Tế Thuyết Hồng Trần

Chương 175: Hôm nay không giống ngày xưa (1)

Nghiêm chỉnh mà nói, phường giấy trong huyện thành chỉ là một bộ phận, còn có một chỗ ở dưới chân Khoát Nam Sơn, bên đó còn có một sân phường nhỏ tiến hành gia công thô đối với nguyên liệu lúc ban đầu.
Lão hán vừa đi vừa nói, giới thiệu cực kỳ tỉ mỉ và tường tận cho Dịch Thư Nguên.
"Việc sản xuất giấy này ấy mà, nói sơ qua thì là từ chặt trúc ngâm hồ, nấu hoàng đủ lửa, giã cối đập nát, phủ mành áp giấy, cuối cùng là hong khô bằng lửa nhỏ...”
“Mà trong đó tỉ mỉ phân ra lại có vài chục trình tự làm việc, lúc này mới có thể làm thành tờ giấy văn nhân mặc khách dùng trên thư án!"
Nói đến chỗ này, hai người đã dừng lại ở trước một cái bàn lớn, nơi này có một người đại hán đang dùng cây dao rọc giấy cắt theo đường cong lớn trên trang giấy.
"Hoàn thành một bước rọc giấy này, chính là làm xong giấy thanh nguyên của Nguyệt Châu rồi, mặc dù danh tiếng không bì kịp giấy tuyên thành của Phong Châu, nhưng chất lượng cũng tuyệt đối không thua!"
Trong lời nói của lão hán tràn đầy kiêu ngạo, trên đường đi tới Dịch Thư Nguyên cũng giống như đã trải qua một lần tâm linh cùng thị giác trùng kích, cho dù có trải qua kiếp trước, giờ phút này cũng không khỏi sinh ra cảm khái vô hạn.
"Trí tuệ tiên hiền, cao thâm mênh mông!"
Sau khi giới thiệu đại khái toàn bộ trình tự làm việc với Dịch Thư Nguyên, lão hán cầm lấy một tờ giấy đưa cho Dịch Thư Nguyên xem.
"Tiên sinh nhìn xem, tờ giấy thanh nguyên này nhẵn mịn tỉ mỉ bền chắc, mặt giấy sạch sẽ, chính là bảo vật thư phòng thượng hạng!"
Dịch Thư Nguyên khẽ gật đầu, vuốt ve tờ giấy trong tay.
Cũng không phải là chỉ có phường giấy Thanh Nguyên bên thành Nguyệt Châu sản xuất ra mới gọi là giấy thanh nguyên, toàn bộ phương pháp làm giấy của Nguyệt Châu coi như là nhất mạch tương thừa, chỉ là phường giấy Thanh Nguyên chiếm được danh tiếng chính tông nhất.
Chẳng qua hiện nay cái gọi là giấy trắng này, cũng không giống cái loại giấy thông thường được tẩy trắng bằng phương thức công nghiệp của Dịch Thư Nguyên kiếp trước.
Dù là giấy tuyên thành cũng không trắng sáng đến cái loại trình độ đó, giấy thanh nguyên này đồng dạng còn có rất nhiều trình tự xử lý, còn hơi hiện ra một chút màu sắc xanh vàng.
"Nếu như tiên sinh muốn thử nghiệm làm giấy, một hồi nữa có thể đến bên trong ao tương thử nhìn xem cách vớt tương, lão hán ta tự mình giúp ngài cầm giấy ra ngoài phơi!"
Trần lão hán cho rằng Dịch Thư Nguyên muốn thể nghiệm một lần, muốn tự tay làm ra mấy trang giấy để lấy cảm giác thành tựu.
Suy xét cẩn thận cũng dần dần có thể hiểu được, dẫu sao cũng là văn nhân, có đôi khi liền ưa thích loại cảm giác này.
Dịch Thư Nguyên nghe vậy liền nhìn tới ao tương chỗ xa xa.
Có người đang khom người dùng màn trúc sao bột giấy, đây chính là vài bước làm giấy sau cùng rồi, hắn cảm thấy Trần lão hán hẳn là coi hắn trở thành người chơi đùa tới đây chỉ để thể nghiệm.
Nghĩ như vậy, Dịch Thư Nguyên bỏ tờ giấy trong tay xuống, hồi đáp nghiêm túc.
"Trần bá, ngươi hiểu lầm rồi, trước đó Dịch mỗ đã nói, ta không phải là vì học đòi văn vẻ mới đến nơi này, làm giấy cũng không phải tới chơi thử một chút, Dịch mỗ muốn bắt đầu từ khâu đốn trúc, tham gia toàn bộ hành trình sản xuất, cho đến khi trên tay của ta hoàn thành một tờ giấy chân chính, mới xem như trọn vẹn!"
"A?"
Trần lão hán cho rằng Dịch Thư Nguyên đang nói đùa, nhưng nhìn biểu cảm thành thật trên mặt đối phương, lập tức cảm thấy có chút vớ vẩn.
"Dịch tiên sinh, vừa rồi ta đã nói tỉ mỉ rồi, trình tự làm việc có hơn mười bước, tổng thời gian của toàn bộ quá trình hoàn thành cũng không ngắn, chỉ là thấm trúc cũng phải mấy tháng..."
"Ài? Vừa mới chính là Trần bá ngươi tự nói, nguyện ý toàn lực tương trợ, Dịch mỗ còn tưởng là thật!"
Sắc mặt lão hán cổ quái.
"Nói như vậy không sai, nhưng mà Dịch tiên sinh, việc làm giấy này chính là mài giũa tính kiên trì của người ta..."
Trong lòng Trần lão hán nghĩ tới chính là thư sinh như Dịch Thư Nguyên, sợ là đến nửa đường liền sẽ cảm thấy việc sản xuất giấy này không thú vị, thậm chí có khả năng trong quá trình gia công và làm nguyên vật liệu mấy tháng liền sẽ vứt việc này ra sau đầu, nhưng mà người ta đã muốn tự mình thử xem, vậy thì cứ thử, Trần lão hán cũng không muốn đắc tội Dịch Thư Nguyên, đành phải mở miệng nói.
"Nếu như Dịch tiên sinh thật muốn thử, lão hán ta cũng không ngăn cản, nhất định sẽ toàn lực tương trợ, cho dù trong quá trình tiên sinh có việc gián đoạn, phường giấy chúng ta cũng nhất định sẽ giúp tiên sinh làm xong trình tự làm việc còn dư lại!"
Lời nói này rất dễ nghe, Dịch Thư Nguyên nở nụ cười và chắp tay thi lễ một cái về phía Trần lão hán.
"Như thế rất tốt, Dịch Thư Nguyên ta cám ơn trước! Đúng rồi, khi nào chúng ta bắt đầu?"
"Ách, không bằng ngay sau thời điểm huyện nha nghỉ ngơi lần sau, Dịch tiên sinh liền đi theo chúng ta lên núi lấy trúc?"
Lần nghỉ ngơi sau, Dịch Thư Nguyên khẽ gật đầu, hiện giờ tiến độ công việc của hắn đã có chút vượt qua rồi, cho dù hôm nay cũng là có thời gian.
"Tốt, đến lúc đó sáng sớm ta liền tới đây."
Cũng đã nói đến nước này rồi, Trần lão hán cũng không xoắn xuýt nữa, sau khi gật đầu lại bắt đầu dặn dò nho nhỏ.
"Dịch tiên sinh cũng phải tới sớm một chút, cửa thành vừa mở ra chúng ta phải ra khỏi thành, đi tới rừng trúc trên Khoát Nam Sơn, việc trong ngày cũng sẽ không ít..."
Dịch Thư Nguyên liên tục gật đầu, đại khái đã biết ngày đó cần chuẩn bị cái gì.
Cuối cùng, Dịch Thư Nguyên vừa lòng thoả ý rời khỏi phường giấy Nguyên Giang.
Ngoài con ngõ hẻm của phường giấy chính là đại lộ liên thông tới miếu Thành Hoàng, cũng là một trong đại lộ phồn hoa nhất của huyện Nguyên Giang.
Sau khi Dịch Thư Nguyên đi ra liền thuận tiện mua vài thanh đao khắc bên đường, tiếp đó quét tầm nhìn qua, liền thấy được quán mì hoành thánh lần trước.
Lần trước chỉ mua một chiếc bánh bao ở nơi này, bây giờ ta ngược lại muốn nếm thử xem mì hoành thánh của nơi này cuối cùng có ngon hay không.
"Đi, chúng ta đi ăn thứ gì đó!"
"Chi..."
Hôi Miễn lên tiếng, Dịch Thư Nguyên liền đi tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận