Tế Thuyết Hồng Trần

Chương 603: Ứng hành (1)

Mặc dù cơn mưa không thể phủ đến Đăng Châu nhưng dù là thế thì đối với tình hình bây giờ, thế này cũng đã làm diệu lại cơn hạn hán ở Lĩnh Đông, mấu chốt ở lòng tin của mọi người hiện giờ phấn chấn cực kỳ.
Mà Lĩnh Đông cũng không phải là chỉ có Đăng Châu, Triệu Châu và Vân Châu, còn bao hàm thêm mấy châu khác, ngoại trừ năm châu chịu hạn hán nghiêm trọng thì những châu khác ở ngoài cũng không yên ổn là mấy.
Trận mưa mưa to này chí ít cũng rải rác trên địa phận hai châu, lượng mưa này đối với Lĩnh Đông năm nay là mười phần khả quan, đồng thời cùng với cơn mưa, dòng nước cũng tụ hợp cùng với lòng sông sẵn ở mặt đất, sẽ cho các địa phương khác cùng có lợi.
"Ầm ầm."
Sấm sét nổ vang trong mây mưa, tiếng sấm vang vọng đại địa.
Tiếng sấm này là tín hiệu làm phấn chấn lòng dân bách tính, cũng tương tự đám động thực vật vừa tỉnh lại trên mặt đất đại địa, và một vài thửa ruộng héo hắt màu mỡ.
"Rầm rầm xoẹt xoẹt."
Sau nửa canh giờ, cơn mưa y nguyên không ngớt, mặc dù cơn mưa đã nhỏ hơn rất nhiều, nhưng tất cả mọi người thật sự vẫn cao hứng.
Người người đều đã về nhà, Sở Hàng và cả đám người mở kênh rạch cũng phải tìm một địa phương vững chắc trú mưa, kênh mương vừa khai thông còn chưa có thông lên các con sông nhỏ trên núi giờ đã có đất dụng võ ngay rồi.
Mương nước này dù chỉ tầm 5 thước nhưng chảy thông qua Vân Châu và biên giới Đăng Châu, lại được đào theo địa thế dòng nước từ cơn mưa hội tụ dưới lòng sông phần lớn sẽ chảy dọc theo mương đến Đăng Châu, vô số đồng ruộng trên dòng chảy đều có thể hưởng lợi.
Năm nay vì chống hạn, rất nhiều địa phương trên Lĩnh Đông đã thay đổi thói quen trồng lúa, dưới tình thế không ổn định thế này, Tư Mã Phủ đã trù tính để một bộ phận lớn bách tính đổi loại lúa trồng thành lúa mạch.
Cho nên chỉ cần có lượng nước nhất định liền có thể khiến ruộng đồng thu hoạch hòa hoãn không ít.
Mây đen trên bầu trời, Bạch Long còn đang xoay tròn mưa gió, để hướng gió lấy Đăng Châu làm phương hướng, điều này vừa làm mưa cứ rơi nơi này vừa chậm rãi lưu chuyển đến hướng Đăng Châu, càng làm cho hơi nước ẩm ướt bị thổi thẳng đến hướng Đăng Châu.
Giờ phút này mây đen phía trên chân trời, bỗng nhiên xuất hiện mấy đạo thần quang, trong đó có thiên thần hiện thân, sau đó vạn phần kinh ngạc nhìn chằm chằm phía dưới mây mưa, nhất là nhìn chằm chằm con Bạch Long.
"Long tộc?" "Hắn thật sự đang giáng mưa!"
Người xuất hiện chính là hai vị thần quan Thủy Bộ và một vị Lôi Bộ, theo thứ tự là Quan Thủy tinh quan, Vũ Sư và một Lôi Tướng.
"Chẳng lẽ là ý của Đông Hải Long Quân?”
Ba vị thần quan kinh nghi bất định, hiện giờ long tộc đối với Lĩnh Đông là một loại thái độ hết sức không được tự nhiên, dù là không có vận mệnh trời định thì cũng không quá nguyện ý tới gần Lĩnh Đông.
Hiển nhiên Bạch Long cũng phát hiện thần quan, đầu rồng có chút nâng lên, cũng không có động tác dư thừa gì, chỉ là vẫy đuôi quét qua, một mảng mây đen phía dưới tựa như là sóng trong cơn thủy triều rào rào thổi thẳng hướng Đăng Châu.
"Ngang !"
Tiếng long ngâm vang vọng chân trời, lọt vào tai phàm nhân ở phía dưới lại là một tiếng sấm rền vang đặc biệt, đồng thời không ngừng quanh quẩn phía trời cao.
Các thần quan chú ý đến động tác của Bạch Long, bọn họ xác thực hắn ngoại trừ gọi mưa thì không có động tác nào sẽ làm hại nhân gian.
"Long này pháp lực không thể khinh thường, vì sao không có tên trong Thiên Long Đồ Quyển? Chẳng lẽ là ta nhìn sót? Hoặc là đồ quyển đã thay đổi?"
"Không, Thiên Long Đồ Quyển nếu là có biến động, bên mệnh ti khẳng định sẽ cáo tri cho các bộ!"
"Không sai, long này không có tên trên đồ quyển, mà lại dùng lực lượng một thân rồng chống lại chi khí yêu dị của cơn hạn hán trên Lĩnh Đông, đạo hạnh long này nếu để có tên trên đồ quyển, khẳng định sẽ đứng đâu đó phần đầu quyển, chắc chắn không thể tùy tiện."
Thảo luận đến tận bấy giờ, ba vị thần quan cũng đã có kết luận.
Đáp án chỉ có một cái, đây là long tộc ẩn tàng thực lực, Bạch Long thế này mà lại không có tên trên đồ quyển, khẳng định không phải không lên được, mà là cố ý không muốn lên.
"Long Quân đây là đang dùng cách này thị uy à?"
"Quản lão có thị uy hay không làm gì, tốt xấu gì thì Lĩnh Đông vẫn có mưa!"
"Không sai, thị uy thế này thì long tộc cứ thị uy nhiều thêm chút!"
Ba thần quan tất nhiên không có khả năng ngăn cản, ngược lại còn thi pháp trợ giúp bạch long một chút sức lực, định trụ xung quanh, để giảm bớt sự hao hụt thủy khí.
Trận mưa này kéo dài trọn vẹn nửa ngày, sau đó mưa rơi dần dần thu nhỏ cho đến dừng lại, mây mưa sau nửa ngày rất nhanh tiêu đi.
Bạch Long cũng không lập tức rời đi mà ở chân trời quan sát phía đại địa, sau đó quay đầu nhìn về phía không trung ba vị thần quan, cả ba liếc mắt nhìn nhau xong, chắp tay với Bạch Long phía dưới.
Tuy có khúc mắc, nhưng giờ phút này tâm hướng tới xu thế chung, bất luận như thế nào Bạch Long cũng là đáng tôn kính.
Thần quang rời đi, Bạch Long ở chân trời tuần hành một vòng sau đó, cuối cùng nhìn về phía đại địa phương xa một vị trí nào đó, suy tư một trận sau đó thay đổi thân rồng bay về phía bên ngoài.
Dịch Thư Nguyên dự định quanh co một vòng, từ một phía khác nếm thử lại đến một trận mưa.
Bất quá khi Dịch Thư Nguyên hóa thành Bạch Long bay ra khỏi phạm vi Lĩnh Đông, chợt trong lòng hơi động, nhìn về phía phương xa mấy tầng mây, bên kia đang có một người đứng tại đám mây nhìn hắn.
Long tộc không đến Lĩnh Đông không có nghĩa là không chú ý Lĩnh Đông, mười phần nghiêm mật chưa nói tới, nhưng Lĩnh Đông xuất hiện một trận mưa nửa ngày, đương nhiên không có khả năng không biết.
Mà lúc này đứng tại đám mây chính là Long Vương Hồ Trường Phong Giang Lang.
Bạch Long?
Nói thật Đông Hải nhất hệ long tộc, Bạch Long là mười phần hiếm thấy, hoặc là nói tại trong toàn bộ hệ thống long tộc, rồng toàn thân vảy trắng cũng hiếm gặp.
Sẽ không là con rồng lúc trước đi qua Hồ Trường Phong đó chứ?
Bây giờ Giang Lang có thể nói đã coi như là tiến vào quyền lực hạch tâm của long tộc Đông Hải, nếu nói trước kia khó tránh khỏi có một ít chuyện không hiểu rõ, nhưng vậy hiện tại y có thể xác nhận con rồng này không có tên trong danh sách quản hạt.
"Ngươi có biết ta là ai không?"
Giọng của Giang Lang từ đám mây truyền đến, thời khắc thanh âm phát ra, thân hình cũng đã bước trên mây tiếp cận đến Bạch Long, sau đó ở không trung chậm rãi xoay quanh, cũng không có phản ứng gì quá kích động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận