Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 401 -

Chương 401 -Chương 401 -
Chương 401 -
Người dẫn chương trình rao giấy khen và phân thưởng cho Hoàng Kiều, hạng nhì có phần thưởng trực tiếp là 20 đồng. Đây là một số tiên không nhỏ, nhưng Hoàng Kiều lại không vui nổi.
"Mặc dù top ba đều là những cô gái rất tài giỏi, không có ý kiến gì về xếp hạng, nhưng tôi muốn giải thích một chút, việc xếp hạng này dựa trên sự kết hợp giữa vẻ đẹp tinh thân, hiệu quả biểu diễn và ảnh hưởng tích cực. Vậy nên tiết mục đồng ca của lớp Tiếng Trung 1 hoàn toàn xứng đáng đạt giải nhất."
Người dẫn chương trình sao có thể không thấy Hoàng Kiêu không vui được, nên ông ấy trực tiếp giải thích.
Bây giờ Hoàng Kiều có khó chịu đến mấy cũng không nói được gì, nếu làm lớn lên thì khác nào nói các thây cô và giám khảo không công bằng, khi không lại đắc tội với người khác.
Quan trọng là người dẫn chương trình cũng đã nói rõ, nghĩ kỹ lại thì nếu xét theo những tiêu chí này, đúng là một mình cô không có lợi thế gì.
Tuy nhiên, Hoàng Kiều cho rằng là do hiện tại không có nhiều người hiểu biết về piano, nếu không kết quả chắc chắn không phải như này.
Phần thưởng dành cho vị trí thứ nhất là 40 đồng, số tiền này sẽ chia đều ra, nên số tiền họ nhận được thật ra không nhiều bằng Hoàng Kiều, nhưng họ cảm thấy rất vui.
Dù sao họ cũng không ngờ mình có thể đạt được thành tích cao như vậy ở hội diễn văn nghệ.
Trương Điêm là ủy ban văn nghệ cũng rất bất ngờ, bởi vì đại học Bắc Kinh có rất nhiêu sinh viên, họ cũng giỏi hơn các cô nhiều, cô ấy không dám chắc sẽ đạt được hạng nhất. Thế mà kết quả lại tốt hơn dự kiến.
Thật ra Lý Thắng Nam không vào được top ba cũng trong dự kiến, thứ hạng cụ thể của từng tiết mục được công bố vào ngày kế tiếp sau khi kết thúc hội diễn văn nghệ.
Trong mấy chục tiết mục, Lý Thắng Nam đứng hạng mười hai, không tệ chút nào, dù sao thì màn biểu diễn của cô ấy không thật sự có tính nghệ thuật. Vì có một số động tác là chiêu thức thật sự mà cô ấy học được trong quân đội, lúc cô ấy biểu diễn còn khiến vài người cảm thấy hơi sợ hãi.
Nhưng qua đó cũng giúp mọi người thấy được phong thái của người lính, khiến họ cảm thấy tự hào và có cảm giác được bảo vệ.
Do vậy nên xếp hạng của cô ấy mới cao như vậy.
Điều khiến mọi người cười suýt sốc hông là Hách Quân, người đặc biệt tự tin là mình tài giỏi, thật ra lại đứng bét bảng.
Bạn cùng lớp liên ôn ào, trong phòng học toàn là tiếng bàn tán.
"Tên Hách Quân này buồn cười thật, vốn dĩ lớp mình giành được hai hạng đầu, đây là chuyện đáng tự hào cỡ nào, vậy mà cậu ta một hai rước thêm nhục nhã về."
"Tớ thấy cậu ta có bệnh, lúc trước đã thấy giọng cậu ta chẳng dễ nghe gì rồi, sao mà đi đọc thơ được. Vậy mà cậu ta nói đã từng đi đọc diễn cảm rồi, còn được khen rất nhiều, còn tưởng cậu ta giỏi lắm, không ngờ cậu ta giỏi thật, hạng nhất lận đó -"
"Nhất từ dưới đếm lên -"
Hách Quân tính nết khác người nghe được hết, trong lòng khó chịu nhưng anh ta không thể trực tiếp nổi nóng. Vì vậy nên dứt khoát chạy đi tìm Liên Thanh xin nghỉ, về nhà luôn cho rồi. Coi bộ phải đến lúc thi anh ta mới quay lại.
Vốn nghĩ đây chỉ đơn giản là một buổi biểu diễn thôi, không ngờ vì việc này mà bốn người Thẩm Thính Hồng lập tức nổi tiếng ở Đại học Bắc Kinh.
Lúc đi trên đường mọi người đều chào bọn họ, nhưng việc Thẩm Thính Hồng và Thẩm Thanh Thanh đã kết hôn không phải là bí mật gì, nên Trương Điêm và Lý Thắng Nam chưa lập gia đình liên trở thành đối tượng được theo đuổi.
Tất nhiên là chẳng có mấy người dám dũng cảm theo đuổi Lý Thắng Nam.
Bọn họ sợ đủ rồi, nhìn sơ đã đủ biết bộ quyền kia không phải chuyện đùa.
Thẩm Hồng Kỳ buồn thúi ruột, bây giờ nhiều đối thủ tới vậy, sao mà thắng được đây?
Lúc đầu Thẩm Thính Võ còn có chút hả hê, nhưng một ngày nọ anh ấy nhìn thấy có người đưa thư tình cho Lý Thắng Nam, anh ấy mới bắt đầu hoảng SỢ.
Quan trọng là sau khi người đó đi, Lý Thắng Nam mở thư ra đọc, cười rất vui vẻ...
Thẩm Thính Võ: ...
Không được rôi, không phải chỉ là một bức thư tình thôi sao? Ai mà chẳng viết được? Anh ấy cũng viết!
Nghĩ vậy, tối đó Thẩm Thính Võ bắt đầu hành động.
Bản thân anh ấy đã lâu không đụng vào giấy bút, cũng không biết phải viết như thế nào.
Tiếp tục viết, anh ấy nhìn chữ của mình rồi nổi giận/Sao chữ mình xấu thế?"
Sau đó xé nát tờ giấy, viết lại!
Bạn cần đăng nhập để bình luận