Tế Thuyết Hồng Trần

Chương 185: Ngâm Trần (1)

Lại nói, thật ra cũng không trách trong lòng Hôi Miễn nghĩ Dịch Thư Nguyên rất lợi hại.
Đầu tiên cũng là điểm trọng yếu nhất, dĩ nhiên là Dịch Thư Nguyên đối với Hôi Miễn rất tốt, không có bất kỳ ác cảm đối với yêu quái.
Cái loại quan tâm phát từ nội tâm vả lại tự nhiên hiện ra này có thể nhất thời làm giả, lại không thể nào lúc nào cũng làm giả.
Tiếp theo là, Dịch Thư Nguyên ôm lấy nhiệt tình cùng với tò mò học tập ngũ hành ngự pháp, nhưng ở trong mắt Hôi Miễn thì lại thấy hắn tiến triển nhanh đến khó tin.
Hôi Miễn so sánh với chính mình tu luyện nhiều năm như vậy, thậm chí còn hoài nghi Dịch Thư Nguyên có phải là cố ý "Mới học một lần” để uốn nắn sai lầm giúp nó.
Nhưng kỳ thật Dịch Thư Nguyên vốn là đã biết ngự phong, ngự thổ ngự kim cũng bởi vì sách của sơn thần mà hơi có chút lĩnh hội, tự nhiên học sẽ không chậm.
Mà ngự thủy cùng ngự hỏa mới là thứ chủ yếu hao tốn thời gian của Dịch Thư Nguyên, cho nên thoạt nhìn tổng thể giống như là rất nhanh.
Sau mấy tháng, ngũ hành ngự pháp và thứ liên quan tới thuật Nạp Tàng, Dịch Thư Nguyên không nói đã thông hiểu tất cả, nhưng cũng cơ bản vận dụng tự nhiên.
Khoát Nam Sơn, chỗ phơi giấy, Trần Bình Nghiệp nhìn qua khu vực tài liệu giấy như là kết trắng trên sườn núi, hiểu rõ năm nay tài liệu phơi nắng đạt chuẩn sớm hơn so với những năm trước.
Tuy rằng một nhóm nguyên liệu này so với những năm qua chỉ xong trước thời gian là 1 tháng, nhưng nếu xét tổng thể tiến độ, có thể nhanh hơn ít nhất 2-3 tháng, về tỉ lệ hình như cũng càng tốt.
Sau khi đi một vòng trên sườn núi, Trần Bình Nghiệp đi tới chỗ nguyên liệu mà Dịch Thư Nguyên chuẩn bị.
Chỗ nguyên liệu này chồng chất cao tới đầu gối, tỉ lệ càng thêm xuất chúng, "màu trắng" cũng rõ ràng hơn.
Trần Bình Nghiệp nhìn một hồi, liền đi tới phía dòng suối chỗ rửa mặt, đợi khi y trở lại, đã phát hiện Dịch Thư Nguyên đang đứng trước phòng nhìn về phía nguyên liệu chờ mình.
Trần Bình Nghiệp không khỏi bước nhanh tới.
"Dịch tiên sinh, tại sao ngài lại tới rồi hả? Chỉ có một mình ngài?"
Trần Bình Nghiệp nhìn xuống con đường lên núi, hiển nhiên cũng không có xe ngựa và những người khác, hơn nữa thời gian ước định có lẽ còn chưa tới?
"Bất quá là để lấy một chút nguyên liệu, không cần điều động nhân lực."
Dịch Thư Nguyên nói xong vỗ vỗ bao tải dưới chân.
Lúc này Trần Bình Nghiệp mới phát hiện Dịch Thư Nguyên ngồi trên một cái bao tải, y quay đầu nhìn ra xa, đống tài liệu đặc biệt lộ ra màu trắng kia giống như đã không thấy nữa.
Cất hết vào trong túi rồi? Nhanh như vậy?
"Tiên sinh đã thu dọn xong rồi hả? Ngài không phải là muốn vác cái túi này xuống núi đấy chứ?"
"Ha ha, chỉ một chút nguyên liệu như vậy, Dịch mỗ vẫn có khí lực vác được!"
Dịch Thư Nguyên nhớ tới lúc trước, vui đùa nói một câu như vậy, sau đó liền đứng dậy.
"Tốt rồi, ta tới chính là để báo cho biết ngươi một tiếng, để tránh ngươi cho rằng có tặc ăn trộm, như vậy ta liền trở về đây."
"Tiên sinh ngài nói đùa, nào có tặc nào sẽ trộm cái này nha... Ách, để ta vác giúp ngài đi, một hồi đi tới trong thôn dưới núi mướn cái xe ngựa đưa đến nội thành, đoạn đường đi xuống này quá xa."
Nào biết Dịch Thư Nguyên trực tiếp nhấc một cái đưa túi lên trên bờ vai, tư thế kia không khác gì cùng với công nhân bốc vác ở bến tàu.
"Không cần làm phiền rồi, xe ngựa ta sẽ tự mình tìm ở dưới chân núi."
Dịch Thư Nguyên khoát tay áo, vác cái túi đi lên phía trước.
Trần Bình Nghiệp vẫn ở bên cạnh cẩn thận nhìn, sợ Dịch Thư Nguyên đứng không vững làm bao tải rơi mất.
Nhưng Dịch Thư Nguyên bước chân vững vàng, thoạt nhìn vác không tốn sức chút nào, Trần Bình Nghiệp lúc này mới yên tâm một chút.
"À đúng rồi, sau này phường giấy Nguyên Giang chế vật liệu mới, liền bắt đầu từ trước Hạ Chí đi, đến trước Tiết Thu Phân liền thu hồi, có lẽ sẽ khá hơn một chút, nguyên liệu giấy còn dư lại tốt nhất cũng nhanh chóng thu lại đi."
Thiên địa linh khí cũng không phải là đã hình thành thì không thay đổi, mà là có tự hiện tượng "Thuỷ triều lên xuống" ở trong đó.
Khu vực phơi giấy này quả thật được trời ưu ái, quá trình phơi nắng để tài liệu thuế biến cũng không bàn mà hợp ý với thiên lý, nhưng hiển nhiên cũng không có nắm chuẩn quy luật nào đó.
Thời gian mà Dịch Thư Nguyên nói là một cái "Thủy triều" tương đối ổn định của khu phơi giấy này.
Bảo trì tiết tấu này, không dám nói phường giấy có thể có bao nhiêu đột phá, nhưng giấy chắc chắn sẽ không kém.
Bởi vì khâu chuẩn bị nguyên liệu làm giấy là giai đoạn tốn thời gian dài nhất, cũng là chỗ căn bản quyết định chất lượng giấy.
Trần Bình Nghiệp đáp ứng một tiếng, nhìn Dịch Thư Nguyên vác bao tải đi xuống núi, cũng không biết nghe lọt mấy phần.
"Như vậy vác trở về cần bao lâu nha, có lẽ Dịch tiên sinh sẽ mướn xe..."
Sự thật chênh lệch khá xa cùng Trần Bình Nghiệp nghĩ đến, Dịch Thư Nguyên đi trên đường núi cũng đã ngự phong bay lên, trực tiếp đến nội thành huyện Nguyên Giang mới hạ xuống.
Trước sau chưa tới thời gian công phu một chén trà.
Chỗ phường giấy Nguyên Giang, giờ phút này người Trần gia cùng những người thợ đang làm việc với khí thế ngất trời.
Bây giờ tiết trời nóng, thậm chí rất nhiều người bên trong xưởng đều cởi trần vén ống quần lên.
Dịch Thư Nguyên quen việc dễ làm, cũng không có lưỡng lự ở ngoài viện, mà vác bao tải trực tiếp đi vào bên trong xưởng.
Có người nhìn thấy Dịch Thư Nguyên đã đến, vội vàng đi gọi Trần lão hán đã đến một góc khác nghỉ ngơi, người sau nghe vậy vội vàng đi tới nghênh đón.
"Dịch tiên sinh? Hôm nay huyện nha không có việc liền đến bên này dạo chơi sao?"
Trần lão hán mang theo nụ cười đi tới, chắp tay về phía Dịch Thư Nguyên.
Dịch Thư Nguyên đáp lễ, sau đó nhìn mọi người bận rộn công việc xung quanh, nói ngay vào điểm chính.
"Trần bá, Dịch mỗ lần này tới là vì khâu chế tạo tiếp theo."
"A, Dịch tiên sinh, giờ vẫn còn sớm mà, tháng sau mới là thời gian chúng ta ước định nha, hơn nữa mấy ngày gần đây khá bận rộn, thật sự không rút thân ra lên núi cùng tiên sinh được!"
Dịch Thư Nguyên chỉ tới bao tải dưới chân nói.
"Dịch mỗ đã mướn xe chở phần nguyên liệu của ta về đây rồi, không cần làm phiền Trần bá, chỉ cần mượn đồ vật trong xưởng dùng một lát là được..."
Dịch Thư Nguyên nói xong nhìn qua trong xưởng, tất cả các nơi đều bận rộn, hiển nhiên không có ai rảnh rỗi.
"Cái này..."
Trần lão hán nhìn bên trong xưởng, do dự một chút rồi vẫn nói.
"Nếu như đã sớm đáp ứng tiên sinh, tiên sinh trước tiên liền chuẩn bị giũ đập nguyên liệu đi!"
Đã có lời nói của Trần lão hán, Dịch Thư Nguyên liền yên tâm đi xử lý nguyên liệu giấy.
Đi trừ tạp chất, chiết xuất nguyên liệu, trình tự tiếp theo chính là các loại phương pháp đập, ngưng, ép, đãi, tẩy, mục đích để tách bột giấy trong tài liệu ra.
Toàn bộ quá trình Dịch Thư Nguyên đều im lặng làm không tiếng động, hơn nữa phân công rõ ràng khác biệt cùng phường giấy, hắn từ đầu tới đuôi đều là một mình xử lý, uyển chuyển cự tuyệt nhiều người muốn giúp.
Cho đến khi trộn ra bột giấy đã là giữa trưa, thậm chí giờ ngọ cũng từ chối Trần lão hán mời cùng nhau dùng cơm.
Rất nhiều người bên trong phường giấy lúc ăn cơm cũng bưng chén tới đây.
Vừa ăn cơm vừa lưu ý động tác của Dịch Thư Nguyên, nhìn hắn đưa bột giấy vào một cái ao tương trống không.
"Chút bột giấy này có phần không đủ, có cần cho Dịch tiên sinh thêm một chút hay không?"
"Bớt xen vào việc của người khác, chờ hắn nói lại tính."
"Nhìn hắn một hồi làm sao một mình làm ra giấy."
Một số người làm đứng bên đó, vừa xem cuộc vui vừa nói chuyện phiếm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận