Tế Thuyết Hồng Trần

Chương 306: Mở trận phong sông (2)

Giờ phút này Dịch Thư Nguyên đang dựa vào cửa sổ nhìn tới trời sao, hồ lô càn khôn thì đặt ở trên đỉnh khách sạn hấp thu quang huy trăng sao, tiếp đó hắn đột nhiên như cảm giác được cái gì, im lặng nhìn tới đoạn đường cách đó không xa.
Một tồn tại mà ánh mắt người thường không thể nhận ra tay cầm lệnh bài di chuyển rất nhanh, hết nhìn đông tới nhìn tây giống như đang tìm kiếm thứ gì, những nơi đi qua có hơi nước mơ hồ di động.
Tồn tại trong nước? Dạ Xoa!
Một cơn gió màu xanh lá mang theo Dịch Thư Nguyên rơi xuống trên đường, hiện thân ở trước mặt Dạ Xoa kia, quả nhiên đúng như Dịch Thư Nguyên sở liệu trong lòng, đúng là đến tìm mình.
Dạ Xoa vừa thấy được Dịch Thư Nguyên, tuy rằng chưa từng tận mắt thấy qua, nhưng trên dung nhan trang phục liền biết được đây là người nào, trong lòng căng thẳng vội vàng khom mình hành lễ.
"Tại hạ là tiểu tướng dưới trướng tướng quân cua, bái kiến Dịch tiên trưởng!"
"Không cần đa lễ, tướng quân cua có phát hiện gì sao?"
Dịch Thư Nguyên mới hỏi xong, Dạ Xoa liền nhanh chóng trả lời.
"Đúng vậy, tại hạ phát hiện trong một chỗ đường sông có một cỗ hòm quan tài đồng, ẩn có thi khí phát ra, bên trong nhất định cất giấu thi thể."
"Thi khí?"
Dịch Thư Nguyên lúc này đã minh bạch, mùi lạ mà mình ngửi thấy chính là thi khí.
"Làm phiền chuyển cáo cho tướng quân cua, việc này Dịch mỗ đã biết, kính xin chư vị tiềm phục thật cẩn thận, tốt nhất đừng để cho đồ vật trong quan tài rời khỏi thuỷ vực."
Sau khi chân chính nhìn thấy chân thân vị tiên nhân này, Dạ Xoa mới phát hiện thật ra hắn cũng không đáng sợ như vậy, không phải động một chút lại giết thần diệt yêu, hơn nữa nói chuyện cũng rất khiêm tốn hữu lễ.
"Tiên trưởng yên tâm, tướng quân đã ra lệnh cho thuỷ binh bọn ta tản ra bày trận, yêu tà có chạy đằng trời!"
"Tốt, chư vị mọi sự cẩn thận!"
Dạ Xoa ngẩng đầu liếc mắt nhìn Dịch Thư Nguyên, sau đó lui về phía sau hành lễ.
"Đa tạ tiên trưởng nhắc nhở, tại hạ xin cáo lui!"
Dịch Thư Nguyên cũng đáp lễ lại, sau đó đưa mắt nhìn đối phương hóa thành một trận hơi nước thối lui, tan biến ở cuối đường đi.
"Là cương thi sao?"
Dịch Thư Nguyên lầm bầm, Hôi Miễn cũng thăm dò nói.
"Tiên sinh, nghe nói mèo nhảy qua thi thể sẽ dẫn phát thi biến, con Cửu Mệnh Miêu Yêu này khẳng định càng lợi hại hơn!"
Hôi Miễn nói cũng là điều Dịch Thư Nguyên suy nghĩ, miêu yêu này càng lợi hại hơn so với trước đây, hiện giờ cũng chỉ có năng lực ẩn núp, nhưng không có nghĩa rằng nó liền không nhấc lên nổi sóng gió, cũng biết sử dụng ngoại lực.
Lúc này tướng quân cua đã bắt đầu phấn khích trở lại, thủy tộc dưới trướng càng là nhao nhao vào vị trí, du động đến nhiều vị trí bí ẩn và nấp đi, dần dần cấu thành một cái đại trận thủy tộc.
Mà chính tướng quân cua lại dẫn vài tên thuộc cấp hóa thành nguyên hình dò xét.
Hai con cá chuối to chậm chạp bơi ở trong nước, trên đầu một con cá chuối trong đó còn nằm sấp một con cua.
Ngay ở phía trước rồi!
Con cua trên đỉnh đầu cá chuối huy động càng cua, chọc vào cá chuối một cái, hai con cá chuối ngầm hiểu, tách ra hai đầu bơi, tốc độ chúng nó cực nhanh, truy đuổi nuốt chững con cá con trong nước, quấy nhiễu cho bùn ở trong nước sông cuồn cuộn lên.
Diện tích đoạn thuỷ vực ở Thừa Thiên Phủ này vô cùng rộng lớn, trước có cảng lớn, sau còn hợp với hồ lớn, muốn ẩn tàng một ít thứ gì đó là rất đơn giản.
Nhưng đã có mục tiêu mà nói, đối với thủy tộc liền dễ tìm hơn rất nhiều.
Bên trong vùng nước bùn dấy lên đục ngầu này, tướng quân cua cũng thoáng mơ hồ nhìn thấy một vòng màu sắc đồng thau, cùng với một cỗ mùi thi khí nhàn nhạt.
Quả nhiên là có!
Hả?
Trái tim của tướng quân cua đột nhiên nhảy dựng lên, quan tài mở ra rồi?
Lúc này tướng quân cua cũng không cố kỵ rất nhiều nữa, lấy càng truyền lệnh, cá chuối lập tức tới gần quan tài bên kia, cái đuôi quét qua, một cỗ nước chảy liền trùng kích tới lòng sông.
Không chỉ tướng quân cua, hai con cá chuối cũng phát hiện, một cỗ quan tài đồng thau cực lớn đã bị xốc lên một góc, bên trong rỗng tuếch.
Không xong! Thi thể đã đi ra!
Chẳng lẽ đã rời khỏi thủy vực rồi? Vậy ta bàn giao lại như thế nào cùng tiên trưởng đây?
Trái tim tướng quân cua khẩn trương, lại chợt phát hiện một con cá chuối khác đang vùng vẫy cuộn mình, nhìn thấy có từng sợi tơ máu tràn ra từ dưới mắt mũi tai miệng cùng với lân phiến của cá chuối.
Một cỗ bóng mờ đáng sợ tựa như phủ lên ánh trăng xuyên qua mặt nước.
Nhưng giờ phút này tướng quân cua chẳng những không sợ, ngược lại trong lòng còn hung hăng nhẹ nhàng thở ra một hơi.
"Giỏi cho nghiệp chướng, cũng dám hiện thân! Các huynh đệ, mở trận ! ".
Sau khi ra một lệnh này, con cua nằm ở trên đỉnh đầu cá chuối không ngừng biến lớn, bên trong gợn nước hóa ra nửa cái thân người, mang theo một cỗ nước chảy mãnh liệt, một cái càng lớn đột nhiên vung tới bóng mờ cách đó không xa.
Hết thảy biến hóa đều xảy ra trong nháy mắt, dường như trong nước đột nhiên có Thần tướng hiện thân đánh trúng bóng đen.
"Ầm ! ".
Vô số bong bóng khí bốc lên, tướng quân cua kẹp vào thi thể phóng tới tảng đá trong nước.
"Ầm ầm ! ".
Động tĩnh từ dưới nước truyền đến trên mặt nước, trên mặt sông bỗng có một trận bọt nước không ngừng bốc lên, càng có vô số bong bóng khí hiện lên.
"Rống."
Thi thể phía dưới càng cua ở trong nước rõ ràng phát ra tiếng gào to khàn khàn, một cỗ hắc khí bộc phát từ trên người nó.
"Ầm…"
Ngay cả Thần tướng trong nước là tướng quân cua đều bị chấn khai, xung quanh tất cả đều là khói đen, mà quần áo của thi thể kia tàn phá, vậy mà bỏ qua hai chân tránh thoát càng cua, hóa thành một đạo bóng đen lượn ở trong nước, sau đó bỗng nhiên phóng lên trên mặt nước.
"Phong sông! ".
Tướng quân cua nổi giận gầm lên một tiếng, sau một khắc, dưới mặt sông phảng phất có một lưới ánh sáng lớn mịt mờ sáng lên.
Cũng vào giờ khắc này, bóng đen vọt tới mặt sông.
"Ầm ! ".
Trên mặt sông nổ tung một trận bọt nước lớn, khiến cho một chút người trên thuyền hoa cũng nhao nhao nhìn qua mặt sông phía xa, không biết bên đó xảy ra chuyện gì.
Mà bóng đen trong nước lại đã bị văng trở về dưới nước.
Vô số hắc khí không ngừng tuôn ra, hầu như nhuộm kín dưới nước trong màn đêm thành một mảnh đen nhánh, ngay cả tướng quân cua cũng không thể phân biệt ra bộ hạ của mình ở phương nào, chỉ có thể rống to hạ lệnh.
"Các huynh đệ, thủ vững vị trí bản thân, không được rời khỏi, thứ này không đơn giản, không thể để cho nó chạy ra khỏi nước! ".
Bạn cần đăng nhập để bình luận