Tế Thuyết Hồng Trần

Chương 127: Xử phạt tội đồ (1)

Mà ở bên trên đám mây phía thành Nguyệt Châu xa xa, một vị Thiên Thần đang bước trên mây đi đến chỗ Vũ Hồn Thiên Cổ, đột nhiên cảm nhận được sấm vang cửu tiêu, trong lòng cũng thấy hơi kinh hãi, gã kinh ngạc nhìn vòm trời, nhưng lại không thấy có dị động.
Bốn gã Thần Tướng canh giữ ở bốn phía Vũ Hồn Thiên Cổ cũng nhìn tới phía chân trời xa xa, vừa nhìn về phía phàm trần xa xôi, không biết vừa rồi tại sao nổi lên tiếng sấm.
"Tinh quân, vừa rồi tại sao lại có tiếng sấm vang lên vậy?"
Vũ Khúc Tinh Quân một thân triều bào gấm đỏ tựa như dung hợp cùng một chỗ với thần quang của bản thân, gã nhìn qua bốn phương vòm trời, sau đó thu hồi tầm nhìn.
"Chẳng qua chỉ là khí cơ chợt thay đổi, kích động vân thủy sinh mộc mà thôi, chính là thái độ bình thường của thiên địa tự nhiên, không cần để trong lòng."
Thông thường loại lôi trong trời quang này, cũng là một kích lực lượng, quả nhiên giống như lời Vũ Khúc Tinh Quân nói, tiếng sấm cũng chỉ có một chút như vậy, về sau lại không có động tĩnh.
Vũ Khúc Tinh Quân đi đến chỗ Vũ Hồn Thiên Cổ, nắm lên Thiên Chùy đánh tới mặt trống phía trước, một kích hạ xuống, ánh sáng theo tiếng trống cùng nhau bộc phát.
"Đông đông đông... Đông đông đông đông đông đông..."
Trên vọng lâu tường thành phía bắc huyện Nguyên Giang, Dịch Thư Nguyên ngó theo tiếng trống trên vòm trời, có thể nhìn thấy Vũ Hồn Thiên Cổ lại hiện ra, thần nhân đang gõ trống ở phía chân trời.
A Phi thấy Dịch Thư Nguyên nhìn lên bầu trời, cũng theo bản năng nhìn về cái phía kia, trong thoáng chốc, y giống như lại loáng thoáng nghe đến một chút động tĩnh.
"Dịch tiền bối, không biết có phải ta cảm giác sai lầm hay không, giống như có tiếng trống?"
Dịch Thư Nguyên quay lại nhìn xem A Phi.
"Là có thần nhân đang gõ trống ở phía chân trời."
A Phi chỉ cho là Dịch Thư Nguyên vui đùa, nhắc bầu rượu lên rót vào trong miệng, lại đề cập đến chuyện khác.
"Hôm nay ta tới trong huyện thành nhìn thấy đầu phố đang xây dựng đài hành hình, hẳn là nghi phạm của bản án kia sắp bị xử hình rồi, bản án này có lẽ coi như là kết thúc? Như vậy tiền bối có rảnh rỗi đi tới thành Nguyệt Châu tham gia náo nhiệt hay không?"
Dịch Thư Nguyên đung đưa bình rượu của mình, cũng nhìn tới một chỗ trong thành, tựa như có thể nhìn thấy chỗ hình phạt đài kia.
"Coi như là kết thúc đi, ngày mai là hành hình rồi, về phần tham gia náo nhiệt, để xem tình hình cái đã."
Tuy rằng bản án này không phải thập toàn thập mỹ, nhưng chỉ có thể nói triều đình có ý suy tính của triều đình, Hoàng Đế có ý nghĩ của Hoàng Đế, như bây giờ đã tính là quyết đoán rồi, dẫu sao huyện Nguyên Giang bên này là giết một tên Cổ Vân Thông cùng với nanh vuốt và một số võ giả, nhưng ở Ngô Châu chính là liên sát cộng với cách chức, hầu như quét sạch trọn cái quan trường Ngô Châu, những người liên quan bị xử trí giống như Thiên Kình Bang lại càng nhiều thêm nữa.
Nếu như không phải Nguyệt Châu tổ chức đại hội võ lâm cùng với Sơn Hà Tiên Lô Đồ hấp dẫn rất nhiều ánh mắt, bản án muối Ngô Châu do huyện Nguyên Giang bắt đầu sẽ tuyệt đối càng thêm vang động.
"Ngày mai sao? Vậy ta cũng đi xem hành hình rồi lại trở về vậy, dù sao đại hội võ lâm phải tới mùng một, còn có vài ngày nữa."
"Ngươi vẫn là ăn nhanh lên đi, ăn xong quay về khách sạn điều tức sớm chút, hôm nay đã tiêu hao hết nội lực, cũng đừng trận đầu liền thất bại."
Dịch Thư Nguyên trêu chọc một câu như vậy, A Phi lại cười hắc hắc.
Từ sau khi A Phi tu luyện Thanh Tâm quyết đi vào quỹ đạo, nội lực của y sinh sôi không ngừng, càng là tiêu hao lợi hại, mỗi lần khôi phục về sau sẽ lại càng tinh thuần hơn so với trước một phần, tốc độ khôi phục cũng sẽ nhanh hơn, thời gian một đêm cũng đủ khôi phục bảy tám phần.
Vào ngày 27 tháng 3, đối với trăm họ huyện Nguyên Giang mà nói, hôm nay là thời gian xem náo nhiệt trọng yếu, bởi vì Cổ Vân Thông sẽ bị hành hình.
Đương nhiên bởi vì sắp có đại hội võ lâm, cho nên cùng nhau tới xem náo nhiệt xa xa không chỉ có người địa phương huyện Nguyên Giang, ngoại trừ một chút khách thương nơi khác, càng có không ít giang hồ võ giả đầy hứa hẹn, A Phi cùng một số võ giả tương tự trà trộn bên trong đám người.
Trung tâm đại lộ chỗ đền thờ đầu phố huyện Nguyên Giang, đài hành hình đã được dựng lên, xung quanh có rất nhiều binh lính trông coi, mà nha dịch của huyện Nguyên Giang cũng chỉ là duy trì trật tự ở vòng ngoài, phòng ngừa dân chúng sát lại quá gần.
Đường đi bên này đã sớm bị vây chật như nêm cối, có bách tính thậm chí mang theo ghế từ nhà mình tới đây để có được vị trí quan sát cao hơn người khác một bậc, lại càng không cần phải nói mấy quán trà tửu lâu gần đầu phố, vị trí trên lầu sớm đã bị người chiếm hết.
Nếu không phải võ giả Nguyệt Châu dưới tình huống đại hội đều bán cho quan phủ một chút mặt mũi, chỉ sợ sẽ có một số người cũng sẽ đứng trên nóc nhà rồi.
Chỉ bất quá người nhà Hà Hân đúng là vẫn còn không thể tới kịp vào thời khắc này, có lẽ đối với người bình thường mà nói, đường sá vẫn là quá mức xa vời.
Trên đài hành hình, Cổ Vân Thông cùng một loạt phạm nhân bị trói gô quỳ một loạt, trong đó có một chút tôi tớ hung ác dưới tay Cổ Vân Thông, cũng có Tôn Sĩ Vạn cùng với mấy võ giả Thiên Kình Bang bị bắt ở huyện Nguyên Giang.
Những người bị huyện Nguyên Giang bắt đều hành hình ở nơi đây, mà những phạm nhân khác cần xử phạt phần lớn đều cùng một ngày hành quyết ở Ngô Châu.
Ngoại trừ có một người đao phủ đứng bên cạnh đám tội phạm, bên cạnh Cổ Vân Thông càng là để một kiện sập đao lớn màu đen.
Trên hình đài còn được đặt mấy bàn lớn, phía sau bàn ngồi ba người, một là Huyện lệnh Lâm Tu, một là là Thông phán Nguyệt Châu, một cái là Tuần sát Giám Sát ti của triều đình.
Cổ Vân Thông quỳ ở bên đó, cảm thụ được áp đao bên người tràn đầy khí lạnh, thân thể không chịu được mà run rẩy, mấy tên đã từng là tôi tớ bên cạnh gã cũng đồng dạng chật vật vô cùng.
Mấy người giang hồ hoặc tâm như tro tàn, hoặc mặt không cảm xúc quỳ ở bên đó, cũng là coi như an phận, chỉ là đối mặt vô số bách tính vây xem xung quanh, trong ánh mắt người khác ít nhiêu mang theo một chút phức tạp.
"Tại sao vẫn chưa chặt đầu vậy?"
"Đúng rồi, đã đứng chờ lâu như vậy rồi."
"Các ngươi biết cái gì, phải đợi tới buổi trưa!"
"Hả? Người trong nhà còn chờ ta quay về ăn cơm đấy!"
"Vậy thì ngươi về đi, ê ê, chớ đẩy ta nha!"
"Nước trà, nước trà, một đồng một chén, bán nước trà đây, một đồng một chén... Nhường một chút, ài nhường một chút, bán nước trà đây, ây cho ta đi qua một chút đi..."
Có người chờ xem chặt đầu, có người tranh thủ làm buôn bán ở nơi đây, nha dịch cầm thiêu hỏa côn ngang ở trước người, thỉnh thoảng lại kêu bách tính lùi về phía sau.
Dịch Thư Nguyên cùng một số người trong nha môn lại có chút đặc quyền, có thể có vị trí quan sát tương đối rộng rãi ở phía sau đài hành hình, bên cạnh hắn ngoại trừ Ngô Minh Cao cùng Sở Hàng, còn có Dương bộ đầu cùng lão giáo đầu trong khoảng thời gian này bởi vì giao lưu về phương diện võ học, đã thân quen hơn nhiều cùng Dịch Thư Nguyên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận