Tế Thuyết Hồng Trần

Chương 189: Hữu kinh vô hiểm (1)

Đây là một khu bến cảng cũ do than đá chồng lên, sắc mặt từng quỷ hồn khác nhau, có phấn khích khó tả, có lo lắng bất an.
Thoạt nhìn hình dạng của Hà Hân không khác gì người sống, trên tay còn ôm một tảng đá, càng lộ ra đặc thù trong một đám quỷ hồn chuẩn bị lên thuyền.
Tuy rằng rất nhiều quỷ hồn đều nhìn về phía Hà Hân, nhưng hiển nhiên phần lớn đã từng được khuyên bảo không nên làm chuyện dư thừa trên bến đò U Minh, cho nên không hề có một ai nói chuyện.
Tổng cộng có khoảng 30 đến 40 quỷ hồn chờ đợi ở bến cảng, tất cả đều không dám tới gần quá nước sông.
Đứng bên cạnh bờ, giờ phút này nhìn trong sông lại có một tầng sương mù, không thấy rõ sông rộng bao nhiêu.
Chỉ có thể nhìn đến quỷ hồn xuất hiện trong nước đang khóc lóc, nghe trong nước không ngừng có tiếng kêu oan.
Một chiếc đò ngang chậm rãi chèo tới, người đưa đò ở đuôi thuyền bị che phủ trong bóng tối, mặc một thân áo tơi và đội một cái mũ rộng vành, không nhìn thấy tướng mạo, thậm chí không biết là quỷ hay là thần.
"Cứu ta !"
"Van cầu ngươi, để cho ta đi lên!"
"Ta bị oan!"
"Để cho ta lên thuyền !"
Quỷ vật trong sông trở nên kích động, trong nước dưới thuyền tràn đầy quỷ quái.
Nhưng quỷ quái không cách nào chống lại nước sông lưu động, thường thường chỉ có thể bằng vận khí lưu lại một lát ở bên biên giới thuyền, sau đó sẽ bị gợn nước cuốn đi, không cách nào lưu lại lâu ở một chỗ duy nhất.
Người đưa đò cũng không nhìn bến cảng, mà nhìn về phía đường Hoàng Tuyền ở nơi xa, bên đó có một đoàn mây đen như có như không.
Chắc là có U Minh thần đang nhìn ở phía đó.
Sau đó người đưa đò mới nhìn tới quỷ hồn chuẩn bị lên chuyến thuyền này, tổng cộng cũng 30 đến 40 quỷ hồn, miễn cưỡng có thể chen lấn đủ, hả?
Người đưa đò phát hiện Hà Hân đứng ở phía sau, khí sắc quỷ hồn nữ tử này nhìn như là người sống, còn ôm một tảng đá?
"Bành !"
Thuyền cập vào bến cảng, người đưa đò để cán trên thuyền rồi nhảy lên, lấy ra một ván gỗ làm cầu, nối con đò ngang cùng với bến cảng.
"Lên thuyền đi!"
Nghe nói như thế, quỷ hồn ở trên bến cảng hai mặt nhìn nhau, không có một hồn nào trước tiên cất bước, mà vẻ kiêng kị nhìn vào trong nước.
Toàn bộ con thuyền đều bị quỷ vật bao vây, thậm chí có một chút còn duỗi ra cánh tay dài, nhìn qua liền thấy sờ đến mạn thuyền cùng ván cầu.
Người đưa đò không biết đã đưa bao nhiêu lượt đò qua lại, nhìn qua một đám quỷ hồn thì không có bất kỳ cảm xúc chấn động nào, cũng thường thấy loại tràng cảnh này.
"Lên thuyền đi, chiếm vị trí tốt!"
Lời này vừa ra khỏi miệng, toàn bộ quỷ hồn liền giật mình.
Sau một khắc, thật nhiều quỷ hồn cầm lệnh bài trong tay hầu như đồng thời phóng tới trên thuyền.
Thuyền này nhìn không lớn, quỷ muốn lên thuyền cũng không ít, nếu như chiếm cứ trung tâm, vậy liền không cần lo lắng bị té xuống.
"Chớ đẩy!"
"Ta lên thuyền trước!"
"Đừng có chen ta, chớ đẩy, a !"
Bởi vì quá muốn giành lên thuyền trước, bảy tám quỷ hồn cùng đồng thời đi lên trên ván cầu, một hồn trong đó hơi lắc lư bị một con quỷ tay dài trong nước bắt lấy.
Trong nước chốc lát liền tụ họp tới một đoàn quỷ vật, cả đám đều muốn đi lên trên bờ.
"Để cho ta đi lên!"
"Kéo ta đi lên !"
"A, cứu ta !"
"Ha ha ha ha, đến lượt ta đi lên, đến lượt ta đi lên.”
"Thả ta ra!"
"Đừng túm lấy ta!", "Phù phù !"
"Phù phù ! ".
Đám quỷ chật chội chen chúc trên ván, ngươi lôi ta kéo, ta lôi ngươi nắm, chỉ trong chốc lát bốn quỷ hồn đã bị túm vào trong sông.
Nước sông bên thuyền tựa như sôi trào lên, vô số quỷ vật lộ ra vẻ hung ác, gặm ăn bốn con quỷ vừa rơi xuống nước... .
Tiếng kêu thảm thiết cùng tiếng cười quỷ dị của quỷ vật, cùng với tiếng la khóc giao hòa cùng một chỗ, khiến cho một đám quỷ hồn nguyên bản vội vã lên thuyền sợ tới mức đều núp ở bên cạnh bờ.
"Lên thuyền đi !"
Người đưa đò phảng phất giống như không thấy chuyện vừa nãy, lại nói một câu như vậy.
Hà Hân đồng dạng nhìn thấy mà da đầu run lên, cho dù quỷ hồn không cần hô hấp thực sự, nhưng ngực vẫn lên xuống.
Nhưng giờ phút này Hà Hân lại bước nhanh về phía trước, ôm trong tay hòn đá nặng nề, rất nhanh đi về phía ván cầu, lúc này không có hồn nào chen lấn.
"Đông đông đông..."
Hà Hân vài bước liền đi qua ván cầu, một khắc lên trên thuyền, tấm lệnh bài liền bay đến bên người đưa đò.
Mà sau khi Hà Hân bước vào trên thuyền, toàn bộ chiếc thuyền cũng đung đưa kịch liệt.
Bộ dạng con thuyền lên xuống bất định, khiến cho quỷ hồn trên bờ nhìn thấy mà vô cùng bất an, tựa hồ sinh ra hoài nghi đối với sự đáng tin của con thuyền này.
Người đưa đò vừa nhìn về phía Hà Hân, càng nhìn hòn đá kia nhiều hơn vài lần.
Thật nặng nha, cũng không biết là nữ quỷ hồn này nặng hay là tảng đá kia nặng!
Theo lý mà nói, chỉ một con quỷ lên thuyền, con thuyền không thể nào lên xuống khoa trương như vậy.
"Lên thuyền đi, nếu không lên thuyền liền không đợi!"
Người đưa đò vừa nói ra lời này, rất nhiều quỷ hồn mới lại bắt đầu lên thuyền, chỉ là lần này tuy rằng cũng đoạt vị trí, nhưng rõ ràng kiềm chế rất nhiều.
Nơi xa bên trong mây đen, Dịch Thư Nguyên và một đám quỷ thần huyện Nguyên Giang cũng hơi nhẹ nhàng thở ra, cuối cùng là hữu kinh vô hiểm lên thuyền, tổng cộng hai mươi bảy quỷ hồn lên thuyền, từng đạo lệnh bài bay đi.
Quỷ hồn tít mãi bên ngoài cách mạn thuyền chưa tới một cách tay, con thuyền cũng lún nước sâu hơn không ít.
Con thuyền vẫn còn hơi lắc lư, người đưa đò đã thu ván cầu về, chống cán thuyền xuống lái thuyền.
"Đi rồi đi rồi, trên đường vãng sinh chớ lưu lại... . Thuyền đi thuyền đi, trên sông Vong Xuyên chớ quay đầu...
Con thuyền lung la lung lay xuất phát, chạy tới bờ sông Vong Xuyên trong sương mù bên kia, mà những nơi đò U Minh đi qua, trên sông Vong Xuyên một mảnh sôi trào.
Cả đám quỷ thần huyện Nguyên Giang nhìn con thuyền đi xa, Dịch Thư Nguyên cùng đám sơn thần còn tốt, nhưng một đám Quỷ thần U Minh cũng đã nhíu mày.
"Thuyền này lún nước quá sâu!"
"Đúng vậy, nhìn thật là nặng!"
"Không biết sẽ có mấy kẻ té xuống....."
Bên phía đò U Minh, tốc độ lướt của con thuyền cũng chậm hơn so với thường ngày, may mà chủ yếu dựa vào sào của người đưa đò, không đến mức bị quỷ hồn kéo đi.
"A, cút ngay, cút ngay !"
"Để cho ta đến bên trong đi!"
"Tránh ra !
Bên cạnh mạn thuyền không ngừng có bàn tay đáng sợ trắng bệch mò lên, quỷ hồn bên cạnh nhao nhao chen lấn vào bên trong.
Quỷ hồn càng là la to, lại càng nhanh hiện ra bộ dạng điên cuồng.
Có quỷ hồn nhìn Hà Hân là hạng người nữ lưu lại ở bên trong, lúc trên bờ còn sót lại một chút phong độ nhưng vào lúc này đã không còn nữa, muốn đẩy nàng ra bên ngoài.
"Ngươi đi ra bên ngoài, để cho ta đi vào!"
Cánh tay của Hà Hân bị một tên quỷ hồn bên cạnh giữ chặt, nàng sợ tới mức thân thể run lên, kêu to một tiếng đột nhiên dùng viên đá đập tới phía đối phương.
"Thả ta ra !"
"Bành ! ".
Một đạo mực quang hiện lên, cánh tay quỷ hồn bắt lấy Hà Hân trực tiếp bị đẩy lùi, văng tới cạnh mạn thuyền.
"Cứu cứu ta!"
"Để cho ta đi lên !"
Vào thời khắc này, từng cánh tay ôm lấy cổ của gã quỷ hồn này treo ở cạnh mạn thuyền, trong tiếng quỷ hồn thét lên, gã liền bị kéo xuống dưới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận