi, anh ta thật sự nên kết hôn.
Cô gái kia trực tiếp gả đến đây mà ngay cả lễ đính hôn cũng không có. Tiệc rượu lần này vẫn như cũ, tặng lễ xong cả nhà Thẩm Đại Cường không ăn tiệc mà về thẳng nhà.
Suy nghĩ của mọi người có chút vi diệu, xem ra nút thắt giữa phòng tam phòng và đại phòng của gia đình Thẩm là không thể tháo gỡ được.
Rất nhiêu người đang nghĩ đến việc nịnh nọt nhà Thẩm Đại Cường, không có gì khác ngoài hướng về phía Thẩm Thính Hồng bởi nếu thật sự tạo được quan hệ tốt, có thể sẽ có người trong nhà được phân công vào làm việc trong nhà máy.
Nhưng nghe nói nhà máy vẫn đang tuyển người do có đơn đặt hàng từ thành phố bên cạnh.
Lúc mới bắt đầu làm việc này, nhiều người không mấy coi trọng, thực sự không ngờ nó lại thành công như bây giờ.
Nghĩ lại lúc Thẩm Vệ Quân kêu gọi mọi người đầu tư, thế mà họ còn tưởng làm thế khác gì ném tiên qua cửa sổ. Đến giờ họ đã hiểu, hối hận thì đã muộn rồi, chỉ mong có thêm nhiều người trong nhà đến làm việc trong nhà máy, cải thiện cuộc sống của gia đình.
Bởi vậy, mọi người đều có thái độ không mặn không nhạt. Dù là ngày Thẩm Hữu Vi kết hôn cũng cứ như vậy, bâu không khí cảm giác rất nghiêm trọng, không biết là đám tang hay đám cưới, có thể trở nên như thế này.
Cả Thẩm Đại Lực và Trương Tố Cầm đều giận sôi máu.
Thẩm Đại Lực càng thêm phẫn uất, vốn dĩ trong ba nhà họ Thẩm thì tam phòng có tiếng nói nhất. Thế mà không để lại cho nhà họ chút mặt mũi nào mà thẳng thừng rời đi, chẳng phải mọi người sẽ khinh thường nhà họ sao?
Bình thường thì quên đi, hôm nay là đám cưới của con trai ông ta. Một ngày quan trọng như vậy thế mà chúng nó lại nói có việc bận, sao có thể bận đến mức ngay cả thời gian ăn cơm cũng không có.
Thực ra mấy người Thẩm Thính Hồng không ở lại dự tiệc không phải vì có ý định gây ngột ngạt cho gia đình này. Nguyên nhân chính là lân trước không có gì ăn, đành phải về nhà nấu chút gì đó ăn, thiết nghĩ không nhất thiết phải ăn bữa cơm này, coi như tiết kiệm lương thực cho bọn họ.
Tất nhiên, việc có thể gây ngột ngạt cho họ là một điêu may mắn bất ngờ.
Thẩm Hữu Vi không quan tâm đến chuyện này, anh ta rất vui vẻ, kết quả là uống rất nhiều tại tiệc cưới.
Tuy cưới cô vợ này tốn 100 đồng và một chiếc xe đạp, nhà cha vợ còn không cho thêm bất kể thứ gì nhưng anh ta vẫn rất vui.
Nhìn thấy Thẩm Thính Văn cưới được một cô vợ nhỏ xinh đẹp, bạn bè xung quanh cũng lần lượt kết hôn. Anh ta cũng lo lắng, vì hoàn cảnh gia đình và danh tiếng của bản thân không được tốt nên mãi không cưới được vợ, nhờ mai mối cũng chưa có người đồng ý, giờ cưới được vợ có thể không vui sao?
Hơn nữa, tuy vợ anh ta không đẹp bằng Thẩm Thanh Thanh nhưng vẫn khá tốt, ngoại trừ hơi đen hơn một chút thì vẫn khá xinh, anh ta vẫn thích cô gái này.
Hôm nay, tất cả hồ bằng cẩu hữu của anh ta đều ở đây, tất cả uống rất nhiều, anh ta nói không ít lời mê sảng khiến không ít người chê cười. Cứ như vậy, hai đứa trẻ trong đại phòng của gia đình họ Thẩm đã xong việc. Lưu Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, sau này chắc không có gì phải lo lắng nữa. Giờ chỉ nhìn Trương Tố Cầm bà liên thấy phiên, tốt nhất là đừng gặp nhau.
Hết thảy đã đi vào quỹ đạo, Thẩm Thính Hồng vừa quản lý vừa vẽ bản thiết kế cho Thành Đô, một tháng sau liên có được khoản lương đầu tiên.
Cảm giác mới thành tựu làm saol Sau này về già, cô có thể khoác lác với đám nhỏ, mẹ/ bà chúng nó trước kia chính là người kỹ sư cấp tám.
Bạn cần đăng nhập để bình luận