Tế Thuyết Hồng Trần

Chương 45: Đêm phán án âm (1)

Nói thật, loại chuyện huyện nha ban đêm thẩm tra quỷ hồn này thật sự rất khiến cho người ta nổi lên tâm hiếu kỳ, cho dù là võ giả bảo vệ bên cạnh thương nhân Cổ Vân Thông cũng giống như thế.
Nghe bộ đầu kể ban đêm có quỷ hồn tiến đến đánh trống kêu oan, mà Huyện lệnh của huyện Nguyên Giang vậy mà thật sự giữa đêm thẩm tra quỷ hồn, không khỏi làm cho tất cả mọi người ở đây đều ngạc nhiên, ngay cả những người tân khách và vũ cơ đang lo sợ bất an cũng không khỏi ngừng kêu la, thế nhưng người giang hồ một mặt nghe, một mặt lại đang không ngừng dùng mắt ngắm nhìn bốn phía, xác nhận vị trí của mỗi một vị quan sai.
Bộ đầu biết rõ đối phương khó đối phó, vì để cố ý làm tê liệt lòng cảnh giác của vị cao thủ giang hồ kia, liền quay đầu nói về phía gã.
"Ta không biết các hạ là cao thủ của khu vực nào, nha môn địa phương nhỏ như huyện Nguyên Giang chúng ta quả thật không người nào có thể áp chế được các hạ, nhưng thân là người trong giang hồ, các hạ che chở bực ác thương giống như Cổ Vân Thông này, sẽ không sợ bị đồng đạo giang hồ chế nhạo sao?"
Người nọ khẽ lắc đầu.
"Tiểu thuyết kể cũng không tệ, nhưng mà người, các ngươi vẫn không mang đi được, ta muốn đi, các ngươi cũng không ngăn được!"
"Đúng, các hạ muốn đi chúng ta tự nhiên không có bổn sự ngăn lại, chỉ là ngươi muốn mang theo một người thân thể mập mạp như này cùng đi, sợ là cũng không dễ dàng như vậy, hiện giờ trên thuyền dưới thuyền này đều là người của chúng ta!"
Vài người bộ khoái lúc trước tuy rằng trên người bị thương, nhưng giờ phút này phần lớn đều đã đứng lên, cộng thêm một chút nha dịch của tráng ban, cùng nhau đi tới vây quanh nội đường của lâu thuyền.
Người võ giả kia khẽ nhíu mày, nếu như không phải cần thiết, gã không muốn triển lộ đặc thù võ công của mình, vì vậy liền nghiêng mặt nói với Cổ Vân Thông.
"Tý nữa ta che chở ngươi rời khỏi, nhớ theo sát ta."
"Trên thuyền của ta còn có rất nhiều tranh chữ đáng giá..."
Võ giả dùng ánh mắt âm lãnh nhìn Cổ Vân Thông, người sau lập tức không nói gì nữa.
"Đại hiệp yên tâm, chỉ cần ngươi che chở ta rời khỏi, ta chắc chắn sẽ hậu báo!"
"Ừm..."
Võ giả trước một khắc vẫn còn nói nhỏ với cùng Cổ Vân Thông, vậy mà nháy mắt sau liền trực tiếp quỷ mị lách mình đến một bên, song chưởng xuất hiện, hung hăng đánh vào ngực của hai gã bộ khoái.
"Phanh !" "Phanh ! ".
Hai gã bộ khoái không kịp phản ứng, cứ như vậy trực tiếp bị đánh bay ngược lại, đụng nát một bên khoang thuyền, theo những mảnh gỗ vụn cùng nhau rơi vào trong nước.
"Đi!"
Giờ khắc này, võ giả níu lấy đai lưng của Cổ Vân Thông, nhấc lên một hơi nội khí, mang theo gã mạnh mẽ phóng tới chỗ vách vừa bị vỡ.
Con ngươi của bộ đầu và một đám bộ khoái co rút lại, cầm đao lao tới ngăn cản.
"Chạy đi đâu!"
Nhưng nơi ánh đao hội tụ lại không hề chém trúng võ giả và Cổ Vân Thông, người nọ cầm theo một người nặng gần 200 cân nhảy thoát ra, bộ đầu nhìn thấy mà phẫn hận không thôi.
Ngay chính vào lúc này, võ giả mang theo người nhảy tới gỗ vụn trên mặt sông đột nhiên nghe thấy một trận tiếng xé gió, trong lòng mãnh liệt báo động, gã gần như là phản ứng theo bản năng, dùng một chưởng nhu hòa đánh vào trên người Cổ Vân Thông.
Vào thời khắc này hai người một trái một phải tách ra, mà cũng trong thời khắc đó, một mũi tên nhọn phá không bay đến, xuyên qua giữa hai người, lại "phập" một tiếng cắm vào một góc của lâu thuyền.
"Huyện úy đại nhân đã tới!"
"Ác tặc chạy đâu !"
Lại có một tiếng kêu từ xa đến gần, một thân ảnh nhảy tới võ giả vừa mới từ trên bến tàu rơi xuống đất.
"Là giáo đầu!"
"Giáo đầu cùng Huyện úy đại nhân tới rồi!"
Người tới chính là Huyện úy cùng võ luyện giáo đầu huyện Nguyên Giang, lúc trước sau khi một đám bộ khoái và nha dịch rời đi, vì để đảm bảo cho nên hai người bọn họ cũng đã đi theo tới, đúng lúc đụng phải bộ khoái trở về gọi viện thủ ở ngay cửa thành.
Trong lòng các bộ khoái và nha dịch lập tức phấn khởi, có người nhanh chóng hét lớn.
"Nhanh rời thuyền cùng nhau truy nã tội phạm quan trọng!"
Bộ khoái và nha dịch nhao nhao rời thuyền, vung đao múa côn cùng nhau tấn công về phía gã võ giả kia, một người lớn tuổi mặc trang phục binh sĩ cũng cùng nhau tấn công về phía cao thủ, xa xa Huyện úy cũng giương cung ngắm bắn.
Trong lúc nhất thời, mọi người chiến làm một đoàn, từ bên bến tàu đánh tới một bên khác, bởi vì cần bảo vệ Cổ Vân Thông, cho nên võ giả cũng bị liên lụy tốn không ít tinh lực.
"Đương" "Đương" "Đương".
Người võ giả kia điểm chân trên vài thanh đao, cảm giác được phía sau có kình phong đánh tới, đổi thành bình thường gã vốn sẽ không để ý, nhưng hiện giờ trước có đao côn ngoài có cường cung, chỉ có thể lộ ra bản lĩnh thật sự.
Thân hình võ giả trung chuyển ở trên không trung một cái, một đôi cánh tay lớn vung vẩy như cây roi, trước sau đều xuất hiện, đánh ra Bi Viên chưởng.
"Phanh..."
Lão giáo đầu liều mạng đánh một chưởng, trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, nhưng lúc này võ giả cũng đang ở trên không trung không có chỗ mượn lực, trước mặt chính là tiếng phá không truyền đến, giờ khắc này Huyện úy nắm lấy cơ hội bắn ra ba mũi tên, dùng ra tuyệt học của võ quân triều đình.
Võ giả dùng hết toàn lực tránh thoát hai mũi tên, nhưng tốc độ mũi tên thứ ba quá nhanh, hơn nữa một hơi nội khí đề lên cũng đã hao hết, đã mất đi dư lực dịch chuyển, dưới tình huống tránh cũng không thể tránh khỏi, chỉ có thể dùng cánh tay trái ý đồ bắt lấy mũi tên.
"Ầm ! ".
Mũi tên ma sát lòng bàn tay võ giả, khiến cho máu thịt cuộn mình, thế xông vẫn không ngừng lại, đâm nông vào đầu vai của tên võ giả, võ giả kêu lên một tiếng buồn bực sau đó rơi xuống, lại vẫn mượn lực mũi tên mang đến xoay tròn thân thể, tay phải dùng lực hất lên phía trước, bên trong tay áo chợt lóe lên hàn quang rồi biến mất.
Chỉ bất quá bởi như vậy, thân hình của võ giả cũng khó ổn định, trực tiếp rơi xuống.
Hầu như đồng thời, mấy cây côn bổng lập tức hung hăng đánh tới hậu tâm võ giả.
"Hừ ! ".
Võ giả kêu lên một tiếng buồn bực, rốt cuộc đã rơi xuống đất, mấy chuôi cương đao lập tức gác tới trên người, đại huyệt trên người cũng lập tức bị điểm.
Vào thời khắc này, tất cả mọi người đều thở hồng hộc, lão giáo đầu của huyện Nguyên Giang cũng được hai người nha dịch dìu đứng lên.
Chỗ xa xa, Huyện úy đồng dạng cái trán thấm đẫm mồ hôi, hơi thở có chút hổn hển, cung đã rơi trên mặt đất, tay trái đang che lấy vị trí xương quai xanh bên phải, một cây tiêu thép đã cắm thật sâu vào nơi này, máu tươi đang không ngừng tuôn ra, để cho y không khỏi có chút nghĩ trong lòng mà sợ, vừa nãy không phải né qua một chút, đầu của y liền nở hoa rồi, võ công của người này thật là lợi hại!
"Đại nhân, đã bắt được Cổ Vân Thông!"
"Bắt tất cả người trên thuyền xuống, cùng nhau áp giải đi huyện nha!"
Huyện úy hạ lệnh xuống, cũng nhìn qua những bộ khoái cùng nha dịch bị thương, có người hiện giờ đã hôn mê, cũng không biết thương thế nặng bao nhiêu nữa, cái tên giang hồ chết tiệt này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận