Tế Thuyết Hồng Trần

Chương 274: Đùa giỡn quay vòng vòng (2)

Thủy Thần Khai Dương bên đó sau khi xác nhận Dịch Thư Nguyên đi rồi, một lát sau gã mới thấp giọng nói ra một câu mạnh miệng, sau đó cũng nhanh chóng rời khỏi miếu hà bá.
Sau khi trở lại Thủy Phủ, Niên Triêu Sinh khôi phục lại thần uy ngày xưa, bên trong Thiên Điện bên cạnh chánh điện sụp đổ, gã nói đơn giản ý muốn của mình với thủ hạ quan tướng, truyền đạt mệnh lệnh xuống.
Niên Triêu Sinh đương nhiên sẽ không đề cập một chữ nào đối với tình hình thực tế chân chính phát sinh ở miếu hà bá, nhưng phần nộ khí kia của gã, một đám người bên trong thủy phủ đều có thể nhìn ra và cảm thụ được.
"Bắt hai cái thứ không nên thân kia về đây cho ta! ".
Dưới cơn thịnh nộ, tiếng gào to của Niên Triêu Sinh truyền khắp Thủy Phủ.
"Chú ý không nên đụng đến thuyền bè!"
Nhưng mà câu bổ sung thứ hai lại không có tức giận mạnh mẽ như vậy.
Dưới lệnh này, thoáng cái tất cả tinh binh mãnh tướng thủy tộc ở bên trong thủy phủ đều đi ra, chúng nó đều có mục tiêu, bởi vì Thủy Thần đại nhân biết đại khái vị trí của cá nheo tinh cùng với Đại Dạ Xoa.
Lúc này Dịch Thư Nguyên đứng trước mũi tàu thuyền lớn cũng có thể cảm nhận được bên dưới đáy sông Khai Dương có một trận tương đối rối loạn, đám tôm cá trong nước cũng đều kinh hãi chạy loạn lên.
Tiếp đó Dịch Thư Nguyên còn cảm giác được, con cá chép giả mà mình thi pháp biến hóa ra cũng bị kinh động đến.
Loại tình huống này, Dịch Thư Nguyên đại khái cũng có thể đoán được là do Thủy Thần Khai Dương đã hạ xuống mệnh lệnh nào đó.
"May mà chúng ta đã giấu nàng đi, nếu không dưới loại tình huống này, không chừng bọn họ liền chó ngáp phải ruồi mà bắt được nàng."
Nghe Dịch Thư Nguyên thì thầm, Hôi Miễn cũng nhỏ giọng nói.
"Hừ, nàng ta ngược lại thật là hay, ngủ thật là ngon trong cây quạt, còn không biết tiên sinh đã làm ra nhiều sự tình kinh thiên động địa như vậy!"
"Nói kinh thiên động địa cũng hơi quá..."
Dịch Thư Nguyên nói được một nửa liền không có tiếp tục nói hết lời, nếu như thật sự muốn bàn về việc này, cũng không tính là động địa, nhưng mà khẳng định là động sông, về phần động trời...
Dịch Thư Nguyên chuyển tầm nhìn về phía bầu trời, Thủy Thần Khai Dương đã làm sai trước, vả lại thần đức bất chính, chắc sẽ không chủ động làm cho việc này to ra chứ nhỉ?
Gần đoạn thủy vực mà chiếc thuyền chở Dịch Thư Nguyên đã từng đỗ qua, một con cá chép màu kim hồng đang cấp tốc chạy thục mạng.
Một cái bong bóng khí bỗng nhiên xuất hiện ở phía trước của nó, cá chép không tránh kịp, đụng đầu tới.
"Ba ! ".
Cá chép đập vào bong bóng khí, chẳng những không có sức đánh vỡ nó, ngược lại thoáng cái liền tiến vào bên trong bong bóng khí, bị nó bao trùm lại.
Một con nửa phần dưới là một con cua, nửa phần trên là thân người, bên trái kìm lớn bên phải càng cua, đi đến trước bong bóng khí, dùng cái kìm nắm bong bóng khí trong tay.
Bộ dạng của tướng quân cua này, chính là pháp môn yêu quái thủy tộc thường dùng, nhất là tọa hạ của thần đạo Thủy Thần.
So với lập tức hoàn toàn hóa hình, loại quá trình gia tăng đạo hạnh biến hóa từng bước này cũng coi như là một loại thiên môn khá ổn định.
"Ngươi chính là cái con cá chép tinh kia đúng không? Còn muốn chạy?"
Lời của tướng quân cua vừa mới hạ xuống, giọng nói đại hỉ của cá nheo tinh liền từ trong nước truyền tới.
"Làm tốt lắm ! rốt cuộc đã bắt được nàng rồi!"
Thân thể cá nheo tinh khổng lồ gạt bay nước bùn, từ đằng xa bơi tới, bên người nó còn có cả con Đại Dạ Xoa kia.
Tướng quân cua nhìn hai kẻ bơi tới, một đám thủy tộc bên cạnh liền nhao nhao khuếch tán về xung quanh, mơ hồ có xu thế vây quanh hai người.
"Tướng quân cua thật là thần dũng, một hơi liền bắt được con cá chép này, nàng khiến cho ta tìm kiếm thật là lâu đó ha ha ha ha ha."
Cá nheo tinh đến gần tướng quân cua, nhìn chằm chằm vào con cá chép bên trong bong bóng khí, cất tiếng cười to, nhưng mà Đại Dạ Xoa đi cùng đã nhận ra tình huống không đúng, tại sao thủy tộc xung quanh lại chỉ nhìn chằm chằm mình cùng với cá nheo tinh?
"Hừ, các ngươi là còn không biết mình phạm vào chuyện gì đi?"
"Hả?"
Cá nheo tinh ngây ra một lúc, nhìn tướng quân cua nhỏ hơn rất nhiều so với thân thể của mình, mà Đại Dạ Xoa bên cạnh thì lại nắm thật chặt cái xiên thép trong tay, sắc mặt âm lãnh.
"Lời này của tướng quân cua là có ý gì? Ngươi dẫn theo thủy tộc dũng mãnh vây quanh chúng ta là có ý đồ gì? Nếu như để cho Thủy Thần đại nhân biết được, sợ là không tốt đâu!"
"Hừ, đây chính là mệnh lệnh của Thủy Thần đại nhân, lệnh bài truy nã ở đây, ta khuyên các ngươi nên ngoan ngoãn đi theo, nếu không ta liền không khách khí!"
Tướng quân cua lấy ra lệnh bài cầm trong tay, thần sắc bất thiện nhìn chằm chằm tới Đại Dạ Xoa.
Con cá nheo tinh này không đáng để lo, nhưng nếu như Đại Dạ Xoa phản kháng liền thú vị rồi.
Tướng quân cua đã sớm nhìn không vừa mắt tên này, một quỷ vật do đông đảo quỷ nước dây dưa mà thành, lệ khí chưa tiêu, lại ngày ngày nghênh ngang, chẳng qua cũng chỉ là ác quỷ trong nước mà thôi!
"Bên phía Thủy Thần đại nhân đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Đây là việc ngươi có thể hỏi sao? Dù sao cũng là các ngươi gây họa, tự mình trở về hỏi Thủy Thần đại nhân đi!"
"Người tới, bắt lại cho ta!"
Một đám thủy tộc nhao nhao xúm tới nơi đây, phần lớn không có nhân dạng.
Chăng qua việc mà tướng quân cua chờ mong không có phát sinh, cá nheo tinh cùng với Đại Dạ Xoa đều không có phản kháng, cho dù người sau mấy phen do dự bốc lên quỷ khí, nhưng mà cuối cùng vẫn lựa chọn bó tay chịu bắt.
"Ta sẽ ghi nhớ việc hôm nay."
Đại Dạ Xoa âm tàn nói, trên mặt của tướng quân cua lộ ra nụ cười quái dị.
"Mang đi!"
Vào một lát sau, bên trong thủy phủ của Thủy Thần Khai Dương, cá nheo tinh cùng với Đại Dạ Xoa đã bị bắt trở về.
Lúc này Thủy Thần Khai Dương Niên Triêu Sinh liền đứng ở bên ngoài Thiên Điện thủy phủ chờ sẵn.
Thấy sắc mặt nghĩa phụ bất thiện đứng ở bên ngoài thủy phủ, cá nheo tinh trước một bước đi tới, thân thể còn chưa tới, đã lập tức cất tiếng tố khổ.
"Nghĩa phụ ! chúng nó vậy mà lại tới để bắt ta, còn nói là mệnh lệnh của ngài, nghĩa phụ, hôm nay ta còn gặp phải một người hung nhân dùng tiên pháp đối phó với ta, may mà chúng ta chạy trốn nhanh, nếu không ngài liền không nhìn thấy được ta nữa rồi, nghĩa phụ, ngài phải làm chủ cho ta."
Đại Dạ Xoa nhìn thấy tình hình không hợp lắm, căn bản không dám tiến lên.
Niên Triêu Sinh nghe cá nheo tinh nói xong, lửa giận trong lòng càng không ngừng được mà tăng vọt lên, trên mặt lộ ra nụ cười lạnh, trước đảo mắt nhìn qua Đại Dạ Xoa bên kia, lại nhìn tới cá nheo tinh trước mắt, gật đầu nói.
"Tốt, rất tốt, làm chủ chứ gì, để ta làm chủ…Cho ngươi! ".
"Bành."
Niên Triêu Sinh không chút dấu hiệu vung tay phải lên, một đống lớn bọt nước nổ tung, trực tiếp đập thẳng vào trên vào mặt cá nheo tinh.
"Ầm ầm ! ".
Cá nheo tinh lếch theo mặt đất thủy phủ trượt ra sau, trực tiếp nện vào trên mặt một khối đá trong lòng sông, một sợi râu còn dư lại của gã cũng bị nghiền nát dưới một chưởng này.
"Còn ngươi nữa! Đã qua bao nhiêu năm rồi vậy mà vẫn không thay đổi được đức hạnh như cũ, ngươi là nguyện ý làm quỷ hay là muốn làm thần? Hút dương khí? Ta cho ngươi hút đủ! ".
Niên Triêu Sinh thò tay nhiếp lấy, Đại Dạ Xoa trực tiếp bay về phía gã, sau đó một đạo thần quang hiện ra, trực tiếp chiếu xạ tới trên người Đại Dạ Xoa.
"Xì xì xì xì xì."
Âm thanh giống như là tiếng dầu kèm theo khói trắng lập tức bay lên ở trên người Đại Dạ Xoa.
"A a a, Thủy Thần đại nhân, tha mạng! ".
Sau một trận hành hạ, Niên Triêu Sinh mới tính nhổ ra được ngụm ác khí trong lòng, nội tâm cũng dễ chịu hơn nhiều.
Tướng quân cua đứng ở một bên nhìn thấy rất là sảng khoái, thừa dịp Niên Triêu Sinh tựa hồ là không còn tức giận nhiều nữa, gã liền nắm lấy thời cơ tiến lên tranh công.
"Thủy Thần đại nhân, con cá chép tinh mà chúng nó truy bắt hồi lâu đang ở ngay đây!"
Nói xong tướng quân cua liền đẩy một cái bong bóng khí cất kỹ lúc trước ra, lơ lửng trôi đến trước mặt Niên Triêu Sinh.
Sắc mặt Niên Triêu Sinh lại trở nên dễ coi hơn một chút, nhìn về phía cá chép đang hoảng hốt lo sợ nhưng không cách nào chạy trốn trong bong bóng khí.
"Ta đã nói từ trước rồi mà, cho dù ngươi có chạy trốn nhanh hơn nữa, cũng không thể nào trốn thoát khỏi thủy vực Khai Dương này được."
Nói xong, Niên Triêu Sinh liền thò tay vào bên trong bong bóng, trực tiếp một phát bắt được cá chép, mà con cá chép lại càng không ngừng giãy giụa.
Nhưng theo Niên Triêu Sinh càng dùng sức, một khắc sau, trên người cá chép bỗng nhiên "Đùng !" một tiếng, như là bọt biển tiêu tan, lực tay của gã cũng thoáng cái dừng lại, đồ vật trong tay trực tiếp biến thành một đoàn tóc tết.
Trong lúc nhất thời, bao gồm cả Niên Triêu Sinh, bên trong thủy phủ liền trở nên lặng ngắt như tờ, ngay cả hai người mới vừa nãy còn mơ hồ kêu thảm cũng không dám lên tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận