Tế Thuyết Hồng Trần

Chương 307: Quang ảnh diệt thi ảnh (1)

"Tướng quân, ngài ở đâu? Thi khí này thật là mạnh, ảnh hưởng tới linh giác của chúng ta!"
Trong nước có thuộc cấp lên tiếng hỏi thăm, giờ phút này đối với bọn họ mà nói, bên trong thủy vực quả thực là đưa tay không thấy được năm ngón, hơn nữa luồng thi khí này còn đang không ngừng phát tán ra ngoài.
Tình huống của tướng quân cua tốt hơn một chút, đại khái có thể cảm giác được vị trí đám bộ hạ của mình, tầm nhìn lại một mực khóa chặt bóng đen trong nước, bóng đen đang không ngừng tràn ra khói đen, hơn nữa còn di chuyển rất nhanh trong nước.
"Các huynh đệ, giảm thiểu số lần thở ! trong nước đã có thi độc ! ".
Cuối cùng là thứ đồ chơi quỷ gì, rõ ràng ngay cả chân cũng không còn, nhưng tốc độ ở trong nước rõ ràng còn nhanh hơn cả so với ngự thủy!
Nhưng mà như thế này mới con mẹ nó giống như là một trận chiến chứ!
"Đừng vội càn rỡ, đây chính là trong nước!"
Tướng quân cua ngự thủy phóng tới bóng đen, mở miệng hét to một tiếng.
Một trận gợn nước lưu quang khuếch tán, hóa thành một cái bóng khí ngậm nước bao vây một mảnh thủy vực lại, không phải chuẩn xác che phủ hướng đi của bóng đen, giống như là bong bóng khí mới xuất hiện, bóng đen kia liền trực tiếp tự mình đụng phải và đi vào bên trong.
Một đầu đụng vào, nhưng lại lôi kéo ra một cái đường cong khoa trương.
Giờ khắc này cũng có từng đạo lưới ánh sáng mang theo gợn nước từ bốn phương tám hướng hội tụ tới đây, định trụ bong bóng khí.
"Bành ! ".
Bong bóng khí bị hắc khí nổ tung, nhưng tám chân của tướng quân cua tung hoành với tốc độ cực nhanh, lập tức vọt tới trước bong bóng khí, sau đó liền đập một cái càng lớn qua.
"Ầm ầm ! ".
Trong nước lại nổi lên một trận trùng kích, trên mặt sông càng là dấy lên bọt nước, rất nhiều thuyền hoa cũng trở nên đong đưa, khiến cho người trên thuyền kinh hãi liên tục thét lên.
Mà tướng quân cua dưới nước phát hiện cái càng của mình lại bị tiếp được rồi, một gương mặt khô héo đáng sợ từ trong sương mù màu đen hiện ra, hầu như mặt kề mặt cùng với gã.
"Rống."
Chất lỏng giống như mực tàu phun ra từ trong miệng thi thể, tới trước mặt tướng quân cua liền bị một tầng thần quang bong bóng khí hiện ra ngăn trở, giờ khắc này mấy cái chân cua tựa như cây thép rất nhanh liền đâm tới phía trước.
Phốc phốc phốc phốc…
Chân cua trực tiếp đâm xuyên qua thi thể, mở ra rất nhiều lỗ trên người nó, cũng chém hai tay của nó xuống.
Chỉ là giờ phút này một cỗ hấp lực cường đại truyền đến từ phía trước, tướng quân cua phát hiện mình rõ ràng sắp dính vào cùng thi thể.
"Chút tài mọn!"
Lúc này tướng quân cua cũng thành mắt trận của đại trận, lấy chính mình chỉ huy lực lượng thủy tộc, từng đạo bạch quang quét mơ hồ tới, quất trên thi ảnh.
Bạch quang tựa như sóng lớn dưới nước, lại mang theo uy lực như là nham thạch, đáy nước một trận man lực cuồn cuộn.
Tướng quân cua lập tức giẫm lên nước lui về phía sau, lại phát hiện thi thể cũng tránh thoát được ràng buộc.
Càng nhiều hắc khí hơn nữa ngấm dần khắp thuỷ vực, hầu như che đậy hoàn toàn tầm nhìn.
"A… !"
Có thủy tộc phát ra tiếng kêu thảm thiết, Dạ Xoa gần đó dùng xiên thép đâm tới, nhưng lại đâm hụt, một con cá lớn bị thi thể áp vào trên người bị bắt đi, thoạt nhìn giống như là cá chở thi thể đang bơi rất nhanh vậy.
Mà tai mắt mũi miệng cùng với lân phiến ở trên người cá lớn, từng khe hở đều không ngừng tràn ra huyết khí, chỉ một lát sau đã bị hút khô hoàn toàn.
Tướng quân cua phẫn nộ lên, nhưng cũng nhiều hơn vài phần kiêng kị.
Cái đồ chơi này còn biết phá trận? Là bản năng hay là có linh trí?
Trên mặt sông, từng con tôm cá lớn nhỏ nguyên bản trong sông nhao nhao lật bụng trắng lên, lơ lửng từ dưới nước trồi lên.
Đội thuyền trên mặt nước không ngừng có người kinh hô, không có ai dám đi vớt cá nổi lên, hơn nữa mạch nước ngầm dưới sông dũng động, cái này vừa nhìn qua liền thấy không bình thường.
Rất nhiều con thuyền ở thuỷ vực gần đó đều đang tìm kiếm nghĩ cách đi tới gần bên cạnh bờ.
Nghe một chút âm thanh kinh hoảng từ truyền trên mặt nước chuyền tới phía dưới, tướng quân cua nhìn lên bên trên một cái, vung tay phải lên, từng đạo sóng lớn hiện ra trên mặt nước, phụ giúp một chút con thuyền lớn nhỏ rời khỏi mảnh thuỷ vực này.
Mà chiến đấu dưới nước cũng không ngừng diễn ra, đồng liêu kêu thảm thiết, mấy đạo thân ảnh trong nước phóng tới phía kia, có Dạ Xoa cũng có tôm binh.
Từng đạo binh khí trực tiếp đánh tới phía cảm giác thấy, đâm thủng thi thể cá khô héo, nhao nhao đánh tới thi ảnh.
"Bành" "Bành" "Bành" "Bành".
"Tản ra!"
Dạ Xoa ra lệnh, một đám thủy tộc lập tức lui ra phía sau, đồng thời một đạo bạch quang quét tới, trực tiếp đánh tới dán vào trên thi ảnh, một tiếng ầm vang ra sức quét bay.
"Các huynh đệ, thứ này quỷ dị không dễ liều mạng, trước tiên tạm cứ lôi kéo giữ lại!"
Tướng quân cua vừa mới cảm thấy cái đồ chơi này lại muốn hút tinh khí của mình, khí huyết trong thân cuồn cuộn một trận.
Nhưng mà tướng quân cua cùng thủ hạ dưới tay cũng không cần phải phân ra cao thấp cùng thứ ấy, dẫu sao lần này chính là trợ trận cho tiên nhân.
Sự thật cũng quả thật đúng như cùng tướng quân cua nghĩ, động tĩnh bên trong thủy vực làm cho người thường cũng kinh hô không ngừng, huống chi là những tồn tại khác.
Giờ phút này trên bờ biên giới kênh đào, du thần của kinh sư cùng với một chút âm sai đã hiện thân, tuy không rõ ràng trong nước đã xảy ra chuyện gì, nhưng rõ ràng có thể cảm giác được dưới nước sóng lớn cuồn cuộn, lại càng không ngừng có bong bóng trồi lên, thậm chí trên mặt sông trực tiếp nổ tung bọt nước.
Dạ Xoa mới vừa từ trong thành ra tới thấy tình huống trong nước cũng ý thức được không ổn, lập tức định quay lại trong thành đi tìm Dịch Thư Nguyên, nhưng bên tai rất nhanh đã nghe được giọng nói của Dịch Thư Nguyên, nhìn quanh một chút sau đó khẽ gật đầu, đạp trên nước từ khu vực khác đi vào sông.
Lúc này Dịch Thư Nguyên đã dung nhập trong gió bay đến biên giới sông Khai Dương.
Từ trên bầu trời nhìn xuống, thủy vực Khai Dương rộng lớn hiện ra một loại hiện tượng kỳ lạ phân biệt rõ ràng.
Một mảng lớn thủy vực hạ du bến cảng bị một loại trận pháp hình tròn ràng buộc, nước sông trong trận pháp lộ ra một mảnh đen nhánh cảm giác không sạch sẽ, mà ở bên ngoài khu vực này thì nước sông lại là bình thường.
Loại màu sắc này người thường có lẽ không nhìn thấy, nhưng ở trong mắt Dịch Thư Nguyên lại cực kỳ rõ ràng.
Một chút thuyền lớn siêu vẹo chạy bất ổn, rất nhiều tựu thật giống như được sóng phụ giúp rời xa khu vực đen nhánh.
Động tĩnh dưới nước lại khi có khi không, một hồi trầm mặc lại một hồi kịch liệt, có thể khẳng định là thủy tộc trong nước nhất định đang bày trận đấu cùng thứ gì đó.
"May mà vây thi khí này ở dưới nước, nếu không nói không chừng có thể mang theo một trận ôn dịch."
Cho dù đến lúc đó đồ vật dưới nước khẳng định sẽ bị hủy diệt, nhưng loại dịch bệnh này cũng không dễ khống chế.
Dịch Thư Nguyên ngự phong trên trời, cũng không hiện ra thân hình, trong nước nhìn như nguy cấp, nhưng mà khí tức thủy tộc bên trong một mảnh đen nhánh tuy gấp mà không loạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận