Tế Thuyết Hồng Trần

Chương 120: Trực chỉ đệ nhất (2)

Dịch Thư Nguyên nhìn đám người Hạ Triêu Cử cười nói.
"Kẻ hèn này vốn là đến Nguyệt Châu thăm lão hữu, ngược lại là đúng lúc đụng vào cái đại hội võ lâm này, lão hữu liền đề nghị ta lưu lại đến xem náo nhiệt, lại nghe nghe thấy triều đình muốn xuất ra Sơn Hà Tiên Lô Đồ tư cách tặng thưởng đại hội võ lần này, tự nhiên muốn nhìn thấy thần vận của bức danh họa ấy."
"Ài, chỉ tiếc tuổi tác đã cao, nếu không ngược lại là muốn tranh một chút bức danh họa tuyệt thế đó!"
Tuổi tác đã cao?
Mấy người vừa rồi chợt nhìn Long Phi Dương này còn tưởng rằng tuổi tác cũng không lớn, cũng có thể là đèn dầu ban đêm dù sao vẫn là không đủ sáng, giờ phút này bọn họ cố ý nhìn kỹ diện mạo kia, mới phát hiện khuôn mặt hiện ra vài phần tang thương, trong tóc xanh cũng kẹp lấy một ít tóc trắng, tuổi thật khẳng định cảm giác lớn không ít so với mới gặp gỡ bên ngoài.
Bên cạnh có người thấp giọng nghị luận, Mạch A Kha càng là dán sát vào bên tai Mạch Lăng Phi nói nhỏ, khiến cho A Phi không khỏi trừng mắt liếc nhìn muội muội, nhắc nhở nàng nói cẩn thận.
Từ lúc người này vừa xuất hiện đến bây giờ, A Phi vẫn đang quan sát đối phương, sau khi tiến vào thành Nguyệt Châu, tùy ý có thể nhìn thấy được võ giả, mỗi người y đều có thể nhìn ra vài phần môn đạo, có rất nhiều dùng ánh mắt, có rất nhiều bằng cảm giác, nhưng người trước mặt y lại nhìn kiểu gì cũng không ra sâu cạn, bất luận là tiết tấu hô hấp mạnh yếu hay là vẻ mặt cử chỉ, đều hiện ra một lượng tùy tính.
Nghe nói tới Sơn Hà Tiên Lô Đồ, Hạ Triêu Cử cũng hiện ra vài phần nhận thức.
"Đúng vậy, tham ngộ lần võ lâm thịnh hội này lại có thể nhìn thấy bút tích thực của bức danh họa kia, cũng coi như là không uổng chuyến này."
Dịch Thư Nguyên nghiêng người nhìn Hạ Triêu Cử.
"Chỉ thế thôi?"
Đám người Hạ Triêu Cử khẽ nhíu mày, đã thấy Long Phi Dương này đang nhìn A Phi, trong miệng càng là cười nói.
"Ta nghĩ rằng vị tiểu huynh đệ này khí tức sâu dầy, trong mắt thần quang tràn đầy, võ kỹ trước tạm bất luận, ít nhất nội công bên trong những người trẻ tuổi Long mỗ chứng kiến là tinh thuần ít thấy, chưa hẳn không thể tranh một chuyến Sơn Hà Tiên Lô Đồ này."
"Ngươi nói A Phi?"
"Phi nhi?"
Mười mấy người bên này đều lộ ra vẻ mặt kinh hãi, ngay cả bản thân A Phi cũng chợt cảm thấy lúng túng, Mạch Tỉnh Hoa bên kia lại nhịn không được trên mặt hiện ra nụ cười, Long đại hiệp này hảo nhãn lực, loại cảm giác này thật giỏi, đồng thời cũng hiểu rõ họ Long này nhất định là cao thủ.
"Long tiền bối ngài nói đùa, ta cũng không dám hy vọng xa vời đoạt đi vị trí đệ nhất kia."
A Phi bị khoe khoang mà xấu hổ, ai ngờ một câu này vừa ra khỏi miệng, Long Phi Dương đối diện lại quay qua nhìn y với thần sắc nghiêm túc.
"Tiểu huynh đệ, Long mỗ nói công phu của ngươi không tệ chính là không tệ, cũng không phải đang khen ngươi, nếu như ngươi có tâm ý hướng võ, lời đó tốt nhất chỉ là khiêm tốn, dùng thích hợp với nơi khác nhưng lại không thích hợp vào lúc này, người ta thường nói, văn vô đệ nhất võ vô đệ nhị, nếu như ngươi muốn đi tham dự, trong lòng nhất định trực chỉ thứ nhất, nếu không cũng không cần đi nữa, còn chưa tỷ thí liền đã tự nhận thấp hơn người ta một bậc, gặp gỡ cao thủ chân chính sẽ chỉ bị thua!"
A Phi chấn động trong lòng, một câu trực kích nội tâm, đánh tan vài phần tự phụ mang theo khiêm tốn kia, thần sắc cũng vào thời khắc này hơi có biến hóa, sau khi hít sâu một hơi liền trực tiếp rời khỏi chỗ ngồi, xoay người chắp tay thi lễ với người trước mặt này.
"Đa tạ Long tiền bối chỉ điểm!"
Dịch Thư Nguyên lại mới một lần nữa triển lộ nụ cười, khẽ gật đầu.
"Đại hội võ lâm vẫn chưa có tổ chức sao? Thật ra không phải, hiện giờ liền đã bắt đầu rồi..."
Những lời này ý vị thâm trường, nhưng A Phi cũng đã nghe hiểu rồi, từ khi quyết định bước lên chuyến đi tới Nguyệt Châu, võ giả lấy đại hội võ lâm làm mục tiêu cũng đã lập tức bắt đầu lần đại hội này, bắt đầu mài bén binh khí trong lòng, trên đại hội bất quá là thời khắc hiện ra mũi nhọn mà thôi.
Mà Dịch Thư Nguyên cũng không phải tùy tiện nói, hắn tới thành Nguyệt Châu gặp được quá nhiều cao thủ trẻ tuổi rồi, trong tâm cảnh của bọn họ luôn có suy nghĩ phân tranh cao thấp cùng anh hùng thiên hạ, ví dụ như Đoạn Tự Liệt có duyên gặp mặt một lần.
Nghe mấy lời nói này, thấy A Phi phản ứng, đám người Hạ Triêu Cử và Mạch Tỉnh Hoa làm sao không biết cao nhân đã đến, tâm tính cũng nhao nhao phát sinh chuyển biến.
"Đồ ăn tới rồi !"
Hai tiểu nhị mỗi tay nâng một cái khay đồ ăn đi tới.
"Đến, làm phiền các vị khách quan đỡ hộ..."
Mạch Tỉnh Hoa nhanh chóng đứng lên hỗ trợ, trong miệng càng là nói.
"Tiểu nhị, đặt trước thức ăn lên bàn chỗ này, thêm... một bộ bát đũa nữa!"
"Có ngay!"
Dịch Thư Nguyên không nói thêm cái gì, hỗ trợ lấy rượu và thức ăn từ trên khay xuống, sau đó cùng những người này dùng cơm cùng một chỗ hòa hợp hơn rất nhiều, càng là liên tiếp uống rượu tâm tình cùng mọi người.
Một chén hai chén ba bốn chén, Hạ Triêu Cử, Mạch Tỉnh Hoa, Mạch Lăng Phi cùng với người đang ngồi cũng nhao nhao mời rượu với Dịch Thư Nguyên, hắn ai đến cũng không có cự tuyệt, chỉ là mặc kệ người khác nói bóng nói gió, đối với phương diện võ đạo hắn cũng không nói nhiều hơn nữa.
Một bữa cơm ăn được không sai biệt lắm, Dịch Thư Nguyên thuận ý cầm một con gà quay mới được bưng lên, lại mang theo một bầu rượu liền cáo từ rời đi, ngoại trừ một cái tên ra, cũng không để lại địa chỉ và các loại thông tin còn lại về chính mình.
Đợi Dịch Thư Nguyên vừa đi, đám người Hạ Triêu Cử nhìn qua lẫn nhau, không khỏi nghị luận lên.
"Công lực người này sợ là sâu không lường được, vừa nãy chúng ta thay nhau mời rượu, hắn ai đến cũng không có cự tuyệt, uống nhiều như vậy, thời điểm ra đi trên người không thấy nửa phần mùi rượu lộ ra, nội công nhất định là đã tới tuyệt hảo!"
"Đúng vậy, nhóm cao thủ này sẽ không vô cớ gây bất lợi đối với chúng ta, chắc là nhìn thấy Phi nhi mới xuất hiện tâm ý tiếc tài!"
Mạch Tỉnh Hoa vuốt râu mỉm cười, gật đầu phụ họa nói.
"Đúng vậy, cho nên hắn vừa mới đầu cuộc chuyện cũng đã hỏi lai lịch chúng ta, biết được chúng ta cũng không phải người trong môn phái gì đó mới biểu lộ tâm tư, truyền thừa của cao thủ Tiên Thiên thì không dám nghĩ, nếu như có thể được người này chỉ điểm, công phu của Phi nhi nhất định sẽ có tiến bộ."
"Phụ thân, ý của ngài là vị Long đại hiệp kia vừa ý đại ca, muốn thu y làm đồ đệ sao?"
"Nhất định là ý tứ này đi?"
"Ta cũng nghĩ rằng cũng là như vậy!"
"Mạch sư huynh quả nhiên lợi hại hơn so với ta!"
"Ha ha ha chẳng lẽ tiểu tử ngươi vẫn còn muốn phân cao thấp sao?"
"Đừng làm loạn nữa, ăn cơm ăn cơm!"
"Đúng đúng, vừa mới nãy có vị Long đại hiệp ở đây, làm hại ta cũng không dám gắp nhiều rau..."
A Phi ở một bên cũng không gia nhập vào thảo luận, mà là đang nghĩ đến những gì vừa mới nói.
Trực chỉ đệ nhất sao? Người khác tới nơi này đều là vì truyền thừa của Tiên Thiên, mà người người đều khát vọng điểm này, Mạch Lăng Phi ta có lẽ đã nhận được tinh túy, nếu như còn không dám tranh giành vị trí thứ nhất này, như thế nào có thể diện đi gặp Dịch tiền bối đây!
Bạn cần đăng nhập để bình luận