Tế Thuyết Hồng Trần

Chương 101: Quấy đục (1)

Bởi vì một câu của Hoàng Đế, ba Ti nha môn đồng loạt ra tay phá án, càng là điều động nhiều binh lính, động tĩnh này không thể nói là không lớn.
Ngoài ra, thậm chí Thiên Kình Bang xung quanh Ngô Châu bởi vì liên lụy nhất định vào trong mà trực tiếp lọt vào cơn xoắn giết của triều đình, trong khoảng thời gian ngắn, khiến cho từ quan trường đến bá tánh Ngô Châu, cùng với giang hồ võ giả chính giữa qua lại, tất cả đều hoặc là kinh ngạc hoặc là hoảng sợ không thôi.
Thừa Thiên phủ, Hoàng cung, trong Ngự thư phòng.
Đương kim thiên tử của Đại Dong đang ngồi trên giường êm xem sách, bên trong lư hương bên cạnh bay ra từng sợi khói nho nhỏ, đầu đuôi bộ phận giường có riêng hai cung nữ đoan trang cầm cánh quạt trong tay phe phẩy, nhưng gió lại không thể trực tiếp thổi tới Hoàng Đế, cũng không thể khiến hương khói bay tán loạn, là một kỹ thuật quạt đặc biệt.
Một tên thái giám bước không tiếng động đi tới.
"Hoàng Thượng, Tư đại nhân tới."
Tầm nhìn của Hoàng Đế không ly khai khỏi quyển sách trên tay, nhàn nhạt nói.
"Để cho gã vào."
"Vâng."
Thái giám đi đến ngoài Ngự thư phòng, Hình bộ Thượng thư cẩn thận hỏi một câu.
"Công công, tâm tình của bệ hạ như thế nào?"
Thái giám nở nụ cười.
"Thượng thư đại nhân không cần lo lắng, tâm tình bệ hạ cũng không tệ lắm."
Tư cách là đại thái giám thiếp thân bên người Hoàng Đế, dĩ nhiên là người hiểu rõ thói quen của Hoàng Đế nhất, lúc này Hoàng Đế đang xem tạp thư tìm vui vẻ liền đại biểu cho tâm tình không tệ.
Tuy có đại thái giám nhắc nhở, nhưng Tư Kính Tu cũng không dám chậm trễ, sau khi đi đến mấy bước trước giường êm liền phù phù khom lưng cúi bái.
"Thần Tư Kính Tu, bái kiến bệ hạ!"
"Tư Kính Tu, bản án của Đằng Kính Tài kia cuối cùng thế nào rồi? Ta xem trên văn thư đưa tới viết có chút không được đầy đủ."
Tư Kính Tu ngồi thẳng lên, thành thật trả lời.
"Hồi bẩm bệ hạ, mặc dù Đằng Kính Tài kia chạy trốn trước làm cho người ta hơi bất ngờ, nhưng cũng là hợp tình hợp lý, chỉ là gã rõ ràng chạy thoát sạch sẽ như vậy, nhất định là có người bí mật trợ giúp..."
Hoàng Đế nở nụ cười, khép quyển sách trong tay lại để qua một bên, từ trên giường mềm ngồi dậy, vẫy vẫy tay, bốn người cung nữ bên cạnh lập tức ngừng quạt.
"Ngô Châu lấy nghiệp muối là trụ cột, phú nghiệp tiếp cận với mười một châu Trung Nam, là nơi nổi danh giàu có và đông đúc của Đại Dong ta, vốn còn định ít nhiều chừa chút điểm mấu chốt, xem ra rễ của quan trường Ngô Châu cũng đã nát rồi, Đằng Kính Tài này nói không chừng cũng đã chết."
Hoàng Đế nói xong nhìn qua Tư Kính Tu, người sau hơi sững sờ liền vội vàng nói.
"Hoàng Thượng thánh minh."
"Được rồi, đúng lúc mượn cơ hội này triệt để khôi phục lại một chút, tiếp tục dán bố cáo bắt Đằng Kính Tài, cũng không nên chỉ nhìn chằm chằm vào quan, nhân tài làm việc là rõ ràng nhất, điểm này không cần trẫm nhắc nhở đi?"
"Hạ thần hiểu rõ."
Điểm này thật đúng là cũng không cần nhiều lời, đã đang làm như vậy rồi, Tư Kính Tu cân nhắc một chút lại nói.
"Bên phía Thịnh Thư Anh..."
Hoàng Đế đứng lên, đi xuống giường êm, tầm nhìn của Tư Kính Tu chậm rãi di chuyển theo thân ảnh Hoàng Đế, mãi cho đến khi Hoàng Đế tới chỗ ngồi bên bàn trà.
"Cũng không thể một gậy đánh chết toàn bộ, để tránh cho lòng người trong triều bàng hoàng, cũng nên có người làm việc, lưu lại một chút chỗ trống đi."
Tư Kính Tu khẽ gật đầu.
"Thần đã minh bạch."
Hoàng Đế cầm lấy một cái Ngọc Như Ý trên bàn trà vuốt vuốt, bỗng nhiên liếc mắt nhìn Tư Kính Tu.
"Đã tra rõ ràng người võ giả cảnh giới Tiên Thiên bên trong khẩu cung của nghi phạm huyện Nguyên Giang hay chưa, cuối cùng là ... Có một người như thế hay không?"
Trái tim Tư Kính Tu hơi rùng mình.
"Hồi bẩm bệ hạ, theo văn thư trên tay của hạ thần thu được, bất luận là người trong huyện Nguyên Giang, hoặc là những võ giả Thiên Kình Bang bị bắt, đều không rõ ràng tên võ giả Tiên Thiên kia là ai, thậm chí ngay cả hình dạng cũng không rõ ràng, nhưng có lẽ... Xác thực có người này!"
Nói xong, Tư Kính Tu cũng có chút nghi ngờ tiếp tục nói.
"Chỉ là những năm này triều đình ta mặc dù không thể nói giám sát nghiêm ngặt gì đối với võ phu trong thiên hạ, nhưng cũng còn biết rõ đối với những danh túc ở trong giang hồ, những người này hành tung rõ ràng, càng không có ai đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên trong truyền thuyết võ đạo kia, nếu có đã sớm khiến cho võ lâm biết rõ."
Trên mặt Hoàng Đế hiện ra thần sắc không rõ, Huyện lệnh Nguyên Giang là nhân tài, sự tình tra xét quỷ cũng vô cùng thú vị, tra rõ ràng sự thật, cũng đưa tới một cái thời cơ sửa trị quan trường Ngô Châu thật tốt.
Bên trong toàn bộ đại án, ngược lại là người võ giả Tiên Thiên đột nhiên xuất hiện này đã trở thành một chỗ khó bề phân biệt sau cùng.
"Tư Kính Tu, ngươi cũng biết võ công, võ giả cảnh giới Tiên Thiên này cuối cùng lợi hại như thế nào, hoàng cung đại nội ta cao thủ nhiều như mây, hắn có thể đi vào hay không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận