Tế Thuyết Hồng Trần

Chương 43: Công môn bắt người (1)

Âm thanh của Dịch Thư Nguyên chẳng những giống Hà Hân như đúc, hình như còn mang theo một loại sức cuốn hút, càng nghe lâu, cho dù là Lâm Huyện lệnh cũng đã không kìm được tức giận.
"Hiện giờ thuyền của ác thương kia đang đậu ở bến tàu của huyện thành, tầm hoan tác nhạc trên thuyền, trên thuyền còn có nữ tử hoặc là bị lừa gạt hoặc là bị bắt tới giống như ta, ta chỉ hận mình là quỷ hồn nhưng lại không làm gì được gã, cho nên mới khẩn cầu Đỗ công tử đến đây kêu oan thay ta..."
Dịch Thư Nguyên nói xong một câu này, Lâm Huyện lệnh sớm đã nghe tới tức sùi bọt mép, hung hăng nện thước gõ xuống.
"Đùng ! ".
"Có ai không, nhanh chóng đi tới bến tàu ngoài thành nam truy nã tội phạm quan trọng Cổ Vân Thông, không được sai sót !"
"Tuân mệnh! Các huynh đệ, đi theo ta!"
Ngoại đường, một người bộ đầu áo đen lĩnh mệnh, dẫn theo tám gã bộ khoái lao ra khỏi huyện nha, đi nhanh như gió, toàn bộ chín người đi qua bên người nữ tử áo trắng ngoài cửa, nhưng không ai có thể nhìn thấy vẻ mặt kích động của nàng.
Lúc này thân hình Dịch Thư Nguyên cũng hơi lắc lư một chút, sau khi thân thể dừng lại, hắn vừa thở dốc vừa hướng mặt về vị trí bàn xử án, chắp tay hành lễ với Huyện lệnh.
"Đại nhân, công đường huyện nha có khí số của triều ta cùng với chính khí nghiêm minh bảo vệ, cho nên quỷ hồn không thể ở lâu, Hà Hân cô nương đã trở lại bên ngoài cửa công đường chờ rồi!"
Đây là Dịch Thư Nguyên nói bằng giọng của mình.
Lời của quỷ hồn vừa nãy nói vừa rõ ràng lại có lễ nghi, bộ dạng lại càng giống như không muốn hại người, cho nên hiện giờ Lâm Huyện lệnh cũng không e sợ như lúc mới bắt đầu, tiếp theo lại nghe được kiến giải vừa xong của Dịch Thư Nguyên, trong lòng lại càng thêm yên tâm, y nhìn Dịch Thư Nguyên từ trên xuống dưới, sau đó liên tục gật đầu.
"Dịch tiên sinh bị liên lụy rồi, người tới, lấy ghế ngồi cho tiên sinh!"
"Đa tạ đại nhân!"
Dịch Thư Nguyên chắp tay gửi lời cảm ơn, nhìn nha dịch đưa ghế ngồi đến, hắn suy nghĩ xong lại có chút cảm khái, quay về phía Huyện lệnh nói.
"Huyện tôn đại nhân, Dịch mỗ đang biên soạn huyện chí, đại nhân trong đêm thẩm tra cô hồn, lấy lại công đạo vì người kia, việc này nhất định phải ghi vào bên trong huyện chí Nguyên Giang, lưu danh bách thế!"
Lâm huyện lệnh hơi sững sờ, có chút hậu tri hậu giác gật đầu, trên mặt càng hiện ra một tia thần sắc không nói rõ được.
Ngày phán dân tranh, đêm phán oan hồn, ghi việc này vào bên trong sách, chỉ nghĩ một chút thôi liền khiến cho Lâm huyện lệnh có chút kích động, y hít sâu một hơi, trong lòng càng dâng lên một loại khí độ khác, nhất định phải xử lý bản án này thật tuyệt!
"Làm phiền Dịch tiên sinh rồi, ghi chép chi tiết là được!"
"Vâng."
Dịch Thư Nguyên lên tiếng, sau đó đi qua một bên, sư gia bên kia đã đứng dậy.
"Dịch tiên sinh, mời!"
Dịch Thư Nguyên chắp tay, sau đó hai người mới cùng nhau ngồi xuống, sư gia còn hơi nghiêng tới nhỏ giọng hỏi ý một câu.
"Dịch tiên sinh, hiện giờ Hà Hân cô nương kia..."
"Đang chờ ở ngoài cửa."
"A..."
Sư gia nhẹ gật đầu, thuận theo lời của Dịch Thư Nguyên nhìn qua cửa lớn trống trơn phía ngoài, chỉ cảm thấy hình như có gió lạnh quét qua, nhịn không được nắm thật chặt quần áo.
Mà ngoài tầm nhìn của những người khác, nữ quỷ Hà Hân áo trắng đang cảm kích hành lễ về phía Dịch Thư Nguyên.
Dịch Thư Nguyên thở dài một hơi, hiện giờ nữ tử này đã bình thường hơn nhiều rồi, thất khiếu cũng không chảy máu đen nữa, hắn thấy những người bộ khoái rời đi rất nhanh vừa nãy động tác mau lẹ, thoạt nhìn cũng là biết võ công, hy vọng có thể bắt tên ác thương kia về.
Bên ngoài nội đường, Huyện úy thong dong đến chậm, y thấy võ phu của nha môn thiếu đi một số lớn, liền hỏi thăm tình huống với lão giáo đầu, sau khi hai người thấp giọng nói vài câu, cũng lựa chọn rời khỏi nha môn, đi tới bên bến tàu nhìn xem.
Cửa phía nam của huyện Nguyên Giang, chín người bộ khoái cấp tốc đến, muốn đi truy nã phạm nhân cũng không chỉ có chín người bọn họ, còn có cả một nhóm nha dịch của tráng ban.
"Chúng ta lĩnh mệnh truy nã tội phạm quan trọng, nhanh chóng mở cửa thành ra !".
Nha dịch thủ ở cửa thành ngáp một cái, khoác áo đi ra, nhìn thoáng qua bộ khoái vẻ mặt hung hãn, lại quay qua tráng ban cùng tới bên cạnh hỏi một câu.
"Oa áp ! đêm hôm khuya khoắt thế này, các huynh đệ đi bắt ai vậy?"
"Ít nói nhảm! Mau mở cửa thành, tội phạm quan trọng chạy mất, bắt ngươi hỏi tội!"
Bộ đầu lên tiếng, trong giọng nói ẩn chứa nộ khí, thủ lĩnh thủ vệ sợ hãi giật mình một cái, nhanh chóng cùng huynh đệ thủ hạ cùng nhau mở cửa thành ra.
Theo cửa thành nặng nề từ từ mở ra, một đám nha dịch cùng với bộ khoái liền lập tức xông ra bên ngoài, bến tàu cách huyện thành chưa tới hai dặm đường, đứng ở cửa thành liền có thể nhìn thấy đèn dầu cùng với đèn lồng trên thuyền ở bên bến tàu.
Mỗi người bộ khoái đều đã được truyền thụ qua võ học của công môn, coi như là nha dịch cũng là có chút bản lĩnh, ít nhất mạnh hơn so với người bình thường, một đoàn người rất nhanh liền đi đến bến tàu, bên này có không ít thuyền lớn nhỏ đỗ lại, riêng lâu thuyền liền có bốn năm chiếc.
"Ngươi ngươi, còn các ngươi nữa, mấy người đi qua chỗ đó, mấy người các ngươi đi qua bên kia, chúng ta chia nhau ra đi tìm kiếm, tra rõ trước xem người kia ở trên chiếc thuyền nào, chớ hành động thiếu suy nghĩ, sau khi tìm được các huynh đệ liền tụ hợp cùng nhau lên thuyền bắt người!"
"Vâng!"
Mấy đội ngũ dưới sự dẫn dắt của bộ khoái có kinh nghiệm, thông qua hỏi thăm người trên bến tàu, rất nhanh liền nắm rõ con thuyền nào từ La Châu tới, tập trung vào trên lâu thuyền thương nhân Giang Châu, hơn nữa thông tri đồng liêu tới đây, đại khái khoảng thời gian nửa chén trà nhỏ, chín người bộ khoái cùng với mười sáu nha dịch cùng nhau gom lại đi lên chiếc lâu thuyền.
Trên thuyền hình như vẫn còn có tiếng oanh ca yến hót, ngoại trừ âm thanh nhạc khúc, bất chợt còn có tiếng vui đùa ầm ĩ cùng tiếng chửi bậy truyền tới, vô cùng ầm ĩ.
Bên trong bóng đêm, hơn hai mươi người đầu đội phương quan tụ họp ở bên ngoài thuyền, nhìn lên phía trên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận