Trở Lại Thập Niên 60 Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 100 - Loài người thực phức tạp




Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Lý Xuân Hoa nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của họ, bà tỏ vẻ ghét bỏ: “Sao hả, đây là tiền mà trước đây cha mấy đứa kiếm được, mẹ để dành đó, không liên quan đến đứa nào hết!”
“…”
Mẹ, mẹ nói câu này mà không thấy thẹn với lòng sao?
Đương nhiên Tô Mạn không nhận tiền của bà, dù sao cô cũng không thiếu tiền, không cần chiếm lấy lợi ích này. Trái lại cô yên lặng nhìn xem số điểm thưởng thánh mẫu mà mình đạt được trong hệ thống, có đến hơn 1500 điểm thưởng.
Vừa khéo lần này đến huyện thành, có thể lấy ra những thứ tốt từ không gian hệ thống.
Sáng sớm hôm sau, cô mặc quần áo mới mà Tống Ngọc Hoa làm cho mình, sảng khoái tinh thần bước ra cửa.
Mỗi ngày trong huyện đều có một chuyến xe khởi hành từ xã đến huyện thành. Đó là một chiếc xe buýt nhỏ cũ nát, không biết nó có phải từ thời xưa không, trên xe chất một bao cao su lớn.
Tô Mạn lên xe, người trong xe đều tự mang ghế đẩu. Lúc người soát vé đến bán vé đã nhận ra cô.
“Ôi, đây không phải cán sự Tô Mạn sao, lên huyện à.”
Người bán vé là một nữ đồng chí trẻ tuổi tết hai bím tóc, trên tay áo có mang một cái huy hiệu màu đỏ. Người bán vé cũng được coi như một trong tám ngành lớn ở thời này, bình thường nói chuyện với người khác chính là dáng vẻ hắt cằm lên trời.
Nhưng vào lúc này, trên mặt lại tràn đầy nhiệt tình. Dù sao thì từ khi hội liên hiệp phụ nữ thực hiện một loạt hành động, địa vị của các đồng chí nữ thật sự đã được cải thiện ở một mức độ nhất định. Mặc dù Chu Hồng chưa từng bị ngược đãi, nhưng là một đồng chí nữ, ai không biết ơn hội phụ nữ chứ? Nhất là cảm ơn Tô Mạn, người chuyên phụ trách vấn đề này.
Tô Mạn cười đáp: “Tôi thay mặt hội phụ nữ vào huyện tham gia học tập.”
Nghe thấy Tô Mạn là người đại diện hội phụ nữ, những người khác trong xe nhìn về phía cô.
Những người này có đi vào huyện thăm người thân, có đi mua đồ, cũng có đi giải quyết việc công. Nhưng không ngoại lệ đều là người của công xã Bắc Hà. Đương nhiên có ấn tượng sâu sắc với hội phụ nữ. Một số người chột dạ còn vụng trộm co đầu rụt cổ, sợ bị Tô Mạn nhìn thấy.
Chu Hồng bốc một nắm hạt dưa ngồi bên cạnh Tô Mạn, đưa tay chia sẻ với cô. Hiếu kỳ hỏi: “Trước đây đều là đồng chí Vương Phương đi, sao bây giờ lại đổi thành cô rồi?”
Tô Mạn đáp: “Đồng chí Vương Phương có công việc khác rồi.”
“Đúng nhỉ, bây giờ hội phụ nữ các cô có rất nhiều việc, tôi đã đọc thấy trên báo hết rồi. Cán sự Tô à, chừng nào hội phụ nữ các cô có hoạt động cũng đừng quên công xã chúng tôi nhé, mỗi ngày tôi đều bôn ba vất vả, cô soạn cho chúng tôi một kịch bản, tôi cũng có thể lên sân khấu diễn được.”
Tô Mạn gật đầu: “Có cơ hội nhất định sẽ nhớ đến các cô. Đúng lúc sau ngày mùa thu hoạch có tuyển diễn viên, đến đó hoan nghênh các đồng chí tới tham gia.”
Nghe xong Chu Hồng cười đỏ mặt.
Trên đường đồng chí Chu Hồng lôi kéo Tô Mạn nói chuyện suốt, biết được đây là lần đầu tiên Tô Mạn vào huyện dạo phố, lại nói với cô về bố cục của huyện. Cho cô biết chỗ nào dễ mua đồ hơn.
“Nếu cô bận không có thời gian đi mua sắm ở huyện thành thì có thể nhờ tôi dẫn đi. Dù sao hôm nào cũng tiện, tôi lên huyện thành hàng ngày mà.” Trong giọng nói không giấu nổi sự kiêu ngạo.
Mặc dù Tô Mạn không cần, nhưng cũng sẽ không từ chối sự nhiệt tình của người khác. Cười nói: “Vậy sau này tôi làm phiền đồng chí Chu Hồng rồi.”
Sau khi đến huyện thành, Chu Hồng lại nói với tài xế Lão Cao: “Đây là lần đầu tiên cán sự Tô đến huyện họp nên còn chưa có biết đường. Chúng ta đi đường vòng hỗ trợ công việc của các đồng chí xã đi.”
Thế là chiếc xe đi đường vòng đến cổng chính quyền huyện, chờ Tô Mạn xuống xe mới lái đến nhà ga.
“Đúng là người tốt mà.” 789 hiện ra cảm khái nói.
Tô Mạn cũng không nghĩ đến, chỉ làm tốt công việc của mình, không chỉ có thể đạt được cấp trên đánh giá cao, mà ngay cả những người khác cũng cảm kích cô.
“Ký chủ, cô có cảm động không?”
Tô Mạn đáp: “Ừm, rất biết ơn, sau này tôi sẽ báo đáp.”
“Không, tôi hỏi cô có cảm động không. Ký chủ, trong lòng cô không cảm động chút nào sao.”
Tô Mạn cười khẽ: “Tại sao lại phải cảm động, cô ấy tốt với tôi cũng là có lý do, sau này tôi báo đáp lại, đương nhiên cũng có lý do. Trong loài người chúng tôi cái này được gọi là đôi bên cùng có lợi. Nói dễ nghe một chút, gọi là có ơn tất báo.”
789: “...” Thế giới loài người thật là phức tạp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận