Tế Thuyết Hồng Trần

Chương 286: Thiên Đế cũng rất biết diễn (2)

Giờ phút này trong chánh điện của Thần Tiêu bảo điện không chỉ có Thiên Đế, càng có một chút Thiên Thần vừa lúc ở trong Thiên cung, chúng thần chia làm hai bên, trong điện bày biện một cái kệ cao bằng hai người, trên kệ lại đặt lấy một mặt gương cao nửa người.
Bá !
Một đạo thần quang bay về phía Thần Tiêu bảo điện, bên trong thần quang chính là mấy vị Thiên Thần của Lôi Bộ và Đấu Bộ, cùng với mấy người dưới thủy vực Khai Dương được mang đến.
Chẳng qua là khi một đám thần quang sắp bay vào Thần Tiêu bảo điện, tấm biển chỗ đại điện bỗng nhiên có ánh sáng hiện lên, hóa thành một mảnh màn sáng quét tới.
Sau khi màn sáng đảo qua, cá nheo tinh cùng với Đại Dạ Xoa trực tiếp bị đánh bay ra khỏi thần quang, rơi xuống trên bậc mây.
"Ài ôi!"
Cá nheo tinh há miệng phun tiếng người kêu đau một tiếng, nhưng nó cùng Đại Dạ Xoa bên cạnh còn không kịp làm ra phản ứng, trong chốc lát liền có mấy đạo thần quang hiện ra bên người, mũi nhọn của mấy chuôi trường kích đã vững vàng chỉ tới trán cùng với cổ họng của Đại Dạ Xoa và cá nheo tinh.
"Nghiệp chướng, Thần Tiêu bảo điện cũng dám xông vào! ".
Thị vệ Thiên cung phẫn nộ hét lên, Thần quan áo trắng rơi xuống, không nhanh không chậm nói.
"Hiểu lầm, đây đều là người Thiên Đế cho truyền bá, nhưng mà xem ra chúng nó không vào được Thần Tiêu bảo điện này."
Bên trong Thần Tiêu bảo điện, từng ánh mắt nhìn ra ngoài điện, có kinh ngạc, có trầm tư, có khinh miệt, nhìn yêu khí cùng quỷ khí tản ra lệ ác không sạch sẽ ngoài điện, đây là cấp dưới của Thủy Thần Khai Dương?
Cuối cùng, chỉ có Thủy Thần Khai Dương Niên Triêu Sinh cùng Thần quan áo trắng tiến vào bên trong Thần Tiêu bảo điện, mấy vị Tinh Túc quan cùng với Thần tướng Lôi Bộ thì đã đứng ở hai bên.
"Bẩm Đế Quân, đã đưa Thủy Thần Khai Dương Niên Triêu Sinh đến, nghĩa tử cùng với Đại tướng dưới trướng không vào được Thần Tiêu điện, mời Đế Quân trách phạt!"
"Không phải lỗi của ngươi, lui ra đi!"
"Vâng!"
Thần quan áo trắng rời khỏi bên người Niên Triêu Sinh, để cho Niên Triêu Sinh bỗng nhiên sinh ra một loại cảm giác cô độc, sinh ra một loại sợ hãi, mà chiếc gương lớn trước mặt kia càng là theo bản năng hấp dẫn sự chú ý của gã.
"Niên Triêu Sinh."
Giọng nói uy nghiêm của Thiên Đế vang lên, trong lòng Niên Triêu Sinh run lên, nhanh chóng hành lễ.
"Thủy Thần Khai Dương Niên Triêu Sinh, bái kiến Đế Quân!"
Thiên Đế không lộ hỉ nộ, chỉ là lẳng lặng nhìn Niên Triêu Sinh.
"Niên Triêu Sinh, Thiên Đình đã tìm được tiên nhân hủy miếu thờ tổn hại đạo hạnh của ngươi, ngươi cảm thấy nên xử trí hắn như thế nào?"
"Ách, có thể, có thể xử trí như thế nào ạ?"
Niên Triêu Sinh theo bản năng hỏi một câu.
"Cho dù vị kia là tiên tu, cũng phải tiếp nhận thiên phạt, có thể ngũ lôi oanh đỉnh, có thể phá vỡ tiên thể, cũng có thể đi một vòng trên Trảm Tiên Thai, hoặc cũng có thể thần hình đều diệt."
Nghe Thiên Đế nói, trong lòng Niên Triêu Sinh vui vẻ, hầu như định há miệng chọn phần nặng nhất, nhưng bỗng nhiên nghĩ đến hai tên gia hỏa bên ngoài kia, liền do dự một chút sau đó mới mở miệng.
"Đế Quân, việc này ta cũng có một chút khuyết điểm, đều bởi vì chỉ huy khiến cho có một chút hiểu lầm, hai kẻ ngoài điện kia vốn là yêu tà xuất hiện trong kênh đào Khai Dương, ta thân là Thủy Thần, lại cảm giác trời cao có đức hiếu sinh, cho chúng nó cơ hội, điểm hóa cho chúng nó cải tà quy chính."
"Ai ngờ tiên nhân kia lại che chở cho yêu tà, mặc dù tình hữu khả nguyên, nhưng hắn cũng không nên khi nhục ta quá đáng, còn hủy cả Kim Thân của ta, không bằng liền làm vỡ tiên thể của hắn, hoặc là đưa lên Trảm Tiên Thai chém đầu?"
Niên Triêu Sinh một hơi liền rũ mình sạch sẽ, còn tự giác lưu lại thần hồn cho vị tiên nhân tiên đạo kia, coi như là hạ thủ lưu tình, lấy đó thể hiện thần đức của mình!
Thiên Đế nở nụ cười.
Niên Triêu Sinh cũng thoáng cái nhẹ nhõm một chút, vừa mới là mình quá khẩn trương, quả nhiên là đứng dưới đại thụ hóng mát rất tốt, tuy rằng ngày bình thường không thấy Thiên Đình, nhưng vào thời khắc mấu chốt quả là có thể chỗ dựa được!
"Ngươi trước tiên lui qua một bên, người tới, mời Dịch Đạo Tử vào Thần Tiêu bảo điện."
Niên Triêu Sinh nghĩ lui tới hai bên, nhưng nhìn một chút vẫn là đi tới chỗ Thủy bộ, dẫu sao tuy gã là đại thần hạ giới, không bị Thiên quan Thủy bộ cai quản, nhưng trên danh nghĩa cũng coi như là treo tên Thủy bộ, nếu như ngày nào đó mất mạng phi thăng lên Thiên Giới, vậy tám chín phần chính là làm Thiên quan Thủy bộ.
Chỉ bất quá khi Niên Triêu Sinh đi qua, giờ phút này một đám mấy người Thủy bộ Thiên Đình lại nhao nhao tránh ra một chút, hiển nhiên không muốn đứng cùng một chỗ với gã.
Niên Triêu Sinh dâng lên tức giận, nhưng mà cũng không tiện phát tác.
Cũng không lâu lắm, Dịch Thư Nguyên liền đi theo Thần nhân áo trắng đi vào Thần Tiêu bảo điện, hắn vô cùng lạ lẫm nhìn cái gương lớn trước mặt, sau đó vừa nhìn về phía chỗ ngồi cùng bàn ngọc dài phía trên, nhìn tới một vị Thần nhân thần quang rạng rỡ ngồi ở trên đó.
Vị Thần nhân này mặc áo đen viền vàng, đầu đội miện quan ngọc châu, trên người ẩn có thần quang vờn quanh, thậm chí mơ hồ có một tia cảm giác uy thế thiên địa áp bách.
Vào lúc Dịch Thư Nguyên nhìn Thiên Đế, Thần nhân có trong điện cùng với Thiên Đế ngồi trên ghế cũng đang nhìn hắn.
Trên người Thiên Đế có thần quang lưu chuyển, ánh mắt nhìn thẳng Dịch Thư Nguyên, mơ hồ lộ ra một cỗ áp bách.
Giờ phút này Lục Vũ Vi ở bên cạnh Dịch Thư Nguyên đã cảm thấy khó thở không thể động đậy, nhưng mà thần thái của Dịch Thư Nguyên lại vẫn tự nhiên như cũ, ít nhất thoạt nhìn thì là như vậy.
"Ngươi chính là Dịch Đạo Tử?"
Thiên Đế mở miệng, Lục Vũ Vi liền cảm thấy áp lực thoáng cái không còn, khẽ run miệng hô hấp một ngụm lớn, nhưng cũng không dám có bất kỳ âm thanh nào, đến bây giờ nàng cũng không dám ngẩng đầu nhìn lên phía trên.
Dịch Thư Nguyên tuy rằng kính sợ Thiên Đế, nhưng nội tâm căng thẳng không có nghĩa rằng trạng thái sẽ kém.
Có lẽ trên đạo hạnh hai người chênh lệch xa xôi, nhưng tiên đạo không bị thần đạo cai quản, bây giờ tâm cảnh của Dịch Thư Nguyên cũng đã có điều ngộ ra, nhìn chúng thần Thiên Giới cũng như nhìn hồng trần, mặc dù tâm nhanh nhưng mà yên, thần thái thích thú tự nhiên không sợ hãi vận số, quanh thân tự có ba phần thanh khí vờn quanh.
Ngược lại Dịch Thư Nguyên còn có mấy phần mừng rỡ, chính mình vậy mà gặp được Thiên Đế rồi, đây chẳng phải là dạo chơi ảo diệu hồng trần sao?
Nghĩ như vậy, trên mặt Dịch Thư Nguyên thậm chí còn mang theo vẻ mỉm cười, chắp tay thi lễ với Thiên Đế, coi như là coi trọng trên lễ nghi nhưng cũng không hèn mọn, chính hắn cũng cảm thấy có chút khó tin, vào lúc này vậy mà mình còn có thể cười được.
"Kẻ hèn này là Dịch Thư Nguyên, gặp qua Hạo Thiên Diệu La Chí Tôn Tự Nhiên Chân Định Thượng Hoàng Vô Cực Thiên Quân!"
Tư cách tu sĩ tiên đạo, bây giờ Dịch Thư Nguyên đã có một chút kiến thức, không thể nào giống như cùng Thần nhân tương tự gọi Thiên Đế là "Đế Quân", hắn có thể gọi tắt tên Thiên Đế là "Thần Quân", nhưng lần đầu gặp mặt, liền gọi toàn bộ tên của Thiên Đế.
Mà Niên Triêu Sinh một bên cũng hiện lên kinh ngạc, tiên tu này rõ ràng không bị trói buộc? Khốn Tiên Tác đâu? Định Thần Châm đâu? Còn có con cá chép tinh kia vậy mà cũng ở đây?
Thiên Đế nhìn qua tiên tu thần sắc tự nhiên phía dưới khẽ gật đầu, sắc mặt bỗng nhiên trở nên nghiêm túc, trầm giọng quát hỏi!
"Khá lắm Dịch Đạo Tử, giờ này khắc này, lại không hề kiêu ngạo cũng không siểm nịnh? Ngươi làm nhục Thủy Thần Khai Dương, còn làm tổn hại Kim Thân gọt đạo hạnh của gã, ngươi có biết tội của mình hay không?"
Đã đến một bước này, Dịch Thư Nguyên thật ra đã hiểu rõ quyết định của Thiên Đình, tuy rằng Thiên Đế hỏi như vậy, ngữ khí cũng nghiêm khắc, nhưng ở trong mắt Dịch Thư Nguyên ngược lại cảm thấy hết sức mới lạ, Thiên Đế cũng rất là biết diễn đó chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận