Tế Thuyết Hồng Trần

Chương 144: Thời cơ đã thành (2)

Tranh đấu đại hội võ lâm đã đến thời khắc mấu chốt.
Trong khoảng thời gian này, thông tin khả năng cao thủ Tiên Thiên hiện thân cũng có nhiều hơn, nhưng phần lớn đều là tin đồn thất thiệt, cũng không ảnh hưởng được tâm tính võ giả còn lại.
Giờ phút này, trên một bè trúc trên nước một trong những Huyền Vũ tràng đang tiến hành một trận so đấu.
Song phương tỷ thí một người là hảo thủ dùng thương, chính là Đoạn Tự Liệt, còn một người thiện dùng cửu tiết tiên, trên khoảng cách cũng không hề thiệt thòi.
Trên bờ chật ních người xem cuộc chiến, mà người thông minh hoặc là thủ đoạn cao tay một chút, đã sớm mướn thuyền đứng trên mặt sông quan sát.
Đoạn Tự Liệt cầm một thanh trường thương kéo dài giống như cánh tay, trường thương trong tay y linh động lại cương mãnh vô cùng, mỗi một lần trường thương vũ động đều mang theo từng đợt tiếng kêu ô ô.
Khiến cho võ giả sử dụng cửu tiết tiên cũng không có nhiều chỗ nhàn rỗi, roi thép trong tay gã có thể nhu có thể cương, thậm chí có thể hóa thành một thanh trường thương khác chính diện cứng đối cứng cùng thương của Đoạn Tự Liệt.
"Bành ! ".
Đầu thương hai người cùng chạm vào nhau, cây roi nguyên bản cương mãnh bỗng nhiên mềm xuống, trong chốc lát cuốn lấy cây thương lớn sau đó kéo một cái.
Đoạn Tự Liệt chỉ cảm thấy một cỗ lực lớn từ trên thương truyền đến, nhưng lúc này buông tay chẳng khác nào bị tước vũ khí, y dứt khoát thả người nhảy lên, nhảy từ trên bè trúc của chính mình, lăng không phóng tới bè trúc của đối thủ.
Người trên không trung, Đoạn Tự Liệt còn vận lực rung thương, khiến cho roi thép của đối thủ không cách nào bỏ chạy.
"Ha! ".
Đối thủ vốn muốn thu hồi roi thép công kích Đoạn Tự Liệt trên không trung, lại phát hiện binh khí của mình cũng đã bị cuốn lấy.
"Đến rất hay ! ".
Song phương riêng phần mình vận khởi nội lực, một người từ trên trời giáng xuống, một người đứng trung bình tấn đón đỡ.
"Phanh ! ".
Mặt nước xung quanh bè trúc bùng nổ lên bọt nước, xung quanh đã là biên giới sân bãi, dây thừng buộc cố định bè vậy mà lại dưới một chưởng này đứt gãy từng khúc.
"Hí... á..."
Toàn bộ chiếc bè trúc trôi xuôi theo dòng nước, mà hai người trên bè trúc căn bản không có dừng lại, trong mắt hai người, giờ phút này bè trúc chính là giới tràng thi đấu!
"Đùng" "Đùng" "Đùng" "Bành"...
Hai người từ đấu binh khí hóa thành đấu tay không, quyền chưởng, tóm bắt, đi đứng, giao phong các loại khắp nơi, chiêu thức thân pháp không ngừng giao phong, di chuyển giao thủ bên trên bè trúc nhỏ hẹp.
Những người ở trên bờ xung quanh cũng nhao nhao di chuyển theo, người đang xem cuộc chiến trong nước cũng không ngừng thúc giục.
"Nhà đò, nhanh đuổi theo !"
"Nhanh lái thuyền ! ".
Bên bè trúc, song phương tỷ thí chiến đấu đã đến tình cảnh gay cấn, hai người lại lần nữa đoạt lại binh khí, giao phong trong không gian nhỏ hẹp.
Mũi thương và đầu roi lập lòe ánh sáng lạnh.
"Đương ! ".
Lại một lần giao phong, đầu thương lại bị cuốn lấy, song phương vận lực, mũi thương đảo qua dưới đáy bè trúc, toàn bộ bè trúc rốt cuộc không chống đỡ nổi nữa, hoàn toàn tan rã.
Hai người rất nhanh lần nữa giao thủ vài cái, dưới chân riêng phần mình chỉ còn lại có một cây trúc, thân hình lắc lư vài cái liền duy trì cân bằng, sau đó lập tức lần nữa tấn công về phía đối thủ.
"Ha ha ha ha ha, thống khoái, các hạ hảo thủ đoạn ! ".
"Các hạ cũng là hảo công phu ! ".
Hai người duy trì cân bằng trên cây trúc, vừa đánh vừa giữ thăng bằng, rất nhiều con thuyền lớn nhỏ bên đó đuổi theo, lại có thêm người đang chạy trên bờ.
Đoạn giữa của cửu tiết tiên được giữ lại ở trong tay người sử dụng roi, hai tay khua lên giống như là múa một cây thương to, lấy đầu roi cùng roi nhọn cứng đối cứng cùng mũi thương cùng chuôi thương của Đoạn Tự Liệt.
Đôi binh giao kích phát ra tiếng kim loại vang.
"Đương" "Đương" "Đương"...
Một cái sóng nước đánh tới, cây trúc dưới chân Đoạn Tự Liệt bất ổn, lúc này roi dài bỗng đột nhiên trở nên mềm lại, sát khoảng cách bắn về phía bên hông y, trực tiếp cuốn lấy eo của y, đồng thời sử dụng sức mạnh kéo một cái.
"Rơi xuống nước cho ta! ".
"Mơ tưởng!"
Đoạn Tự Liệt lấy chuôi thương giữ chặt cửu tiết tiên, hai chân dùng sức đạp một cái, đạp lên cây trúc không vào trong nước lại dẫn bọt nước bay lên.
Người trên không trung, thân hình Đoạn Tự Liệt thay đổi, dứt khoát dùng thân thể "Quấn quanh" kéo cửu tiết tiên đến, đồng thời cây thương lăng không sử dụng ra nhất thức hoành thương quét xuống.
"Đùng ! ".
Mảng lớn màn nước trực tiếp bị quét lên, cả người Đoạn Tự Liệt cùng với trường thương trực tiếp xuyên qua màn nước giũ ra nhiều thương hoa.
Giờ phút này vũ khí của đối thủ đã bị đoạt, trong lúc nhất thời có chút bối rối, muốn biến chiêu nhưng thể lực có chút hết chống đỡ nổi, chỉ có thể hai tay vận kình không ngừng đón đỡ thương ảnh, nhưng lại làm sao có thể chỉ bằng tay không mà hoàn toàn ngăn lại được chứ.
"Phanh" "Phanh"...
Giờ khắc này, thương ảnh phá ra.
"Phốc..."
Đoạn Tự Liệt một thương đâm vào đầu vai của đối phương, theo trường thương nhảy lên, đầu thương dính theo vết máu lần nữa xuất hiện, thân hình đối thủ cũng bị đánh bay.
"Phù phù !" một tiếng rơi vào trong sông.
"Vù vù... ."
Đoạn Tự Liệt phun ra một hơi trọc khí thật dài, cầm thương chắp tay về trong nước.
"Đa tạ rồi!"
Người trong nước thua tâm phục khẩu phục, đồng dạng chắp tay đáp lễ.
"Tại hạ bại phục!"
Bất luận là người trên bờ hay là trên thuyền, rất nhiều người không khỏi reo hò khen hay vì trận so đấu này, quá trình này thật sự là quá đặc sắc.
Càng có người liên tiếp nghị luận.
"Này Đoạn Tự Liệt cũng thật lợi hại!"
"Đúng vậy, hai trận trước đã lộ ra xu hướng suy tàn, vậy mà lại có đột phá!"
"Ai nha, ta không có cược y mất rồi, ta cho rằng y gặp gỡ Giang Vạn Thương am hiểu sông nước nhất định phải thua!"
Đoạn Tự Liệt đứng trên cây trúc, hơi thở hổn hển, đánh xong một trận chiến này y lại có được rất nhiều thu hoạch.
Ngày hôm nay, 108 người vốn nên trực tiếp đào thải một nửa, nhưng có người lưỡng bại câu thương hoặc là song song kiệt lực cùng ra.
Một ngày tỷ thí tàn khốc kết thúc, người tham dự đại hội lại chỉ còn thừa lại 41 người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận