Tế Thuyết Hồng Trần

Chương 376: Bên ngoài tô vàng nạm ngọc (2)

Bên ngoài, Dịch Thư Nguyên lại thu hồi họa quyển cất vào trong tay áo, lúc này cũng chỉ còn lại có hắn và Giang Lang.
"Ách, thật ra ta cũng muốn đi vào trong xem."
Giang Lang hiển nhiên cũng hết sức tò mò hết thảy trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ, nhưng mà Dịch Thư Nguyên làm sao có thể để cho y đi vào chứ, có một con giao long ở bên cạnh, vạn nhất tình huống không ổn ít nhiều cũng có người trợ giúp.
"Có rất nhiều cơ hội cho ngươi xem!"
Nói xong, Dịch Thư Nguyên tiếp tục động tác chưa xong vừa nãy, nắm lên vòng đập cửa liền gõ xuống.
"Cạch cạch cạch."
Chiếc vòng đập cửa va vào cùng với cửa lớn truyền ra âm thanh rất nặng, mang theo một tia kim loại bén nhọn, hiển nhiên có tính chất xuyên thấu rất mạnh.
Dịch Thư Nguyên gõ xong một lần, cánh cửa không hề có chút động tĩnh, đợi hồi lâu căn bản không nghe thấy bên trong có bất kỳ tiếng bước chân nào, nhưng cánh cửa lớn lại chợt mở ra.
Có người ở bên trong từ từ kéo ra một khe cửa nhỏ sau đó nhô đầu ra, nhìn qua là một bà lão thân thể hơi còng xuống, nhìn vô cùng già nua.
"Ách, hai vị có việc gì không?"
Bà lão há miệng, Dịch Thư Nguyên cùng với Giang Lang cũng nhìn ra được hàm răng kia cũng đã mất không sai biệt lắm, nói chuyện cũng lộ ra vẻ cố hết sức.
"A, tại hạ Dịch Thư Nguyên cùng bằng hữu chuyên môn tới đây, hy vọng có thể bái phỏng chủ nhân của Linh Châu Các Viện này!"
"Chủ nhân nhà ta hôm nay không tiện gặp khách, mời trở về đi!"
Dịch Thư Nguyên liếc mắt ra ý một cái cùng Giang Lang bên cạnh, người sau ngầm hiểu, trực tiếp cười lạnh một tiếng nói.
"Ta chính là chủ nhân của thủy hệ Hồ Trường Phong, cùng bằng hữu chuyên môn tới đây, mặt mũi long tộc cũng không cho sao?"
Cũng không có cong queo lượn quanh, Giang Lang lựa chọn nói thẳng luôn thân phận, thế nhưng bà lão nhíu mày, do dự một chút nói.
"Ta đi hỏi chủ nhân nhà ta, xin hai vị chờ chút!"
Dứt lời, bà lão lần nữa đóng lại cửa nhỏ.
Giang Lang nhìn Dịch Thư Nguyên mỉm cười.
"Vẫn là danh tiếng long tộc dễ dùng đúng không?"
"Coi như ngươi lợi hại!"
Ước chừng trôi qua nửa khắc đồng hồ, có người mở ra cửa chính, hai phiến đại môn dưới âm thanh xoẹt zoẹt! của trụ mộc từ từ được mở ra.
Dịch Thư Nguyên cùng Giang Lang nhìn tới phía sau cửa, lại thấy được một nam tử khôi ngô mang theo một đám nam nữ chờ đợi bên trong cửa, tất cả đều mặc hoa phục cẩm y.
Vừa nhìn thấy Dịch Thư Nguyên cùng Giang Lang ngoài cửa, nam tử khôi ngô cầm đầu lập tức mang theo nụ cười đi ra chào đón.
"Ha ha ha ha ha, không nghĩ rằng Linh Châu Các Viện chúng ta mới xây dựng không bao lâu, liền có khách quý tới cửa, thật là khiến cho hàn xá của kẻ hèn này vẻ vang, mời hai vị vào trong ! ".
Nam tử tự mình đến mời, Dịch Thư Nguyên cùng Giang Lang cũng bất động thanh sắc, theo gã cùng nhau tiến vào trong nội viện.
Trong nội viện nhìn như vô cùng bình thường, ngoại trừ tòa lầu các dán vào thân núi dễ làm cho người khác chú ý ra cũng không có gì đặc thù, nhưng linh khí rõ ràng dồi dào hơn không ít so với bên ngoài.
"Mời hai vị!"
Nam tử dẫn theo Dịch Thư Nguyên cùng Giang Lang đi thẳng tới lầu các bên kia, thuận theo bậc thang đi vào cửa chính của lầu các.
Nam tử mang theo vui vẻ lần nữa nói một câu, sau đó mở ra cửa lớn lầu một.
Cửa này vừa mở ra, con ngươi trong mắt Dịch Thư Nguyên cũng hơi tản lớn ra, có thể nói phía sau cửa là có động thiên khác.
Đập vào tầm mắt cũng không phải là hoàn cảnh trong phòng, mà là một mảnh ngọn núi cùng với thâm cốc, gần gần xa xa rất nhiều đỉnh núi, cao thấp thành lập đông đảo kiến trúc.
Ở trong đầu Dịch Thư Nguyên rất tự nhiên mà liên tưởng đến từ ngữ cùng loại, đó là sơn môn tiên đạo.
"Hoan nghênh hai vị tới Linh Châu Các Viện của ta làm khách!"
Lúc nam tử nói chuyện cũng một mực quan sát phản ứng của Dịch Thư Nguyên cùng Giang Lang, thấy trên mặt bọn hắn lộ ra chấn động, trong lòng cũng vô cùng thoải mái.
"Tốt một cỗ khí chất linh vận tự nhiên!"
Dịch Thư Nguyên không khỏi tán thưởng một tiếng, đây là nếu như hắn không thông linh nhìn thấy bản chất của nó mà nói.
"Đạo hữu không hổ là cao nhân tiên đạo, liếc mắt liền biết nơi này thần dị! Không biết đạo hữu tu hành ở núi tiên nào?"
Dịch Thư Nguyên cười cười nói.
"Tại hạ chẳng qua là một sơn dã tán nhân, dạo chơi bên trong hồng trần, cũng không có sơn môn gì, chỉ là đi theo sau, vẫn là Giang huynh xuất chúng hơn! Mấy vị này tại sao đều không nói lời nào vậy?"
Trong lúc nói, Dịch Thư Nguyên nhìn về phía những người từ lúc vừa mới bắt đầu vẫn cùng đi theo đằng sau.
"Chủ nhân cùng khách nhân tán phiếm, sao có phần cho đám bọn chúng nói chuyện được chứ?"
Nam tử nói một câu như vậy liền ngự phong dựng lên, bay về phía một ngọn núi trong đó.
"Mời hai vị đi theo ta vào các trong Nhất Tự Các!"
Dịch Thư Nguyên cùng Giang Lang cũng không do dự, cùng nhau ngự phong đi tới, theo nam tử tiến vào lầu các trên một ngọn núi.
Còn không có tiếp cận, chỉ thấy đỉnh lầu các có một viên bảo châu chiếu sáng rạng rỡ, chiếu ra vô tận tiên quang, hóa ra nơi này mới thật sự là Linh Châu Các.
Nhìn tới lầu các ánh sáng vô tận, Giang Lang thấp giọng truyền âm bên cạnh Dịch Thư Nguyên.
"Lão Dịch, giống như không phải cùng chúng ta nghĩ, nơi này không quá giống cùng một chỗ với Thái Âm Cung."
"Đã nhìn ra."
Hai người nói nhỏ vài câu, rất nhanh liền đi theo nam tử phía trước tới bên ngoài Linh Châu Các, bên trong đại điện đã sớm chuẩn bị xong rượu ngon món ngon, thậm chí đã sớm có tân khách ngồi đầy, tiếng ồn ào náo nhiệt một mảnh, tiếng nhạc cổ không dứt bên tai.
Khoảng trăm cái bàn hình vuông, bên trên chiếc chiếu phía sau từng bàn đều có một đến ba người không đều ngồi.
Dịch Thư Nguyên cùng Giang Lang đến, giống như là hai người tới tham dự hội nghị trễ tới giờ phút này mới bắt kịp.
Thẳng đến khi nam tử ở ngoài điện rơi xuống đất, tiếng náo nhiệt trong điện mới yên tĩnh trở lại!
"Đến đến đến, giới thiệu cùng với chư vị một chút, đây là Long Vương Hồ Trường Phong cùng với bằng hữu cùng tới chúc mừng, thật sự là làm cho bản các vẻ vang!"
"Cái gì? Long Vương Hồ Trường Phong?"
"Trời ơi, long tộc cũng cho mặt mũi lớn như vậy!"
"Thật sự là chúc mừng Các chủ!"
"Đúng vậy, thủy hệ Hồ Trường Phong kia không phải chuyện đùa, vậy mà lại là đích thân Long Vương đến?"
Trong điện lập tức nối lên một trận lấy lòng không dứt, cũng không ít người đứng dậy nhìn ra bên ngoài.
"Ha ha ha ha ha."
Nam tử thân là Các chủ cười lớn, càng là nhiệt tình mời hai người Dịch Thư Nguyên đi vào, những nam nữ trẻ tuổi đi theo bên cạnh lại nhao nhao tiến vào trong điện cùng một số người hầu nguyên bản cùng nhau tới rót rượu và phe phẩy quạt.
"Tới sớm không bằng tới đúng lúc, nhị vị mau mau đến nào, gia nhập cùng nhau chè chén với bọn ta!"
Nam tử nhiệt tình dẫn dắt hai người cùng nhau tiến vào, lúc này trong điện không ngừng có người đứng dậy chúc mừng, cũng có người chắp tay hành lễ về phía Giang Lang cùng Dịch Thư Nguyên.
Có người còn chủ động nhường ra bàn gần chủ tọa, cung cấp vị trí ngồi cho Dịch Thư Nguyên cùng Giang Lang.
Vào tới bên trong điện này, liền không có tia sáng rực rỡ như là linh châu bên ngoài nữa rồi, rõ ràng hết thảy khí tức đều bị ánh sáng linh châu bao phủ, nhưng dưới Dịch Thư Nguyên thông linh, chỉ cảm thấy nơi này chướng khí mù mịt.
Nơi đây tuyệt đối không phải là chỗ của tiên đạo!
Bạn cần đăng nhập để bình luận